Bất Hủ Thần Vương

Chương 478: Ba cự đầu khiếp sợ, loạn điểm uyên ương phổ




Thủy Trường Đông khó chịu đối với Nhậm Thương Khung, là bởi vì Nhậm Thương Khung đoạt lấy nổi bật của nữ nhi hắn, hôm nay, Nhậm Thương Khung mang đến chỗ tốt rất nhiều.

Không nói gì khác, chỉ cần một bộ thượng cổ đan phương kia, đó là vô giá. Trên thực tế, cho dù Nhậm Thương Khung đem thượng cổ đan phương phóng tới lần giao dịch thứ hai, bọn họ cũng không chút do dự lựa chọn thượng cổ đan phương.

Dù sao, thượng cổ đan phương là rất trân quý.

Chỉ là, bọn họ lại không biết, thượng cổ đan phương mà bọn họ xem là vô cùng trân quý, đối với Nhậm Thương Khung chỉ là đồ rẻ.

Thủy Trường Đông thấy Thiên Các nội chiến lúc trước, trong lòng thậm chí hiện lên một ý niệm cổ quái, nhìn Nhậm Thương Khung phong lưu tuấn tú, lại nhìn nữ nhi xinh đẹp như tiên của mình, trong lòng không ngờ sinh ra một ý niệm kỳ quái… nếu Nhậm Thương Khung này ly khai Thiên Các, đầu nhập đến Thủy Vân Tông ta, làm con rể Thủy Trường Đông ta, cũng là một thiên đại mỹ sự!

Thiên tài như vậy, Thiên Các dung không được, tin tưởng rằng năm tông khác đều thèm nhỏ dãi?

Quán quân ba trăm năm đại bỉ, Dược Thánh đại sư, mới hai mươi tuổi, ba phương diện này kết hợp, quả thực chính là thiên tài có một không hai, thật không biết Trảm Không Đạo kia, rốt cuộc cùng Nhậm Thương Khung có thâm thù đại hận như thế nào, cư nhiên có thể đem thiên tài bực này bài xích ra khỏi tông môn.

Thiên Các, quả nhiên đúng như lời đồn, bên trong tan rả, nội chiến không dứt.

Nội bộ lục đục như thế, ngày Thiên Các ngã xuống đã không còn xa nữa.

Mấy ý niệm cổ quái này, Thủy Trường Đông nghĩ xong cũng cười khanh khách.

Lúc này, hơn bốn mươi phần báo giá, lại một lần nữa đưa lên. Lúc này, người báo giá cư nhiên so với lần thứ hai nhiều hơn. Hiển nhiên, lần giao dịch thứ hai, rất nhiều người chọn chiến lược bỏ qua, định đem lợi thế tập trung đến lần giao dịch thứ ba.

Cái này gọi là liều chết đánh nhau!

Ba Đại Đạo tôn, đem hơn bốn mươi phần báo giá này, toàn bộ sửa sang lại. Sau đó từ từ thẩm duyệt từng phần một. Lúc này, bởi vì có Nhậm Thương Khung gia nhập, quy cách báo giá quả nhiên đề cao không ít.

Ba Đại Đạo tôn, ánh mắt không ngừng tìm kiếm, đang ra sức tìm bản báo giá của Nhậm Thương Khung. Bởi vì báo giá của Nhậm Thương Khung, khi đưa lên bọn họ nhìn rất kỹ, cho nên rất nhanh đã tìm ra được.

Chẳng qua, ba người cũng rất ăn ý, đem phần báo giá này để sau cùng. Bọn họ xem ra, phần báo giá này là áp trục, trước không thể mở ra.

Mở ra xem, sẽ ảnh hưởng đối với thẩm duyệt của những báo giá khác. Cho nên, bọn họ quyết định, trước thẩm duyệt những báo giá khác, sau đó mới xem báo giá của Nhậm Thương Khung.

Những hành động này, cũng nói rõ ở trong mắt bọn họ, báo giá của Nhậm Thương Khung, đã siêu việt những người cạnh tranh khác.

Ở trong lòng bọn họ, Nhậm Thương Khung đã trở thành đối tượng giao dịch với họ.

