Bất Hủ Thần Vương

Chương 225: Bỗng nhiên nổi tiếng




Bộ Kích nghe xong, không khỏi giận dữ:

- Ngạo Tà Vân, ngươi nói hay lắm. Hình như từ khi tiến vào Đại Vương Ốc Sơn đến nay, bài danh của ngươi không cao hơn ta thì phải? Ở trước mặt ta, ngươi có cái gì để cuồng ngạo? Đừng tưởng rằng chỉ dựa vào chủ tử, thì không biết trời cao đất rộng.

- Ha ha, Bộ Kích, ngươi bị điên hả.

Ngạo Tà Vân lười biếng nở nụ cười:

- Bất quá, ngươi nói đúng, ta nhờ chủ tử, chim khôn biết chọn cành mà đậu, đã tìm được chủ tử tốt, đây là may mắn của ta. Mà ngươi nhìn ngươi xem, chẳng khác gì chó nhà có tang, thật sự là buồn cười.

- Tốt, Ngạo Tà Vân, ngươi đã khoác lác như thế, xem thường Cửu Trọng Lầu của ta. Vậy ngươi có bản lãnh gì? Lấy ra cho ta nhìn xem? Ngươi có thể phá tan Cửu Trọng Lầu sao?

Dùng hiểu biết của Bộ Kích đối với thực lực Ngạo Tà Vân, thì vẫn còn kém Bộ Kích hắn một chút. Ngạo Tà Vân có thể tới Cửu Trọng Lầu là tốt lắm rồi.

Ngạo Tà Vân muốn phá tan Cửu Trọng Lầu, đó là vọng tưởng!

- Cửu Trọng Lầu mà thôi...

Ngạo Tà Vân cười nhạt một tiếng:

- Bộ Kích, ngươi đã muốn ta biểu hiện như vậy, ta cũng không thể để cho ngươi thất vọng ah.

Ngạo Tà Vân phiêu nhiên đạp lên bậc thang, hướng đại môn Nguyệt Hoa Lâu đi đến, trong miệng nói:

- Bộ Kích, ngươi bài danh trước ta như lịch sử, một đi không trở lại. Hi vọng thời điểm ngươi phủ phục dưới chân ta, có thể theo sát một chút, đừng để bóng lưng của ta cũng nhìn không tới!

Ngạo Tà Vân nói xong, hai chân khẻ động, giống như lợi tiễn vọt vào Nguyệt Hoa Lâu.

Thuận tay đem lệnh bài hất lên, ngay cả chào hỏi cũng không nói, trực tiếp vọt vào Nguyệt Hoa Lâu!

Hành động này làm cho người vây quanh mở rộng tầm mắt.

- Oa, quả nhiên là điên cuồng, ngay cả vào cửa cũng không chào hỏi!

- Ha ha, không hổ là dòng chính đệ tử, thật trâu bò. Cũng không có người ngăn trở hắn.

- Cái gì dòng chính đệ tử chứ. Ngạo Tà Vân này, bây giờ chính là thủ hạ của Nhậm Thương Khung, nghe nói còn đứng đầu Ngũ Thiên Vương, rất ngưu bức đó!

- Ngũ Thiên Vương? Cái gì Ngũ Thiên Vương?

- Cụ thể ta cũng không rõ ràng lắm, bất quá Ngạo Tà Vân này, bây giờ đối với Nhậm Thương Khung là khăng khăng một mực.

- Nhắc tới Nhậm Thương Khung, thật đúng là Truyền Kỳ. Ngay cả thiên tài như Ngạo Tà Vân, đều cam tâm thần phục hắn. Đáng tiếc, chúng ta muốn thần phục hắn, người ta còn chướng mắt chúng ta ah.

Các đệ tử vây xem bên ngoài, thở ngắn thở dài, đối với biểu hiện của Ngạo Tà Vân, đều thổn thức không thôi, đã hâm mộ, lại đỏ mắt.

Bộ Kích có người ủng hộ, tự nhiên Ngạo Tà Vân cũng có người thổi phồng.

