Bất Hủ Thần Vương

Chương 454: Lượt đầu cuộc chiến, không chiến mà thắng




Hiển nhiên, những người trẻ tuổi này, cũng không nghĩ tới, lúc này sáu đại tông môn sẽ hào phóng như thế, lấy ra ban thưởng khả quan như thế.

Phần thuởng này, tuyệt đối là gấp mười lần dĩ vãng ah.

Cho dù là Nhậm Thương Khung, vốn là không thể nào chú ý phần thuởng này, cũng phải nhiều nhìn mấy lần. Thủy Vân Thần Quả, hắn là cửu ngưỡng đại danh.

Mười đại Thần Thụ của Thiên Trạch thế giới, ở trong Thiên Trạch Dị Văn Lục của Vạn Dược Tôn, đã trọng điểm giới thiệu qua, hơn nữa ngay cả Vạn Dược Tôn cũng hết sức tôn sùng, tán thưởng là thiên địa sinh dưỡng, thiên địa tạo hóa.

Những bảo vật khác, như Sa Tinh, Truy Nhật vẫn thạch, cửu cấp Huyền Linh Thạch, Thú Phù, cái kia đều là bảo vật của các đại tông môn, Nhậm Thương Khung tự nhiên có nghe thấy.

Ngược lại là những bảo vật của Thiên Các, Nhậm Thương Khung vậy mà chưa nghe nói qua. Chẳng qua nghe xong danh tự, cũng biết nguồn gốc ít nhiều. Âm Dương Hài, Lưu Quang Kính, không hề nghi ngờ là thuộc về Âm Dương Đạo cùng Lưu Vân Đạo. Mà Thiên Mãng Tơ Tằm Giáp cùng Cửu Long Phi Kiếm, thì thuộc về Trảm Không Đạo cùng Chân Kiếm Đạo.

- Xem ra, đây là lần hợp tác khó được của Thiên Các bốn đạo ah.

Nhậm Thương Khung thấy bảo vật của Thiên Các, có chút tự giễu cười cười.

Ngược lại là Bắc Cung Dao, vẫn bình tĩnh tự nhiên. Cho dù lúc bảo vật của sáu đại tông môn cầm ra, nét mặt của nàng cũng không có bất kỳ biến dị, giống như giếng nước yên tĩnh, mí mắt cũng không nhảy lên một chút.

Chỉ là, thời điểm nhìn qua Nhậm Thương Khung bên này, khóe miệng mới có thể tràn ra một nụ cười hạnh phúc không dễ bị người phát giác.

Bắc Cung Dao xem ra, chỉ cần có Nhậm Thương Khung, đó là hạnh phúc.

Đại bỉ lần này, nàng biết rõ, cùng mình quả quyết vô duyên. Nàng đối với ba trăm năm đại bỉ lần này, là tận lực tranh thủ, có thể thắng mấy trận thì thắng.

Về phần quán quân, nội tâm của nàng chỉ có một, cái kia chính là Nhậm Thương Khung. Đây là lựa chọn không thể thay thế trong nội tâm nàng, là lựa chọn độc nhất vô nhị.

Cự đầu của sáu đại tông môn, trao đổi ánh mắt thoáng một phát. Vân Hạc Tường lại nói:

- Phía dưới ta tuyên bố, Đông Hoàng Châu ba trăm năm đại bỉ, chính thức bắt đầu. Khâu thứ nhất, chính là rút thăm!

Ba trăm năm đại bỉ, không có gì quá khó hiểu. Sáu mươi bốn cá nhân, hai hai giao phong, hai cái giết đến cuối cùng, tranh đoạt quán quân.

Nói cách khác, muốn đoạt được quán quân, phải một đường trảm tướng, thắng liền sáu trận!

- Phía dưới, mời các thí sinh đi lên rút thăm!

Cái gọi là rút thăm, tự nhiên chính là tìm kiếm đối thủ của mình.

Dựa theo đánh số gian phòng ở Chân Võ Các, sau đó trộn chung lấy ra. Dãy số của Nhậm Thương Khung, là số năm mươi bốn, thời điểm đến phiên hắn, đệ tử của sáu đại tông môn đã rút hoàn tất. Còn lại chính là mười đệ tử của nhị lưu tông môn cùng tán tu.

Nhậm Thương Khung rút số ra, lại rút được số mười sáu.

Tiếp theo, mười cái còn lại cũng nhao nhao rút số thuộc về mình. Cuối cùng cũng hoàn tất.

- Tốt rồi, bây giờ tất cả mọi người đã có đánh số. Tiếp theo, chúng ta tiến hành rút thăm đối chiến.

Cái rút thăm này càng đơn giản, một lần lấy hai cái, hai cái đó chính là đối thủ vòng thứ nhất. Bởi vì đánh số toàn bộ bị đảo loạn, hiện trường cũng không có thể có ăn gian.

Bởi vậy, rút thăm này nhìn như đơn giản, nhưng lại không thể ăn gian.