Hơn bốn mươi phần báo giá, nhìn hết từng cái, ba Đại Đạo tôn đều nhìn nhau cười. Mấy cái báo giá này, thật đúng là tuyệt vời, đều có thể nói là ra hết vốn gốc, bọn họ vô cùng hài lòng.

Không thể không nói, mấy báo giá này, đại đa số đã vượt qua giá trị của Thủy Vân Thần Quả. Nói cách khác, bởi vì Thủy Vân Thần Quả khan hiếm, làm cho giao dịch này vượt qua mong đợi.

Nhưng mà, nguyên nhân chính là vì Thủy Vân Thần Quả khan hiếm, ngay cả là giao dịch không công bằng, vẫn có vô số người lao tới, đây là vật hiếm thì quý!

Ánh mắt của ba người, đều không hẹn mà cùng nhìn về phía báo giá của Nhậm Thương Khung, Vân Hạc Tường mỉm cười ha hả, đem báo giá kia mở ra.

Vân Hạc Tường chỉ nhìn lướt qua, sắc mặt hơi đổi.

Hai người kia thấy vậy, vội vàng chấu đầu tới, tập trung nhìn vào, cũng đều sắc mặt đại biến. Ba người nhìn nhau, đều kinh hãi cực kỳ, nửa ngày nói không ra lời.

Cũng may, bọn họ tham khảo báo giá, là tiến hành trong một mật thất bí mật gần đó, chung quanh không có người khác, nếu không mà nói, sắc mặt bọn họ như vậy, bị người nhìn thấy, không làm trò cười mới lạ.

Thủy Trường Đông lẩm bẩm nói:

- Tiểu tử này, là yêu nghiệt chuyển kiếp sao? Sao cảm giác không gì không biết, không chỗ nào không hiểu? Hắn hai mươi tuổi, đã yêu nghiệt như này. Tiếp qua trăm năm, ngàn năm, kia…?

Tông Thiên Khâm thở dài:

- Chuyện trăm năm, ngàn năm sau, trước không nói đến. Chư vị, phần báo giá này, các ngươi cảm thấy có thể cự tuyệt sao?

Vân Hạc Tường cười khổ nói:

- Ta tìm không ra lý do cự tuyệt. Mặc dù hắn yêu cầu đem số lượng Thủy Vân Thần Quả tăng lên tới mười, chúng ta cũng phải nghĩ biện pháp thỏa mãn hắn!

- Ha hả, mười, ba nhà chúng ta cộng lại cũng không nhiều như vậy. Vật này không phải trữ hàng, chúng ta sao có thể một lần lấy ra nhiều như vậy để giao dịch?

Tông Thiên Khâm cũng thổn thức cực kỳ.

Vân Hạc Tường cẩn thận nhìn qua báo giá, thở dài:

- Không nghĩ tới, hắn ngay cả bí mật của tông môn chúng ta, cũng biết rõ đến như vậy. Chẳng lẽ nói, Thủy Vân Thần Thụ, trong thiên hạ này, không phải là một nhà chúng ta có được? Nếu không, những tư liệu của Thủy Vân Thần Thụ này, hắn từ đâu mà có?

- Chắc có lẽ thời đại Thượng cổ, Thủy Vân Thần Thụ này, không chỉ mình chúng ta mới có? Chẳng lẽ, Nhậm Thương Khung này ở phương diện Linh dược, đạt được Thượng cổ truyền thừa?

Thủy Trường Đông nghi ngờ hỏi.

- Thượng cổ truyền thừa?

Vân Hạc Tường ngẩn ngơ, có chút suy nghĩ nói:

- Trường Đông nói như vậy, cũng không phải không có khả năng.

Tông Thiên Khâm cũng gật đầu:

- Đúng, các ngươi thấy đó, hắn có thể lấy ra thượng cổ đan phương, hơn nữa nhìn qua cũng không để ý. Hôm nay, hắn lại đem bí mật của Thủy Vân Thần Thụ chỉ ra. Thủy Vân Thần Thụ, mỗi vạn năm có một lần Thụ Kiếp. Aii... Chẳng lẽ hắn thật sự có phương pháp gì, có thể chữa khỏi Thụ Kiếp của Thủy Vân Thần Thụ sao?