Bất quá, người thổi phồng Ngạo Tà Vân, cũng không nước miếng tung bay như người thổi phồng Bộ Kích, mà dùng khẩu khí rất bình thường:

- Ngạo Tà Vân xông qua Nhất Trọng Lầu.

- Xông qua Nhị Trọng Lầu.

- Tam Trọng Lầu.

Những lời này, không có trầm bồng du dương, cũng không có cố ý khoe khoang, thậm chí không có cao thấp phập phồng, chậm rãi tựa như niệm kinh vậy.

Nhưng mà, hết lần này tới lần khác, thanh âm này vừa xuất hiện, lập tức sẽ khiến một hồi bạo động. Nguyên nhân chỉ có một, cái kia chính là… tốc độ trùng kích của Ngạo Tà Vân, thật sự quá nhanh.

So với tốc độ lúc trước của Bộ Kích còn muốn nhanh hơn gấp đôi!

- Mạnh mẽ a, nháy mắt đã đến lầu bốn.

- Tốc độ này, so với Bộ Kích vừa rồi còn nhanh hơn rất nhiều a? Chẳng lẽ nói, thiên tài cũng lây bệnh hay sao? Nhậm Thương Khung thiên tài, Bắc Cung Dao cũng thiên tài theo. Hiện tại, thủ hạ của hắn tựa hồ cũng theo gót...

- Hừ, đi nhanh chưa hẳn sẽ tới cuối cùng, chậm mới chắc. Hiện tại xông nhanh, đằng sau nhất định sẽ gặp nhiều phiền toái. Trùng kích Nguyệt Hoa Lâu, nên làm gì chắc đó, mà không phải lỗ mãng xông lên.

- Đúng vậy! Dùng sức quá mạnh, nói không chừng chưa tới tầng sáu đã kiệt lực. Ngạo Tà Vân này, dù sao vẫn có chút ngạo khí, khó thành đại khí ah!

Lúc đám người đang nghị luận, khen chê không đồng nhất, thanh âm lại lần nữa vang lên:

- Đệ Lục Trọng, xông qua!

Chưa tới một khắc đồng hồ, đã tới đệ lục trọng, đây quả thực là nghịch thiên!

Bộ Kích đứng nguyên tại chỗ, lạnh nhạt nhìn qua Nguyệt Hoa Lâu, mắt lộ ra vẻ lãnh trào:

- Ngạo Tà Vân ah Ngạo Tà Vân, đều nói ngươi âm hiểm giảo hoạt, ta xem ra ngươi chỉ là một đầu heo. Trùng kích Nguyệt Hoa Lâu, ngươi cho rằng là dựa vào sức mạnh sao?

Bộ Kích rất khinh thường, ai cũng biết, Thập Nhị Trọng Lầu, trước sáu lầu đối với thiên tài mà nói, căn bản không có độ khó gì.

Trước sáu lầu, là dành cho những đệ tử bài danh thấp. Đại bộ phận đệ tử đến từ bên ngoài, đây là thiên đường.

Khảo nghiệm chính thức, là đệ lục trọng về sau. Đệ lục trọng đến đệ thất trọng, độ khó sẽ lập tức đề tăng gấp ba!

Mà đệ thất trọng đến đệ bát trọng, lại tăng lên gấp hai. Đệ bát trọng đến đệ cửu trọng, lại tăng lên gấp hai. Cứ đề thăng như vậy! Mãi cho đến thập nhị trọng lầu, độ khó tăng lên sẽ đến một trình độ phi thường đáng sợ.

Bởi vậy trên lý luận, độ khó phá tan thập nhị trọng lầu, gấp chín mươi sáu lần tầng thứ sáu!

Đây không thể nghi ngờ chỉ là một lý luận trên sổ sách. Dù sao, thực lực thuần túy tăng lên chín mươi sáu lần, trên căn bản là không có khả năng.

Có người thậm chí tính toán qua, chỗ xung yếu để phá thập nhị trọng lầu, thực lực tương đương với một bát chuyển Kim Đan cường giả!

Như Lưu Dương là thất chuyển Kim Đan đỉnh phong, cũng biết đột phá không được đệ thập nhị trọng lầu!

