Bát Long Quy Nguyên Truyện

Chương 118: Lâm Nguy Ăn Cướp!




"Nơi đây có một đám tài nguyên, hai người tụi bây tìm cách đổi nó lại thành Hạ Phẩm Linh Thạch cho ta!" Đưa cho hai người này một chiếc Túi Không Gian, Trần Vân Thanh cẩn thận căn dặn nói.

Thần Bí Ngọc Bài năng lượng hiện tại đối với lại Trần Vân Thanh hắn quá mức là trọng yếu, thế gian này không gì có thể sánh lại nó. Thế nên bằng mọi giá hắn phải tích lũy đầy đủ loại này quý hiếm năng lượng. Hạ Phẩm Linh Thạch đối với hắn hiện tại là không thể nào thiếu.

Đáng lý những chuyện như thế này hắn là phải tự mình đi làm mới đúng. Nhưng nhìn hiện tại bản thân hắn thương thế cũng không có nhẹ, di chuyển khá là khó khăn.

Hơn nữa hắn cũng không biết nơi nào có Hạ Phẩm Linh Thạch này số lượng nhiều.

Hai người này thường xuyên ra ngoài buôn bán giao dịch, nghĩ đến sẽ nghe được nhiều phong thanh, biết rõ ràng địa chỉ, so với lại Trần Vân Thanh hắn thì càng lành nghề hơn, đưa cho bọn họ làm việc này là tốt hơn cả.

"Vân Thanh sư huynh! Chuyện này thật sự là có chút khó khăn!"

Cầm Túi Không Gian dùng ý niệm quan sát bên trong, nhìn số tiền hơn mấy trăm ngàn đồng vàng kia, hai người Trần Hành trong lòng không khỏi run rẩy một chút, để có được số tiền này, cũng không biết Trần Vân Thanh phải giết người cướp của bao nhiêu người đây.

Khó khăn nhất của hai người chính là nghe mệnh lệnh của Trần Vân Thanh đi mua Hạ Phẩm Linh Thạch.

Hạ Phẩm Linh Thạch này hai người bọn họ đã nghe nói từ lâu, nghe càng nhiều, nên hai người bọn họ mới càng cảm thấy khó xử.

Hạ Phẩm Linh Thạch đó là tài nguyên dành cho Yêu Sĩ cường giả trở lên tu hành, cũng chỉ trong vòng Yêu Sĩ bọn họ tự giao dịch với nhau, giá cả nghe nói là mấy ngàn đồng vàng một viên. Nhưng đó chỉ là giá cả bề nổi mà thôi, không có ai đi đổi lấy Hạ Phẩm Linh Thạch để mà lấy một đám kim loại không có bao nhiêu tác dụng kia được.

Nên bên trong ngầm, Hạ Phẩm Linh Thạch thường được giao dịch với giá cả gấp mười lần có hơn, còn là có đồng vàng cũng không thể mua được Hạ Phẩm Linh Thạch nữa a.

Bây giờ Trần Vân Thanh giao cho bọn họ nhiệm vụ như thế này, thú thật bọn họ cũng không biết làm sao, thật sự rất là khó xử.

"Tao biết chuyện này không dễ! Hai người tụi bây cứ hết sức hoàn thành nhiệm vụ này cho ta. Sau khi sự việc thành công, tao sẽ giao thuốc giải Tam Chỉ Hồng cho tụi bây!" Trần Vân Thanh nhìn thần sắc khó xử của hai người này, trầm ngâm một chút, sau đó cũng là lên tiếng hứa hẹn nói.

"Vân Thanh sư huynh! Anh an tâm, chúng tôi hai người hứa với lại anh, dù khó khăn đến như thế nào, cũng sẽ hoàn thành nhiệm vụ mà anh giao phó!" Hai người Trần Hành những rỡ ra mặt, không còn một bộ dáng khó khăn không thể hoàn thành như trước, nhanh chóng nhận nhiệm vụ khó khăn này.