Thủy Vân Thần Thụ, đứng thứ tư trong Thiên Trạch Thập đại Thần thụ, chính là Mộc linh truyền thừa từ Thượng cổ cho tới bây giờ. Mấy vạn năm qua, mỗi một vạn năm, sẽ xuất hiện một lần Thụ Kiếp.

Thụ Kiếp vừa đến, Thủy Vân Thần Thụ sẽ xuất hiện rất nhiều cành khô, xuất hiện rất nhiều lá rụng. Căn cứ lịch sử của Thủy Vân Tông ghi lại, cùng Thủy Vân Thần Thụ hôm nay so sánh. Quy mô cùng sản lượng của Thủy Vân Thần Thụ, đều giảm xuống đến kinh người.

Theo lịch sử ghi lại, mười vạn năm trước, Thủy Vân Thần Thụ này, ngàn năm kết một lần quả, mỗi một lần đều có thể kết ra mười tám quả.

Mà vạn năm một kiếp, mỗi một kiếp qua đi, sản lượng của Thủy Vân Thần Thụ, đều giảm bớt một quả.

Cho tới bây giờ, Thủy Vân Thần Thụ lại qua một vạn năm chi kiếp, chỉ sợ ngàn năm sau, lại thiếu mất một quả.

Hôm nay, ngàn năm có bảy quả, có thể nói là rất thiếu.

Ngàn năm tới, chính là sáu quả, sẽ càng thêm quý trọng. Như thế đi xuống, không tới mười vạn năm, Thủy Vân Thần Thụ này sẽ trở thành lịch sử.

Mà Thủy Vân Tông lại lấy căn cơ cùng truyền thừa, đặt hết lên mình Đồ Đằng Thần Thụ này, mất đi thì lấy cái gì dựa vào.

Thủy Vân Thần Thụ, chính là đồ đằng của Thủy Vân Tông. Nếu không có Thủy Vân Thần Thụ, Thủy Vân Tông còn có thể gọi là Thủy Vân Tông sao?

Không thể không nói, đây là một bí mật của Thủy Vân Tông, cũng là nhiệm vụ cấp bậc cao nhất của Thủy Vân Tông. Làm sao có thể cứu lại vạn năm chi kiếp của Thủy Vân Thần Thụ, đây là một thiên đại nan đề.

Thủy Vân Tông lịch Đại Đạo tôn, lịch đại thiên tài, cũng đối với vấn đề này hao phí rất nhiều tâm tư, nhưng lại không thu hoạch được gì. Cũng vì nguyên nhân như vậy, Thủy Vân Tông nguyện ý tiếp nhận Đan Tiên Đông Điện mượn Kính Nguyệt Thành, nguyện ý đem thổ địa cho Đan Tiên Đông Điện sử dụng.

Này tự nhiên cũng là vì muốn cùng Đan Tiên Điện lập quan hệ.

Nhưng mà, Đan Tiên Đông Điện đến nhiều năm như vậy, đồng dạng giải quyết không được vấn đề này của bọn họ. Cũng may, Đan Tiên Đông Điện rất tôn trọng quy cũ, không có đối ngoại tiết lộ bí mật này.

Cũng bởi vậy, bí mật này của Thủy Vân Tông, ngoại giới chẳng ai biết cả.

Nhưng mà, Nhậm Thương Khung làm sao biết được?

Hơn nữa, trong báo giá của Nhậm Thương Khung, đem đặc tính của Thủy Vân Thần Thụ, miêu tả phi thường toàn diện. Chỉ là, Nhậm Thương Khung cũng không có minh xác nói hắn có thể giải quyết vấn đề này, chỉ nói là, hắn có thể có biện pháp.

Báo giá này, kỳ thật cũng không thể tính là một báo giá minh xác.

Bởi vì, Nhậm Thương Khung đưa ra, cũng không đảm bảo có thể giải quyết. Nhiều nhất chính là cho một hy vọng.

Nhưng mà hy vọng này, lại rất có trọng lượng. Làm cho người ta vừa thấy liền biết không phải ăn nói lung tung. Rất nhiều vấn đề, đều là đâu ra đó, một câu trúng đích, đem đặc điểm của Thủy Vân Thần Thụ nói rất rõ ràng.

Cho nên, Nhậm Thương Khung đưa ra báo giá, là một lựa chọn nan đề.