Bộ Kích đối với thực lực của Ngạo Tà Vân biết rất rõ, ban đầu còn là thủ hạ của Hạ Vũ Trùng, mọi người luận bàn lẫn nhau, không biết mới là lạ. Hắn biết rõ, Ngạo Tà Vân dùng phương pháp này trùng kích, tối đa chỉ xông qua bát trọng lầu, đến cửu trọng lầu, thua không nghi ngờ!

- Thất trọng lầu, xông qua!

Cái âm thanh chói tai này, lại vang lên trong lỗ tai Bộ Kích.

Người ủng hộ Bộ Kích châm chọc nói:

- Ta nói này, ngươi muốn tạo thế cho Ngạo Tà Vân, cũng nên biết cách một chút! Xuất ra một điểm tinh thần nghề nghiệp được không? Cứ nửa sống nửa chết như vậy, rốt cuộc là ngươi muốn gì đây?

Người kia trợn mắt lên, nói một chữ:

- Cút!

Nguyên Bạch Lộc bên kia, một đám người cũng nhìn qua Nguyệt Hoa Lâu, lòng rất hiếu kỳ. Bọn hắn rất hiểu, Ngạo Tà Vân căn bản không phải là thanh niên sức trâu, cũng không phải thất phu hữu dũng vô mưu.

Như thế nào hôm nay, lại thay đổi trái ngược như vậy? Hẳn là Ngạo Tà Vân này, cố ý gây khó dễ cho Bộ Kích?

Bất quá coi như là gây khó dễ, cũng không phải là loại phương thức này ah. Loại phương thức trùng kích Nguyệt Hoa Lâu này, hắn nhất định sẽ thua Bộ Kích.

- Ngạo Tà Vân này, có ý tứ.

Nguyên Bạch Lộc ý vị thâm trường nở nụ cười:

- Chư vị, ta hiện tại, ngược lại rất bội phục Nhậm Thương Khung. Chính như vừa rồi phía dưới có người nói, thiên tài chẳng lẽ sẽ lây bệnh sao? Thiên phú của Ngạo Tà Vân này, không ngờ lại tăng lên trên phạm vi lớn.

- Hả?

Những người khác hai mắt đều sáng lên:

- Nguyên sư huynh, sao lại nói như vậy?

- Ha ha, không nói nhiều. Tin tưởng Ngạo Tà Vân sẽ cho ra đáp án.

Nguyên Bạch Lộc thần bí như cũ, không có vạch trần.

Đúng lúc này, âm thanh người kia lại tuyên bố:

- Đệ bát trọng lầu, thông qua!

Bát trọng lầu! Thông qua!

Trong nội tâm Bộ Kích trầm xuống, tốc độ này, so với hắn lúc trước thì nhanh hơn nhiều lắm! Theo hắn dự đoán, Ngạo Tà Vân này rất có thể sẽ ngã ở bát trọng lầu. Không nghĩ tới, Ngạo Tà Vân lại nhanh chóng đi qua.

- Chẳng lẽ nói, thiên phú của Ngạo Tà Vân, thật sự tăng lên sao?

Trong nội tâm Bộ Kích sinh ra một ý niệm không tốt, trong lòng nhất thời cảm thấy không công bằng:

- Không có khả năng! Ngạo Tà Vân hắn cho dù nịnh bợ được Nhậm Thương Khung, nhưng chẳng lẽ thiên phú còn có thể phân cho hắn hay sao? Sao có thể được chứ!

Bộ Kích tự nhiên không tin chuyện thiên phú có thể lây bệnh này, căn bản không có khả năng, không có căn cứ. Cho dù công lực có thể truyền lại, nhưng giai đoạn này, Nhậm Thương Khung không có khả năng đem công lực truyền cho Ngạo Tà Vân. Quên mình vì người, không ai ngu như vậy cả.

Trong nội tâm Bộ Kích bắt đầu khẩn trương, nhìn chằm chằm vào cửu trọng lầu, hắn hi vọng nghe được tin tức thất bại của Ngạo Tà Vân.