Nói thật chuyện thu mua Hạ Phẩm Linh Thạch này, nói khó khăn thì là khó khăn thật, nhưng không có nghĩa là không có cách, chỉ cần chịu chi một chút, tận dụng quan hệ rốt một chút, hoàn toàn không có gì khó khăn.

Sở dĩ làm bộ khó nuốt như vừa rồi, hai người bọn họ cũng chỉ chờ đợi câu nói này của Trần Vân Thanh mà thôi.

Loại cảm giác bị khống chế sinh tử trong tay người khác, thật sự là không được dễ chịu cho lắm.

Không nhân lúc Trần Vân Thanh lâm vào hiểm cảnh như thế này ra giá, bọn họ biết đến khi nào có thể thoát được khống chế của Trần Vân Thanh đây.

Dù làm như thế có nhân lúc người khác lâm nguy liền ăn cướp, nhưng không có cách, ai bảo Trần Vân Thanh này có lỗi với đám người bọn họ trước.

...

"Vân Thanh sư huynh! Bên kia Hỏa Kế Phòng còn có nhiều chuyện cần đến chúng tôi xử lý, xin phép cáo từ anh một tiếng!" Trần Hành cùng Trần Phục hai người nhận nhiệm vụ của Trần Vân Thanh rời đi sau, đám người Trần Hải cũng không dám ở lại đây lâu, liền là nhanh chóng tiến lên xin phép cáo từ.

Kịch hay bọn họ cũng đã xem xong, màn kịch hôm có thể nói là vô cùng đặc sắc, dù bên trong có một số chuyện bọn họ còn không có hiểu rõ ràng cho lắm.

Nhưng có một chuyện bọn họ là biết đến, trận chiến hôm nay người dành chiến thắng là Trần Vân Thanh. Trần Vân Thanh lấy Yêu Giả cửu trọng tu vi đánh bại Yêu Sĩ nhất trọng sơ kỳ Trần Côn, chuyện này nếu truyền ra bên ngoài, chắc chắn sẽ mang đến oanh động cực lớn đối với lại Trần Phủ, Chấn Nam Thành.

Thậm chí là cả toàn bộ Mân Việt Quận. Tên tuổi của Trần Vân Thanh nhất định sẽ vang danh thiên hạ, người người đều biết đến, trở thành một cái truyền kỳ mới tại Chấn Nam Thành nới đây, đám người bọn họ là người chứng kiến tận mắt, cũng là được thơm lây.

Bây giờ là lúc trở về, đem chuyện hôm nay truyền bá đi ra bên ngoài mới được, cũng không thể làm chậm trễ Trần Vân Thanh dưỡng thương.

"Tụi bây lại là ai?" Trần Vân Thanh quan sát mấy tên này một chút, ánh mắt có chút phức tạp, lên tiếng hỏi.


"Thiếu gia! Bọn chúng là người của Trần Phú, ngày hôm nay bọn chúng đến nơi này cũng là muốn tìm thiếu gia anh phiền toái!"

Ngô Tiểu Diễm vốn không có quên mấy tên chân chó này không lâu trước đây đi theo Trần Phú đến ức hiếp nàng.

Đám khốn kiếp này ức hiếp nàng thì cũng thôi, còn trù thiếu gia nhà nàng không thể trở lại được, nàng sẽ là không có bỏ qua cho bọn họ.

"Trần Phú...Trân Bảo Các?" Trần Vân Thanh trầm mặc.

Tên khốn kiếp Trần Phú này tuy là tiểu nhân vật, nhưng cũng gây cho hắn không ít sóng gió.

Cái Trân Bảo Các sau lưng tên này nhiều lần làm cho Trần Vân Thanh hắn khốn đốn, hắn trong lòng đã có dự định sau khi trở lại Trần Phủ thế nào cũng sẽ tính toán đầy đủ sổ sách với lại tên này.

Không nghĩ hắn chưa tìm đến Trần Phú tính sổ, tên khốn kiếp này lại chạy đến nơi đây muốn hại Tiểu Diễm của hắn, tên này thật là đáng chết, hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho y.