Chỉ có điều, biện pháp rút thăm này, có một vấn đề, là đồng môn của nhau, có khả năng ở vòng thứ nhất chạm mặt. Cũng có một khả năng, chính là những thiên tài mạnh nhất, ở vòng thứ nhất liền chạm nhau. Có thể đối kháng cấp quán quân, ở vòng thứ nhất sẽ xuất hiện.

Chẳng qua, ba trăm năm đại bỉ, đối với mấy va chạm này, là hoàn toàn không tránh né. Bởi vì, ba trăm năm đại bỉ, chỉ có một quán quân.

Nếu là quán quân, chính là thắng đến cuối cùng. Nếu như ở bất kỳ khâu nào không thắng được, cho dù là siêu cấp thiên tài, vậy cũng chứng minh không phải vô địch.

Quán quân, chính là quét ngang tất cả đối thủ, chính là độc nhất vô nhị, tuyệt đối bất bại!

- Số mười sáu, đến từ Thiên Các Nhậm Thương Khung, chiến với số bốn mươi chín, Bão Thạch Tông Thượng Quan Lăng. Nơi đối chiến, Chân Võ thánh đài số mười sáu.

Danh tự Nhậm Thương Khung, sau khi bị kêu ra, đối thủ của hắn cũng đi ra. Là một thiên tài của Bão Thạch Tông. Chẳng qua, Thượng Quan Lăng này ở Bão Thạch Tông, không có đứng vào Top 3.

Chân Võ thánh đài số mười sáu, đối thủ Thượng Quan Lăng của Nhậm Thương Khung, vượt lên trước bay lên.

Danh tự người này, cùng khí chất bên ngoài của hắn tương tự, giống như quan trên cao cao tại thượng, có một khí chất vênh váo hung hăng.

- Nhậm Thương Khung? Thiên Các đệ tử, truyền nhân của Chân Kiếm Đạo? Nếu như ta nhớ không lầm, Chân Kiếm Đạo là tồn tại cuối cùng của Thiên Các. Mà bản thân ngươi, tựa hồ hai mươi tuổi còn chưa tới?

Bên trong khẩu khí của Thượng Quan Lăng, đều có một cổ ngạo khí:

- Gặp được ta, là bất hạnh của ngươi. Nếu như ngươi chủ động bỏ quyền, ta sẽ cho ngươi xuống đài. Nếu như không, chỉ sợ ngươi hối hận...

Hai chữ hối hận vừa mới nói xong, đột nhiên Thượng Quan Lăng cảm giác được, trước mắt kim quang lóe lên, giống như một đạo thiểm điện xẹt qua Chân Võ thánh đài.

Cùng lúc đó, Thượng Quan Lăng đột nhiên cảm giác được cổ mát lạnh, một thanh kiếm đã gác ở trên cổ hắn.

Khẩu khí Nhậm Thương Khung nhàn nhạt:

- Nhớ kỹ, đây là lôi đài, dựa vào là nắm đấm, không phải mồm mép. Ta lúc này chém giết ngươi, chỉ sợ ngươi không phục. Cho ngươi thêm một cơ hội nữa.

Nói xong, Đại Ngũ Hành Lôi Âm Trúc Kiếm thu lại, thân ảnh nhoáng một cái, lại trở về vị trí ban đầu. Chuyến đi này, tốc độ cực nhanh, cơ hồ là dùng tốc độ ánh sáng, phảng phất từ đầu tới đuôi chính là một ảo cảnh, tựa như không có phát sinh qua.

Nhưng mà, nội tâm Thượng Quan Lăng, giống như bị đấm mạnh, làm cho nội tâm của hắn sợ hãi vô cùng, trong lúc nhất thời không thể ức chế.

Mà Nhậm Thương Khung, thì đứng nguyên tại chỗ, thân ảnh bất động, như là núi cao sừng sững.Trong lúc bất động đó, đã có một cổ áp lực vô hình, từng lớp từng lớp áp tới, làm cho toàn thân Thượng Quan Lăng lạnh run. Cường đại uy áp, giống như Thiên Thần hạ phàm, nắm trong tay sinh tử của Chân Võ thánh đài này.

Còn không có giao chiến, cổ uy áp cường đại này, đã khiến cho Thượng Quan Lăng sợ hãi không thể ức chế, bỗng nhiên trong lúc đó, trước mắt của hắn giống như núi cao ập tới.

Thượng Quan Lăng hét to một tiếng, trực tiếp ngã xuống Chân Võ thánh đài, máu tươi trong miệng cuồng phun, mặt trắng như tờ giấy, toàn thân run rẩy không thôi.

Nhậm Thương Khung một chiêu không xuất, Thượng Quan Lăng lại không kiên trì nổi, chưa chiến đã bại.

Không chiến mà bại!

Một màn này, làm cho những Đạo tôn dưới đài trợn mắt há hốc mồm. Đến cùng đã xảy ra chuyện gì? Tiểu tử Chân Kiếm Đạo này, rõ ràng kiếm đã đặt lên cổ đối phương, sao bỗng nhiên lại thu hồi?

Rồi sau đó Thượng Quan Lăng trực tiếp ngã trên đất. Nhìn về bên ngoài, hình như đối thủ chưa động đến hắn ah!