Thế nhưng mà, để cho hắn thất vọng chính là, cửu trọng lầu, cũng không lâu lắm, liền truyền tới một tiếng chuông. Đây là tin tức thông qua!

- Cái gì?

Bộ Kích căng thẳng trong lòng:

- Ngạo Tà Vân này, vậy mà thông qua được? Quá ghê tởm! Hắn dựa vào cái gì? Thực lực của hắn kém ta, thiên phú cũng kém ta. Dựa vào cái gì tốc độ nhanh hơn ta? Nhất định là Nhậm Thương Khung giở trò quỷ! Ngạo Tà Vân ah Ngạo Tà Vân, nguyên lai ngươi cam tâm làm con chó cho Nhậm Thương Khung, chính là vì cửa ải này.

Bộ Kích cảm thấy không công bằng, nhưng rất nhanh cũng bình thường trở lại. Hắn nhận định, Ngạo Tà Vân là dựa vào Nhậm Thương Khung. Thực lực chân chính, khẳng định không sánh bằng Bộ Kích hắn.

- Thập trọng lầu, hừ, nhìn ngươi qua như thế nào!

Bộ Kích biết rõ lợi hại của thập trọng lầu, hắn vừa rồi xông cửa, vừa tiến vào thập trọng lầu, thiếu chút nữa đã ngất. Uy áp của thập trọng lầu, cơ hồ khiến hắn thở không nổi.

Hắn tin tưởng, Ngạo Tà Vân này đi vào, sẽ kiên trì không được bao lâu, nhất định sẽ chật vật trốn ra. Không có đột phá ba mươi ba chuyển, chưa tiến vào Thiên Ngoại Thiên, muốn phá thập trọng lầu, đó là vọng tưởng!

Thế nhưng mà, Bộ Kích đợi vài phút, lại không nghe thấy tin tức thất bại! Nói chung, trùng kích thất bại, hoặc là lui bước, tầng trệt sẽ phát ra tín hiệu màu đỏ báo thất bại.

Nhưng mà, Ngạo Tà Vân tiến vào thập trọng lầu, đã một khắc rồi, còn không có động tĩnh. Đã không có tiếng chuông xông cửa thành công, cũng không có tín hiệu xông cửa thất bại.

- Ngạo Tà Vân này, sẽ không chết ở trong chứ?

Trong nội tâm Bộ Kích có chút ý nghĩ ác độc:

- Tốt nhất là chết ở bên trong, ha ha.

Bất quá, ngay thời điểm hắn có chút hả hê, thập trọng lầu bỗng nhiên truyền tới tiếng chuông. Tiếng chuông này, so với cửu trọng lầu thì vang to hơn vài lần.

Một tiếng hồng chung vang lên, làm cho mọi người đều chấn động.

- Ngạo Tà Vân, thập trọng lầu, trùng kích thành công!

Khiếp sợ, tất cả mọi người chấn kinh rồi. Kể cả Nguyên Bạch Lộc, trên mặt cũng lộ vẻ khiếp sợ. Phải biết rằng, Nguyên Bạch Lộc hắn cũng là thiên tài hơn người, bài danh thứ tư, xông qua thập trọng lầu này, cũng dùng hết ba lượt.

Ngạo Tà Vân này, thiên phú rõ ràng không bằng hắn năm đó. Không nghĩ tới, lúc này bỗng nhiên nổi tiếng, lần thứ nhất trùng kích, đã phá thập trọng lầu!

Thiên phú này, tiềm lực này, thực lực này, ngay cả Nguyên Bạch Lộc cũng chấn kinh. Chớ nói chi là những người khác.

Sắc mặt Bộ Kích càng trắng bệch, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi, giống như giữa ban ngày gặp quỷ vậy:

- Không có khả năng, không có khả năng! Thực lực Ngạo Tà Vân, ta rõ ràng nhất, hắn không có khả năng phá tan thập trọng lầu. Việc này không hợp lý!

Cái gọi là hợp lý, hay ngờ vực vô căn cứ, hay hoài nghi gì đó, đều kém hơn sự thật. Bởi vì thập nhị trọng lầu sẽ không nói dối!

Xông qua, chính là xông qua!