Bất Hủ Thần Vương

Chương 147: Trận chiến đầu tiên ở Thiên Các




Tôn Bằng ở bên trong dòng chính Thiên Các, tư chất trung đẳng, cũng không phải hết sức nổi bật. Nhưng hắn đối với thân thế của mình, lại một mực tự hào.

Trong suy nghĩ của hắn, dòng chính Thiên Các, trời sinh chính là tài trí hơn người. Đồng dạng là Trúc Cơ kỳ cửu trọng, hắn cảm thấy, bất luận là cảnh giới, công pháp, hay là chiến đấu rèn luyện hàng ngày, những đệ tử đến từ bên ngoài này, căn bản không có khả năng cùng dòng chính Thiên Các chống lại.

Loại cảm giác kiêu ngạo này, sau khi nhìn thấy Nhậm Thương Khung đánh ra một quyền, càng đạt đến đỉnh phong.

- Đây mà là quyền gì chứ?

Tôn Bằng cơ hồ nở nụ cười. Hắn gặp qua vô số loại quyền kỹ... Nhưng quyền kỹ thô thiển như Nhậm Thương Khung sử dụng, hắn là lần đầu nhìn thấy.

Đây quả thực là nhập môn quyền kỹ cho đứa bé ba tuổi!

Vân La Thành mặc dù là địa phương nhỏ bé, nhưng lúc nào bần cùng đến trình độ này rồi? Nông thôn dù sao cũng là nông thôn! Loại quyền kỹ xấu hổ này cũng lấy làm chí bảo!

Nhậm Thương Khung này quả nhiên là quá củi mục, thật không biết loại người này luyện đến Trúc Cơ cửu trọng như thế nào. Nhất định là gặp vận may, phục dụng Linh dược nghịch thiên gì đó!

Mà mấy tên đệ tử dòng chính còn lại kia, đều nhao nhao nở nụ cười. Nhìn thấy quyền kỹ của Nhậm Thương Khung thô thiển như vậy, hư vinh trong lòng bọn họ đã nhận được thỏa mãn cực lớn.

Chỉ có điều, nếu như Tống Lam ở hiện trường, nàng nhất định sẽ nhắc nhở bọn hắn, không nên khinh thị bất cứ chiêu thức gì của Nhậm Thương Khung!

Khinh thị hắn, chính là gây khó dễ cho mình.

Tôn Bằng trong lòng thích ý, cố tình để cho Nhậm Thương Khung xấu mặt, tiến lên trước một bước, năm ngón tay xòe rộng, một chưởng đẩy ra, đem quyền cương của Nhậm Thương Khung đánh tan.

Hai đạo lực lượng va chạm, lốp bốp đùng, giống như dòng điện ma sát, uy thế kinh người.

Tôn Bằng cười lớn một tiếng:

- Nhậm Thương Khung, quyền kỹ như mèo ba chân này của ngươi, giống như đi cày ruộng vậy, đem áp dụng với trẻ lên ba đi. Cầm đến Thiên Các, không sợ mất mặt sao?

Đệ tử dòng chính ở bốn phía đều là nhao nhao ồn ào, tùy ý cười ha hả.

Khóe miệng Nhậm Thương Khung mỉm cười, giống như Xuân Phong Hóa Vũ.

Trường Xuân Quyết, mặc dù là nhập môn quyền kỹ, nhưng có một đặc điểm, là dần thăng cấp lên. Từ thô thiển, đến thâm ảo, từng bước tiến dần. Do tia nước nhỏ, hội tụ thành Giang Hải.

Tôn Bằng không biết sâu cạn, thấy Nhậm Thương Khung cất bước thô thiển, lại không biết quyền ý của Nhậm Thương Khung phiêu hốt, bên ngoài bình thản, nhưng bên trong lại dấu sát khí.

- Tiểu tử, tuy ta muốn nhìn ngươi xấu mặt, nhưng Tôn gia ta không có hứng thú cùng ngươi dây dưa! Xem chiêu Thiên Địa Đồng Tâm này của ta!

Đây là một sát chiêu của Tôn Bằng, trên có quyền cương áp đỉnh, dưới có cước phong làm bàn, cái gọi là thiên địa động tâm, là đem một thân chân khí ép xuống, đem đối thủ kẹp chết!

