Vòng thứ nhất chỉ là xem ngươi có hợp cách tham gia hay không thôi.
Người hợp cách, có thể tiến vào vòng thí luyện tiếp theo. Người không hợp cách, thì sẽ bị loại ra ngoài. Không có tư cách thí luyện.
Thiên Các đối với việc đánh giá trụ cột rất chú ý. Khảo thí trụ cột chính là xác định tiềm năng của võ giả, vì thế không một thế lực nào muốn phát triển mà qua loa chuyện này.
Danh sách đã định xong toàn bộ, tất cả võ giả trẻ tuổi của Vân La thành hợp cách đều được ghi danh, số lượng khoảng trên bảy trăm người.
Mà thập đại gia tộc, ước chừng chiếm được một phần năm danh ngạch.
Một phần năm này, chính là những người đại biểu cho Vân La Thành một đời tuổi trẻ, cũng là những nhân vật chính trong thịnh hội lần này.
Vòng thứ nhất, có tổng cộng hai mươi điểm khảo thí. Bởi vậy, hơn bảy trăm võ giả tổng cộng chia làm hai mươi tổ, danh sách được trộn lẫn, nhưng nhất quyết không có khả năng người cùng một tộc chung tổ.
Mười hai võ giả đại diện Nhậm thị gia tộc tham gia thịnh hội lần này, tất nhiên cũng bị chia ra mỗi người một tổ.
Nội dung thứ nhất, khảo sát thiên phú võ đạo. Khảo sát thiên phú võ đạo, chính là khảo sát năng lực nắm giữ của một võ giả đối với binh khí, cùng với năng lực lĩnh ngộ võ điển.
Các loại võ điển cùng một đẳng cấp, các loại binh khí, đều được trưng bày ở trong khảo thí tràng. Mỗi võ giả đều chỉ có nửa canh giờ trắc thí.
Tại đây, trong vòng nửa canh giờ đầu, tự do lựa chọn binh khí, võ điển, sau nửa canh giờ, bắt đầu thể hiện trình độ lĩnh ngộ của mình cho ban giám khảo thấy.
Kiểm tra này, tự nhiên không quá khó khăn với Nhậm Thương Khung, lúc trước hắn ở trong gia tộc kiểm tra đánh giá, lấy yếu thắng mạnh, đánh bại Nhậm Thanh Vân, chính là dựa vào lực lĩnh ngộ siêu cường với võ điển.
Lúc trước, hắn bằng một bộ Trường Xuân Quyết. Đem Nhậm Thanh Vân đánh cho hoa rơi nước chảy, sáng tạo ra một cuộc chiến kinh điển.
Nhìn muôn vàn binh khí bày ở trên kệ. Thiên Các khảo thí hết sức cởi mở, mặc kệ ngươi muốn binh khí gì, bọn hắn đều cho ngươi cái đó.
Nhậm Thương Khung không chút do dự, trực tiếp chọn một thanh trường kiếm giống như thu thủy.
Kiếm chính là vũ khí mà hắn sử dụng từ trước tới nay, cũng là binh khí chi vương.
Kiếm kỹ để cho võ giả lựa chọn có hơn mười loại, loại dành cho đại kiếm cũng có, loại dành cho nhuyễn kiếm cũng có, nhưng đại đa số là dành cho trường kiếm.
Nhậm Thương Khung tự nhiên là lựa chọn kiếm kỹ yêu cầu một chữ “nhanh”.
Bởi vì kiếm ý của Toàn Phong Lạc Diệp Kiếm, theo đuổi chính là một chữ nhanh. Sau khi đạt được chữ nhanh mới có kỳ quỷ hiểm chuẩn.
Bởi vậy, đối với kiếm quyết có chữ nhanh, Nhậm Thương Khung rất dễ dàng lĩnh ngộ.
Nửa canh giờ, đối với đại bộ phận võ giả mà nói, muốn học một kiếm kỹ, thật sự quá ngắn. Bất quá đối với Nhậm Thương Khung vậy là đủ rồi.
Bộ kiếm kỹ này, mục tiêu truy cầu cũng là một chữ “nhanh”.
Võ công thiên hạ, ta nhanh tất phá.
Nhậm Thương Khung tu luyện Toàn Phong Lạc Diệp Kiếm, bất kể là thói quen ra chiêu, hay thói quen phát lực, đều vì một chữ “Nhanh” này.
Vèo! Vèo!
Kiếm khí như cầu vồng, trường kiếm trong tay Nhậm Thương Khung run lên, bỗng nhiên thân như Giao Long bay lên trời, một chiêu liền bắn ra mười hai đạo kiếm khí.
Kiếm khí này ngưng mà không tán, kiếm khí ngưng tụ thành khí lưu có thể trực tiếp giết người. Kiếm khí vô hình này, chỉ có võ giả tiến vào Luyện Khí kỳ, mới có thể thi triển ra được.
Một sứ giả Thiên Các phụ trách giám sát bên cạnh, sau khi nhìn thấy Nhậm Thương Khung xuất chiêu, biểu lộ ra một tia vui mừng.
Hắn vừa rồi bàng quan lâu như vậy, phát hiện võ giả dự thi đại đa số rất mù quáng, tựa như một con ruồi không đầu, nửa canh giờ đã qua hơn nửa, rất nhiều người thậm chí ngay cả tâm cũng không yên tĩnh, chớ nói chi là tìm hiểu chân ý võ điển.
Thế nhưng mà người thiếu niên này lại bất đồng. Một mực ngồi ở trong sân, đối với ồn ào náo động chung quanh như không liên quan gì tới hắn.
