Bát Long Quy Nguyên Truyện

Chương 124: Tao Là Công Đạo!




"Người anh em Trần Hoa ! Tôi nghe nói lão đại mới của Chứa Củi Thất các ngươi đối với lại Trần Lạc Phong sư huynh cũng không có thiện ý cho lắm có phải hay không?" Trần Thịnh, người của Thực Phẩm Thất, nhìn quanh quẩn một chút, sau đó ghé vào tai của Trần Hoa, lên tiếng hỏi khẽ.

Ân oán của Trần Lạc Phong cùng các vị lão đại của các phòng ban dường như đã công khai ra ngoài, rất nhiều người có thực lực tại Hỏa Kế Phòng này đều biết cả. Nên đem vấn đề này ra hỏi, dù có bị bên ngoài người nghe thấy, Trần Thịnh cũng không quan tâm gì mấy.

Trưa hôm nay, khi hay tin Chứa Củi Thất đổi chủ, lão đại của hắn là Trần Trung đã nhanh chân chạy đến chúc mừng, còn là dò xét xem ý nghĩ của Trần Khang về Trần Lạc Phong.

Ngay sau khi Lão đại của hắn rời đi Chứa Củi Thất, hắn quan sát thấy thần sắc của lão đại mình rất là vui, chắc chắn là đã có tin mừng.

Theo hắn thấy có đến chín mươi phần trăm là Trần Khang sẽ tham gia chống Lạc Phong một phía, thế nên hiện tại hắn đối với lại Trần Hoa cũng như nhiều tại Chứa Củi Thất cũng là thân thiện hơn không ít.

"Ong..long...!"

"Cái này.. ta cũng không biết..Nhưng mà nếu người anh em muốn biết, vậy nhìn lên trên kia không phải là sẽ biết sao?" Trần Hoa không có trả lời thẳng câu hỏi của Trần Thịnh tên này, mà là chỉ tay lên trên vị trí chủ vị, mỉm cười nói, đồng thời cũng là đứng thẳng người lên.

"Nhìn lên trên..!"

Hơi có chút kinh ngạc, Trần Thịnh vội vàng liếc mắt nhìn lên trên, khi trông thấy rõ ràng hoàn cảnh, hắn là không dám nói thêm cái gì nữa, cũng là theo đám đông đứng lên, trên đầu của hắn hiện tại cũng là lấm tấm mồ hôi.

Trần Lạc Phong đã xuất hiện, trên thân còn là phát ra khí thế thuộc về của Yêu Giả cửu trọng sơ kỳ chấn nhiếp sáu vị lão đại còn lại không dám ngần đầu lên.

Không biết Trần Lạc Phong có nghe được những lời của hắn vừa rồi hay là không?

Khoảng cách xa như vậy, hắn lại nói khá nhỏ, chắc chắn Trần Lạc Phong sẽ không có nghe đâu.


Mà dù rủi có nghe đi chăng nữa, với thân phận của Trần Lạc Phong hiện tại, chắc cũng sẽ không cùng một tên vô danh tiểu tốt như hắn tính sổ đâu.

"Gặp qua Lạc Phong sư huynh!" Trần Lạc Phong xuất hiện, gần cả trăm người của Hỏa Kế Phòng nơi đây đều là đứng lên cung kính chào hỏi, ngay cả sáu tên lão đại đứng đầu cũng là như thế.

Trong lòng rất nhiều người tuy bên ngoài không phục Trần Lạc Phong cách làm, nhưng khi mà chưa thực sự vạch mặt nhau, Trần Lạc Phong bên ngoài vẫn là lão đại của bọn họ, lễ nghi tôn trọng là không thể nào thiếu được.

"Các anh em không cần khách sáo! Mời ngồi...Mời tự nhiên ngồi!" Trần Lạc Phong mỉm cười, rất là hài lòng với lại những gì mình vừa thể hiện chấn nhiếp mọi người, cũng như đám người này rất là cung kính với lại mình đây.