Sát chiêu của Tôn Bằng, đến vô cùng nhanh!

Nhưng mà, thân pháp của Nhậm Thương Khung, lại ngoài dự đoán mọi người, so với Tôn Bằng còn nhanh hơn ba phần.

Ngay thời điểm Thiên Địa Đồng Tâm của Tôn Bằng hợp kích, Nhậm Thương Khung nhanh như tia chớp, đã mở ra một không gian.

Cùng với tuyến không gian này, đã làm cho môn hộ của Tôn Bằng mở rộng ra. Nhậm Thương Khung mạnh mẽ đâm tới, Long bay hổ chạy, kinh không thể tả.

Hai chỉ tràn ngập lực lượng, hội tụ thành sức công phá cường đại.

- Luân hồi Trường Xuân!

Một quyền chung cực, phối hợp bộ pháp giống như quỷ mị kia, hướng ngay sườn của Tôn Bằng oanh tới. Tốc độ cực nhanh, làm cho Tôn Bằng căn bản phản ứng không kịp!

- Làm sao có thể?

Trong nháy mắt quyền phong đánh trúng, trong đầu Tôn Bằng hiện lên một ý niệm bất khả tư nghị, làm sao có thể như vậy?

Bị một nông dân, dùng kỹ năng cày ruộng đánh bại?

Mấy tên đồng bạn hắn mới vừa rồi còn cười đến nhăn răng, trong nháy mắt này, cũng không hẹn mà cùng lâm vào trạng thái hóa đá, lúc này, khóe miệng đùa cợt của bọn hắn, còn chưa kịp thu liễm!

Thân thể Tôn Bằng, trực tiếp bay ra ngoài, giống như một cước vừa rồi của hắn đạp bay Chu Vũ vậy.

Nhân quả báo ứng, tới cũng rất nhanh!

Tất cả ngoại môn đệ tử đang vây xem, cơ hồ nhịn không được hoan hô lên. Quá hay, quá hả giận. Những đệ tử dòng chính này ỷ thế hiếp người, hung thần ác sát, không nghĩ tới báo ứng tới nhanh như vậy!

Đáng đánh, loại chó dữ này, nên ra sức đánh, đánh cho đến chết!

Ánh mắt mọi người nhìn về phía Nhậm Thương Khung, lập tức trở nên bất đồng. Tuyệt đối không thể tưởng được, Nhậm Thương Khung này, vậy mà có thể nhẹ nhõm đánh bại Tôn Bằng như thế!

Tôn Bằng này hung thần ác sát, nhưng thực lực biểu hiện ra ngoài, là rõ như ban ngày. Ngay từ đầu, những người vây quanh này cũng không nghĩ Nhậm Thương Khung sẽ thắng.

Nào biết được, kết quả lại làm cho người ta trợn mắt há hốc mồm.

- Tốt!

Bộ Thương Lãng là người đầu tiên vỗ tay. Từ trên cành cây nhảy xuống. Bộ Thương Lãng cười to nói:

- Tôn Bằng, ngươi có lời gì nói không?

Tôn Bằng miệng phun máu tươi, xương sườn đã toàn bộ bị gãy, căn bản nói không ra lời.

Mấy đệ tử dòng chính khác, nguyên một đám sắc mặt xám ngoét.

Theo như quy tắc của Bộ Thương Lãng, Tôn Bằng thua, bọn hắn chẳng những lưu lại đan dược... Còn phải tự bạt tai, dập đầu nhận lỗi.

Đám bọn hắn tự xưng là Thiên Kiêu chi tử, đối với đệ tử đến từ bên ngoài dập đầu nhận lỗi, tự bạt tai? Nhục nhã vô cùng a.

Thế nhưng mà, tình thế áp người, Bộ Thương Lãng sớm đã nói. Nếu như lại phá hư quy tắc của hắn, tại chỗ giết chết. Muốn cốt khí, hay là muốn mạng nhỏ?

Ngẩng đầu nhìn Bộ Thương Lãng, thấy vẻ mặt hắn lãnh khốc, ánh mắt âm trầm.