Chẳng qua, Nhậm Thương Khung cũng nhắc tới, nếu hắn giải quyết không được vạn năm chi kiếp của Thủy Vân Thần Thụ, hắn cũng sẽ đích thân chỉ điểm đan sư Thủy Vân Tông, như thế nào luyện chế Ngũ Hành Quy Nguyên Đan. Hơn nữa, đảm bảo luyện chế vượt qua chín thành năm.

Một Dược Thánh đích thân chỉ điểm, như thế là bồi thường quá tốt rồi. Dù sao, một Dược Thánh đại sư đích thân chỉ điểm, tuyệt đối là hơn vô số lý luận.

Đại sư truyền thụ chính là thao tác, là nắm giữ hoả hầu trong tay.

- Vân huynh, ngươi quyết định đi.

Tông Thiên Khâm mở miệng trước.

Vân Hạc Tường cười cười:

- Ta đã quyết định, cho dù là mười Thủy Vân Thần Quả, ta cũng sẽ nghĩ biện pháp đáp ứng. Lão Nhị, ngươi nói như thế nào?

Thủy Trường Đông trầm mặc một lát, đột nhiên cười nói:

- Vân huynh, trong này ta có một đề nghị không thích hợp, mọi người có nguyện ý nghe không?

- Huynh đệ nhà mình, ngươi ấp úng cái gì chứ.

Vân Hạc Tường cười cười.

- Ân, các ngươi cũng nhìn thấy Thiên Các nội chiến, Nhậm Thương Khung đã bị Thiên Các ruồng bỏ, Hạ thị Âm Dương Đạo cùng Trảm Không Đạo, cũng đã hạ sát tâm với hắn. Nhậm Thương Khung quay lại Thiên Các là không thể. Hơn nữa hắn cũng minh xác nói rõ, hắn thoát ly Thiên Các!

- Đúng, như vậy thì sao? Chẳng lẽ ngươi cảm thấy hắn sẽ đầu nhập vào Thủy Vân Tông chúng ta?

Tông Thiên Khâm có chút khó hiểu hỏi.

- Nếu không có chỗ tốt, hắn tự nhiên sẽ không đầu nhập vào Thủy Vân Tông chúng ta. Nhưng mà, nếu chúng ta có chỗ tốt cho hắn thì sao?

- Chỗ tốt?

Vân Hạc Tường cùng Tông Thiên Khâm đều tò mò hỏi.

- Đúng, chư vị, tiểu nữ Thủy Dao, luôn là tình nhân trong mộng của thanh niên tài tuấn Đông Hoàng Châu. Không phải ta tự nâng mình, luận tư sắc, bên trong nữ lưu trẻ tuổi của Đông Hoàng Châu, mấy ai có thể cùng Dao nhi nhà ta đặt song song?

Tông Thiên Khâm vỗ tay cười to:

- Ha ha ha, hảo! Dao nhi chất nữ khuynh quốc khuynh thành, là thiên tài Linh dược, quả nhiên là quần anh tụ hội, nhân gian tuyệt phối a! Vân huynh, chuyện này, ta rất xem trọng. Không bằng ngươi tự mình nhắc tới, bởi vậy, cũng coi như thành ý của chúng ta.

Vân Hạc Tường khẽ vuốt cằm:

- Luận tướng mạo, phẩm hạnh là có thể, Thủy Dao chất nữ, xác thực là Đông Hoàng Châu đệ nhất, lấy ta xem, việc này rất có khả năng.

- Đúng, Dao nhi nhà ta tuy rằng lớn hơn Nhậm Thương Khung một chút, nhưng hôm nay cũng mới ba mươi. Ở tu luyện giới, cái này cũng chỉ là mới khởi bước thôi.

- Hắc hắc, võ đạo tu hành, tất cả mọi người là mấy ngàn mấy vạn tuổi, so sánh tuổi tác, đó không phải là vấn đề lớn. Nói sau Dao nhi chất nữ, xinh đẹp không thua gì thiên tiên, lại là thiên tài Linh dược, Nhậm Thương Khung hắn nếu cưới được, có thể nói là phúc duyên kiếp trước. Vân huynh, nếu như chuyện này thành, Thủy Vân Tông chúng ta có thể nói là như hổ thêm cánh!