"Đúng vậy...Chuyện là như thế này..!"

Ngô Tiểu Diễm cũng hiểu Trần Vân Thanh không có biết những chuyện xảy ra trước khi Trần Côn xuất hiện, thế là nàng đem đầu đuôi câu chuyện kể lại cho Trần Vân Thanh biết, cũng không có thêm mắm thêm muối cái gì.

"Trần Phú! Trần Ánh Dương! Tụi mày chạy cũng quá nhanh một chút!" Trần Vân Thanh nghe xong tất cả đầu đuôi câu chuyện, khẽ gật đầu nhẹ một cái, tuy nhiên ánh mắt của hắn có chút sâm lãnh.

Không nghĩ đến lần này đến nơi đây tìm hắn gây phiền toái không chỉ có một mình Trần Phú tên kia, còn có đám người của Trần Ánh Dương nữa.

Khi hắn đến nơi đây, không gặp hai tên khốn kiếp này, nếu như không, cũng sẽ không có để cho hai tên khốn kiếp này dễ dàng rời đi.

Như vậy cũng tốt, lần này hắn trở lại Trần Phủ, ân oán gì cũng nên giải quyết một thể cho nó tiện luôn vậy.


"Còn tụi mày ..!" Trần Vân Thanh nhìn lại đám người Trần Hải nơi này, không được thân thiện cho lắm.

'Nguy rồi!' Trần Hải đám người trong lòng thầm hô không tốt.

Bọn họ cứ mãi nghĩ đến chuyện tốt đẹp, lại quên đi một chuyện, đám người mình đến đây là đi theo Trần Phú tên kia đánh xì dầu, là muốn đem ba người Ngô Tiểu Diễm tận diệt. Tính ra bọn họ cùng Trần Vân Thanh là địch mà không phải là bạn.

Hôm nay bọn họ có thể bình an rời khỏi được nơi này hay không, cũng thật sự khó nói a, đừng có nghĩ đến chuyện vang danh thiên hạ.

Đám người bọn họ sau khi nhận ra điểm này, cũng là có ý định nhân lúc Trần Vân Thanh bị thương, bên cạnh không còn Trần Hành hay Trần Phục, liền là ra tay đem Trần Vân Thanh trấn áp, ít nhất cũng có thể bình an lui thân, nhưng nghĩ lại, thực hiện được nó cũng không có khả thi.

Trần Vân Thanh dù có bị thương, nhưng mà đây là tôn đã đánh bại Yêu Sĩ cường giả tồn tại.

Dù Trần Vân Thanh còn lại một phần mười thực lực đi chăng nữa, cũng có thể đem đám binh tôm tướng cua như bọn họ đây trấn áp một cách dễ dàng.

Chưa tính bên cạnh còn một cái Ngô Tiểu Diễm luôn luôn túc trực bảo hộ. Cô ta là Yêu Giả thất trọng, không học Yêu Kỹ gì thì cũng hơn xa đám người chỉ có Yêu Giả lục trọng bọn họ, đi lên tìm Trần Vân Thanh bây giờ chỉ có một con đường chết.

"Vân Thanh sư huynh! Khoan ra tay đã! Tôi có một tin tức quan trọng muốn nói cho anh biết!" Trần Hải đầu óc xoay chuyển, liền là nhanh chóng nghĩ ra một chuyện sáng nay mình mới nghe được đến, cái này tin tức hy vọng có thể giúp ích được cho bọn họ đây.

"Nói đi...!"

"Vâng! Là có liên quan đến Lạc Phong sư huynh! Đêm hôm qua Lạc Phong sư huynh xuất quan, anh ấy đã đột phá Yêu Giả cửu trọng cảnh giới! Đang muốn mời các phòng thất sư huynh đến dự tiệc chung vui...!"

"Ngừng lại! Mày là đang muốn nói đến chuyện gì đây!" Nghe cái này Trần Hải lời nói, Trần Vân Thanh ánh mắt càng lúc càng âm trầm lại.

Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi... mời đọc