Một màn quỷ dị này, làm cho những Đạo tôn kia đều lắc đầu liên tục. Mấy Đạo tôn của Bão Thạch Tông, tức đến da mặt tái nhợt. Thượng Quan Lăng này, mặc dù không phải mạnh nhất, nhưng có thể tham gia đại bỉ lần này, đương nhiên là người nổi bật, không nghĩ tới, lại làm mất mặt như vậy!

- Vòng thứ nhất, số mười sáu, Nhậm Thương Khung thắng!

Trận thắng này, tuyệt đối là trận quyết đấu không hiểu thấu nhất, cũng kịch tính nhất.

Mặc dù, vòng thứ nhất có nhiều trận quét ngang đối thủ, có nhiều trận một chiêu bại địch, nhưng thắng như Nhậm Thương Khung, thật sự là không có.

Đương nhiên, chỉ có Nhậm Thương Khung là rõ ràng nhất, hắn làm cho Thượng Quan Lăng trực tiếp rớt xuống đài, cũng không phải không chiến mà thua. Chỉ có điều, hắn bí mật sử dụng Vạn Tượng Phi Đao, tạo một ít ảo cảnh, làm cho Thượng Quan Lăng bị dọa đến gần chết.

Đương nhiên, Nhậm Thương Khung cùng hắn không oán không cừu, nên không thể vừa ra tay liền dùng Vạn Tượng Phi Đao chém thủ cấp của hắn.

Vòng thứ nhất, Bắc Cung Dao rất thoải mái, rút thăm được một đệ tử rèn luyện là chính, đến từ Tinh Nguyệt Cốc.

Bắc Cung Dao cũng không hao phí bao nhiêu khí lực, liền đem đối thủ đánh bại.

Ngược lại là Bộ Thương Lãng, vòng thứ nhất liền gặp phải một gia hỏa rất khó giải quyết. Cũng may Bộ Thương Lãng nội tâm kiên định, hơn nữa Lý Dật Phong đặc huấn, khổ chiến thật lâu, mới đưa đối thủ đánh bại.

Về phần Đao Bạch Vũ, thì một đao chém giết địch nhân.

Trảm Không Đạo ra tay, không chút lưu tình, một đao chém giết. Chết ở dưới tay hắn, là một thiên tài đệ tử của Thất Tinh Đạo Trường.

Đại bỉ này, xưa nay không kị sinh tử. Cũng không có quy củ nói không cho phép giết người. Đại bỉ dĩ vãng, thời điểm sát khí nặng nhất, sáu mươi bốn tên tuyển thủ, có thể chết hai ba mươi cái, có thể nói là thảm thiết cực kỳ.

Vòng thứ nhất, ngược lại là không có gì đáng lưu ý. Đào thải, cơ bản đều là những người dự thi tương đối yếu. Nhất là thiên tài của nhị lưu tông môn cùng tán tu, cùng sáu đại tông môn so sánh, chênh lệch liền quá rõ ràng.

Khiến Nhậm Thương Khung không ngờ chính là, Ngô Câu sát phòng hắn, với tư cách thiên tài tán tu, lại đánh bại một đệ tử Thủy Vân Tông, tấn chức Top 32!

Theo như quy tắc ba trăm năm đại bỉ, sau khi kết thúc vòng thứ nhất, nghỉ ngơi một ngày. Sau khi kết thúc đợt thứ hai, nghỉ ngơi hai ngày. Sau khi kết thúc vòng thứ ba, nghỉ ngơi ba ngày. Như thế suy ra.

Vòng thứ nhất, biểu hiện của Thiên Các là tốt nhất. Ngoại trừ Hạ thị Âm Dương Đạo có một đệ tử bị loại ra, còn lại tám người, toàn bộ tấn cấp vòng tiếp theo.

Kể cả Nguyên Tông Sư! Nguyên Tông Sư vận khí rất tốt, vòng thứ nhất rút thăm được một tán tu đệ tử, khổ chiến về sau, mạo hiểm vượt qua kiểm tra.

Vòng thứ nhất, tất cả mọi người ở giai đoạn thăm dò. Ai mạnh, ai yếu, lẫn nhau cũng nhìn không ra cái gì.

Đừng nhìn Nhậm Thương Khung ở Thiên Các tạo ra danh khí lớn như vậy, nhưng việc này cũng chỉ ở trong tông môn biết rõ, đối với ngoại giới mà nói, thực lực của Nhậm Thương Khung, hoàn toàn không biết gì cả.

Mà tin tức linh thông một chút, thì nghe nói Thiên Các có một Dược Thánh tuổi trẻ, tên là Nhậm Thương Khung.

Bởi vì danh khí của Nhậm Thương Khung không có truyền đi, nên Ô Truy Dương cũng tốt, Thượng Quan Lăng cũng tốt, mới dám cùng Nhậm Thương Khung ngạnh kháng.

Nếu như bọn hắn biết Nhậm Thương Khung đem Hình Thiên lão tổ đánh cho gần chết, chắc hẳn bọn hắn sẽ không dám làm như vậy!