Hiển nhiên, nếu như bọn hắn không làm theo, nói không chừng một khắc sau, Bộ Thương Lãng sẽ động thủ giết bọn hắn. Một khi Bộ Thương Lãng ra tay, một đầu ngón tay cũng có thể diệt cả đoàn bọn hắn. Chớ nhìn bọn hắn bình thường làm mưa làm gió, đó là bởi vì bình thường ỷ thế hiếp người, mọi việc đều thuận lợi. Chỉ có bọn hắn áp bách người khác, hiện tại bị người khác áp bách, tánh mạng ở trong tay người, rốt cục cảm nhận được tư vị kia, muốn nói không sợ hãi, đó là giả dối.

- Như thế nào, lời của ta không dùng được sao?

Thanh âm Bộ Thương Lãng lạnh dọa người.

Mấy đệ tử dòng chính mặt xám như tro, cũng không dám ngỗ nghịch, xòe bàn tay ra, bốp bốp bốp đánh lên mặt mình, không dám ngang ngạnh.

Sau khi đánh xong, hai đầu gối quỳ xuống đất, dập đầu nhận lỗi.

Vô cùng nhục nhã, tuyệt đối là vô cùng nhục nhã. Bình thường chỉ có bọn hắn khi dễ người khác, hôm nay rốt cục cảm nhận được tư vị người là dao thớt, bọn hắn là thịt cá.

Bỏ xuống một lọ Thất Khiếu Quy Vương Đan, vịn Tôn Bằng xám xịt đi ra.

Đương nhiên, trước khi đi, ánh mắt cả đám nhìn về phía Nhậm Thương Khung, tràn đầy ngoan độc.

- Nhậm Thương Khung, ngươi nhất định phải chết. Ta muốn diệt cửu tộc ngươi.

Tôn Bằng trước khi đi, hung hăng vứt xuống một câu ngoan độc.

Loại hăm dọa này, căn bản không hù Nhậm Thương Khung được.

Bộ Thương Lãng cười ha ha, đem Thất Khiếu Quy Vương Đan đổ ra hai hạt, cho Chu Vân, Chu Vũ hai huynh đệ. Hai huynh đệ kia cũng biết, trong tình cảnh như thế này, toàn bộ nhờ Bộ Thương Lãng cùng Nhậm Thương Khung giải vây, bằng không mà nói, bọn hắn nhất định chỉ còn đường chết.

- Ha ha ha, Nhậm Thương Khung... Không tệ, không tệ. Ta không có nhìn lầm.

Bộ Thương Lãng nói xong, thân pháp như gió, đã biến mất ngay tại chỗ.

Phiêu hốt như gió, nhanh như điện.

Chu Vân công lực thâm hậu, sau khi hấp thu dược lực của Thất Khiếu Quy Vương Đan, thương thế dần dần chuyển biến tốt đẹp, đứng dậy hướng Nhậm Thương Khung ôm quyền nói:

- Nhậm huynh, đa tạ.

Nhậm Thương Khung khoát tay áo:

- Khách khí rồi, ngươi cần phải đa tạ Thương Lãng sư huynh.

Chu Vân thở dài:

- Nếu như không phải Nhậm huynh đại nghĩa ra tay, đánh bại Tôn Bằng, làm sao có Thất Khiếu Quy Vương Đan? Lời cảm kích, tiểu đệ không nói nhiều. Sau này nếu như cần dùng Chu Vân ta, cứ mở miệng. Huynh đệ ta nhất định không chối từ.

- Chu huynh, đám người Tôn Bằng kia, chẳng qua là chó dữ thay người mở đường. Đắc tội bọn hắn, phiền toái vẫn còn phía sau. Ngươi là đệ tử chính thức, thì tạm thời an toàn. Nhưng huynh đệ của ngươi, theo ta nghĩ, nên nhanh chóng rời khỏi Thiên Các tổng bộ đi.

Chu Vân thở dài:

- Hắn vốn muốn ly khai, ta ở chỗ này, cũng là vì tiễn hắn. Ai nghĩ lúc đó phát ngôn mấy câu, lại rước phải họa sát thân này? Đám người kia, quả thực là hoành hành ngang ngược.

Đã xảy ra chuyện như vậy, ngoại môn đệ tử bên này, cũng tỉnh ngộ ra nhiều điều. Nhậm Thương Khung chỉ ở lại chốc lát liền rời đi.