"Vâng! Lạc Phong sư huynh!"

Trần Trung đám người cũng chỉ chờ có câu nói này của Trần Lạc Phong, thong thả ngồi lại vị trí của mình, nhiều người cũng không nhìn lại Trần Lạc Phong lấy nhiều lần, như chào hỏi vừa rồi chỉ là có lệ mà thôi một dạng.

"Các vị anh em ! Lạc Phong may mắn đột phá thành công Yêu Giả cửu trọng sơ kỳ cảnh giới, đều là nhờ có các anh em ở phía sau ủng hộ. Tôi kính các anh em một ly, hy vọng từ nay về sau Hỏa Kế Phòng chúng ta có thể đoàn kết một lòng, hùng chấn Ngoại Viện khu vực!"

Trần Lạc Phong nâng lên chung rượu, đối với lại tất cả mọi người nơi đây lên tiếng nói, nhìn ra được thái độ bên ngoài của hắn khá là thành khẩn, không có giống như là kiêu ngạo mới vừa rồi xuất hiện trấn áp tất cả mọi người nữa.

"Cám ơn Lạc Phong sư huynh!"

'Đương nhiên nhờ có tài nguyên của chúng ta, mày mới có được như ngày hôm nay rồi!' Nâng chung rượu lên chúc mừng, cả sáu người Trần Trung liếc mắt nhìn nhau, trong lòng âm thầm cười lạnh không thôi.

Bọn họ nào có muốn ủng hộ gì cho Trần Lạc Phong, nhưng chính Trần Lạc Phong là người ép đám người mình phải ủng hộ.

Tài nguyên mà gia tộc cung cấp hàng tháng. Yêu Giả hậu kỳ bọn họ mỗi người đều được ban cho một viên Nội Khí Đan tu hành. Nhưng phần lớn nhận lại từ tay của Trần Lạc Phong chỉ là Nội Khí Tán, món tài nguyên thấp kém mà chỉ có Ngoại Viện mấy tên Yêu Giả lục trọng trở xuống mới lấy tu hành mà thôi, đối với lại những người như bọn họ là vô dụng rồi.



Nhờ có Nội Khí Đan trấn lột từ phía bọn họ, Trần Lạc Phong tu vi càng ngày tiến bộ càng nhanh, trong khi đám người mình vì thiếu thốn tài nguyên tu vi chỉ dậm chân tại chỗ, thậm chí còn lùi lại nữa, những thứ này đều là do một tay Trần Lạc Phong ban cho a.

'Chỉ là mày cũng không có thể đắt ý được bao lâu đâu!' Trần Đại Long, Yêu Giả bát trọng trung kỳ, lão đại của Binh Khí Thất, đưa mắt nhìn qua Trần Khang, sau liếc qua Trần Lạc Phong, trong lòng âm thầm cười gằn nghĩ.

Trước đây Trần Lạc Phong chẳng những thực lực cao cường, thế lực đông đảo, đám người mình không thể nào làm gì được Trần Lạc Phong.

Nhưng bây giờ liền là khác xưa rồi, bên phía bọn họ có một cái Trần Khang, Yêu Giả bát trọng hậu kỳ, cộng thêm cả hắn cùng Trần Trung đều là Yêu Giả bát trọng trung kỳ, liên hợp lại với nhau, liền có thể chống lại Trần Lạc Phong mới đột phá Yêu Giả cửu trọng sơ kỳ cảnh giới được rồi.

Chưa tính đến những người trước đây luôn theo Trần Lạc Phong như con chó là Trần Khánh Ly đã bị đánh chạy đi xa, Trần Hùng, Trần Thành Công cùng Trần Không, ba tên lão đại còn lại của các phòng thất trước đây vốn đi theo Trần Lạc Phong, nhưng không được báo đáp đầy đủ.

Nhìn đến thực lực bên mình cường đại, cũng là đã hứa đi theo bọn họ một phương rồi. Trần Lạc Phong lần này không còn gì có thể dựa vào, hắn cũng muốn xem, lần này Trần Lạc Phong còn có thể kiêu ngạo được không.