Sau khi trở lại nội môn, rất nhiều đệ tử chính thức tựa hồ cũng biết chuyện phát sinh vừa rồi, thấy Nhậm Thương Khung xuất hiện, nguyên một đám biểu lộ cực kỳ cổ quái.

Nhậm Thương Khung cũng không thèm quan tâm, hắn ở Thiên Các cũng không muốn cao điệu. Thế nhưng mà bị Bộ Thương Lãng kéo ra, ngược lại có chút bất đắc dĩ.

Đương nhiên, Bộ Thương Lãng có dụng ý của hắn, Nhậm Thương Khung cho dù có chút khó chịu... Nhưng Bộ Thương Lãng tốt xấu gì cũng coi như có ân với hắn.

Nói sau, Bộ Thương Lãng cũng đã hứa hẹn với hắn, lúc cần thiết, Bộ Thương Lãng thiếu hắn nhân tình này, cũng cần dùng đến.

Như mà loại người như Tôn Bằng này, Nhậm Thương Khung căn bản không để trong lòng. Chí hướng của hắn rất lớn, loại người như Tôn Bằng, không cùng cấp bậc với hắn.

Ngồi xếp bằng xuống, đem ngọc giản mở ra. Vận thần thức, bắt đầu đọc nội dung khảo hạch của Nguyệt Hoa Điện hạch.

Khảo hạch của Nguyệt Hoa Điện đối với đệ tử chánh thức, quả nhiên hết sức cẩn thận.

Nói là khảo hạch một năm sau, còn không bằng nói là một năm sau ra kết quả khảo hạch. Bởi vì nội dung khảo hạch chính thức, là từ khi bọn hắn tiến vào Đại Vương Ốc Sơn đã bắt đầu.

Khảo hạch phân sáu khâu.

Vòng thứ nhất: tiềm lực khảo thí!

Tiềm lực khảo thí, trong một tháng, sau thi kiểm tra xong, sẽ thực hành bài danh đối với tất cả đệ tử chính thức. Mỗi một gã đệ tử, đều từ bài danh của họ, trao tặng một người một phúc địa tu luyện. Bài danh càng cao, độ linh lực của phúc địa càng tinh khiết!

Khâu thứ hai: đào tạo Linh dược!

Trong thế giới võ đạo, bất luận một tu sĩ nào, đều cần dùng Linh dược. Linh dược, là thứ không thể thiếu khi tu luyện.

Mục này, thời gian ba tháng.

Khâu thứ ba: liệp yêu lấy yêu đan.

Người tiến vào khâu thứ ba, phải tiến vào địa phương có yêu thú tiến hành thí luyện, dùng số lượng yêu đan xét thành tích khảo hạch. Thời gian hai tháng!

Khâu thứ tư: bài danh lần thứ hai.

Lúc này, tất cả đệ tử chính thức, đều có tư cách tham dự. Mỗi một gã đệ tử, một ngày có ba cơ hội, khiêu chiến vượt cấp hai mươi bậc.

Nếu như khiêu chiến thất bại, thì tư cách khiêu chiến trong ngày đó sẽ bị hủy bỏ.

Trái lại, nếu như số lần thắng càng nhiều, thì đẳng cấp cũng lên theo. Bài danh thi đấu, đồng dạng trong hai tháng.

Khâu thứ năm: thu phục Linh Thú.

Đồng dạng trong hai tháng. Linh Thú, là tọa kỵ phi hành ở Thiên Các. Có thể làm tọa kỵ, cũng có thể chiến đấu cùng chủ nhân.

Thí dụ như Cửu Lăng Thần Ngọc Lộc của Nguyên Bạch Lộc, hay Lang Loan Ngân Phượng của Bộ Thương Lãng!

Khâu thứ sáu: dũng tiến Nguyệt Hoa Lâu.

Nguyệt Hoa Lâu là Thánh địa của Nguyệt Hoa Điện, mỗi một lầu đều có vô số cấm chế, đồng dạng có truyền thừa của Nguyệt Hoa Điện. Bất luận đệ tử nào tiến vào Nguyệt Hoa Lâu, tiến lên càng cao, ý nghĩa được Nguyệt Hoa Điện công nhận trình độ càng lớn.

Khâu thứ sáu này, có thể nói là chung cực khảo hạch!