"Các vị anh em! Các anh em thử nghĩ xem mình có quên cái gì không?"

Rượu cũng qua vài chung rồi, như bình thường mấy tên Trần Hùng này sẽ hiểu ý của hắn, thay hắn nói ra một số chuyện trong lòng của hắn muốn nghe, nhưng hiện tại tình cảnh này có chút không có đúng, không có ai thay thế hắn lên tiếng, hắn cũng chỉ tự mình lên tiếng.

"Lạc Phong sư huynh! Đúng vậy! Đúng vậy! Hôm nay có anh tại đây, chúng ta cũng nên bàn lại chuyện phân phát Nội Khí Đan sao cho hợp lý a!"

Trần Trung nhìn qua năm người còn lại, nhận thấy được cái gật đầu của bọn họ, liền là khẽ vỗ nhẹ đầu của mình mộ cái lên tiếng đối với lại Trần Lạc Phong nói.

Cứ như là hắn vì sự sơ suất này mà cảm thấy có lỗi phải gõ đầu mình một cái để xin lỗi một dạng.


"Trần Trung! Mày lời nói vừa rồi là có ý gì?"

Trần Lạc Phong sau khi nghe đến lời nói của Trần Trung, đang vui vẻ tư thái bỗng dưng chuyển biến một trăm tám mươi độ, thần sắc của hắn trở nên cực độ âm trầm, nhìn chằm chằm vào Trần Trung, lên tiếng chất vấn.

Ý của hắn muốn nói đến không phải là chuyện này, mà là quà cáp do bọn người này chuẩn bị để hiếu kính người lão đại của Hỏa Kế Phòng hắn đây. Mọi lần tổ chức tiệc tùng trước đây, chính yếu của hắn là muốn thu lấy quà cáp.

Như không mà nói, mỗi một lần tổ chức lễ tiệc thế này, số tiền bỏ ra mua tất cả thực phẩm rượu ngon đều là do hắn tự bỏ tiền túi ra, không lấy quà lễ của đám người này, hắn liền tán gia bại sản thì làm thế nào.

Trần Trung tên khốn kiếp này rõ ràng là hiểu hắn muốn đề cập đến chuyện gì, thế nhưng lại đánh trống lảng, di chuyển qua chủ đề khác.

Chuyển qua chủ đề khác thì cũng thôi, nhưng đem chuyện phân phối Nội Khí Đan ra để mà làm cái gì.

Phần này Nội Khí Đan của Hỏa Kế Phòng từ trước đến nay đều là do hắn phân phối, đều thuộc về tài sản riêng của hắn, có cái gì đáng để đem ra bàn luận nữa kia chứ.

"Lạc Phong sư huynh! Không thể nói như vậy được! Nội Khí Đan phát đến Hỏa Kế Phòng là do Trần Phủ chia cho những Yêu Giả thất trọng trở lên chúng ta tu hành, nó vốn là tài nguyên chung của Hỏa Kế Phòng, đúng lý nên đem nó phân phát cho những anh em bên dưới mới đúng! Lạc Phong sư huynh anh muốn một mình độc chiếm, theo tôi thấy nó không được công đạo cho lắm!"

Trần Khang nhìn đến Trần Trung khi nghe Trần Lạc Phong dọa một tiếng liền như là rùa rụt đầu, không dám hó hé cái gì, trong lòng thầm mắng cái tên hèn nhát này một tiếng, có điều hiện tại mục tiêu chung của bọn họ là Trần Lạc Phong, mọi người cùng ra tay đem Trần Lạc Phong đạp xuống, những chuyện sau đó liền tính toán lại sau.

"Công đạo! Thực lực của tao cường đại, tao chính là công đạo..! Mày có ý kiến gì hay sao?" Trần Lạc Phong liếc mắt qua nhìn lấy Trần Khang một cái, tràn đầy là bá đạo cùng sát ý.

Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi... mời đọc