Có thể ở trong trường hợp này tĩnh tâm, hai tai như không còn, ít nhất chứng minh kẻ này đã tiến vào chân lý võ đạo, đã có thể làm được việc mà rất nhiều người không làm được.
Nhưng nếu chỉ ngồi tĩnh tâm, vậy cũng không có gì lạ.
Vấn đề là, Nhậm Thương Khung ngồi chính là để tìm hiểu kiếm ý. Sau đó bỗng nhiên bạo khởi, một kiếm tựa như kinh hồng, giống như Thiên Long xuất động, cơ hồ có thể dùng hai chữ hoàn mỹ để hình dung.
Một kiếm này, thậm chí để cho rất nhiều đại gia dụng kiếm giật mình, bởi vì một kiếm này, căn bản không giống như người mới học tập đánh ra, cũng không có khí thế bức người kèm theo, ẩn ẩn trong lúc đó, một kiếm xuất ra, lại có khí độ tông sư.
Loại khí độ tông sư này, xuất hiện ở trên người Võ Đạo tông sư là việc bình thường, thế nhưng một thiếu niên chỉ mới võ đạo Trúc Cơ kỳ, gần nửa canh giờ đã có lĩnh ngộ như thế, quả thật là thiên tài!
Nửa canh giờ, nháy mắt liền qua.
Trước trước sau sau, Nhậm Thương Khung chỉ đánh ba chiêu. Nhưng ba chiêu này tổng cộng có gần bảy mươi thức biến hóa.
Thời gian vừa đến, tất cả mọi người đều ngừng lại. Võ điển bị thu hồi. Binh khí tạm thời được giữ lại.
Một tổ có ba mươi người, có người thì tự mãn, có người thì tinh thần sa sút, đương nhiên cũng không ít người im lặng không nói.
Nhậm Thương Khung cũng không rảnh đi lưu ý những phản ứng của người khác.
Dù sao nội dung thứ nhất này đối với hắn quá sức nhẹ nhàng.
Vân La thịnh hội đối với rất nhiều võ giả tuổi trẻ mà nói, là kỳ ngộ, là khiêu chiến; là áp lực, cũng là động lực. Nhưng giờ phút này đối với Nhậm Thương Khung mà nói, lại là sự hưởng thụ.
Hắn hoàn toàn nằm trong trạng thái nhẹ nhàng thoải mái.
Một gã phụ trách mỉm cười, ánh mắt dò xét một vòng, cười nhạt nói:
- Từ nét mặt của các ngươi, ta có thể nhìn ra vài phần. Hiện tại, tiến nhập nội dung khảo thí thứ hai. Đợt khảo thí này, chính là kiểm tra thành quả của nội dung thứ nhất. Mỗi người các ngươi, đều bị đưa vào một gian mật thất, trong mật thất, các ngươi sẽ bị sáu đầu yêu hóa khôi lỗi vây công. Yêu cầu duy nhất của đợt kiểm tra này, là phải dùng vũ kỹ mà các ngươi vừa mới luyện tập đối phó những yêu hóa khôi lỗi này! Nếu như chống đỡ không nổi, chỉ cần nói chịu thua, liền có thể rời khỏi. Nếu như chẳng may bị thương, Thiên Các sẽ cung cấp Nghịch Yêu Đan cứu trợ.
- Nhưng một khi bị thương, chính là đồng nghĩa với việc đã rớt khỏi vòng này.
Không thể không nói, vòng thứ nhất vẫn tương đối an toàn. Ít nhất bị yêu hóa khôi làm bị thương, còn có Nghịch Yêu Đan để phục dụng.
Đến vòng Liệp Yêu thứ hai, đó chính là sống chết do trời, Thiên Các không thèm để ý.
- Chư vị, nhớ kỹ, các ngươi dùng thời gian càng ngắn, thì thành tích càng cao.
Người phụ trách sau khi nói xong, tất cả võ giả đều được đưa vào một mật thất riêng biệt.
Không gian mật thất cũng không nhỏ. Dài rộng ước chừng trên dưới ba trượng. Nhưng có sáu đầu yêu hóa khôi lỗi vây kín, chút không gian ấy có vẻ hơi chật chội.
Hoặc là giết chết sáu đầu yêu hóa khôi lỗi này, hoặc là nhận thua. Muốn bằng vào thân pháp tập sát, với không gian như thế này, đó là si tâm vọng tưởng.
Nhậm Thương Khung chống kiếm mà đứng, trong đầu bắt đầu diễn giải kiếm pháp vừa mới học.
Sáu con yêu hóa khôi lỗi tuy hình dạng thô kệch, nhưng tốc độ lại không chậm, từ bốn phương tám hướng vọt qua.
Khanh!
Trường kiếm run lên!
Kiếm khí giống như cầu vồng, phân ba phương vị bắn ra, lập tức vẽ thành một đạo kiếm quang hình bán nguyệt. thân thể Nhậm Thương Khung bay nhanh về phía trước, người đi theo kiếm, mũi kiếm lóe lên…
Chỉ nghe “PHỐC, PHỐC, PHỐC” ba tiếng vang thanh thúy. Thủ cấp của ba con yêu hóa khôi lỗi rơi trên mặt đất.
Nhậm Thương Khung bộ pháp lại động, mượn bức tường làm điểm tựa, thân thể giống như mủi tên, bắn ngược ra sau, lại là ba đạo kiếm quang xuất hiện.
Ba con khôi lỗi trước mặt vội vàng duỗi tay ra đỡ.
Nhậm Thương Khung trường kiếm run lên, lại là ba kiếm. Ba đạo kiếm quang trước vừa phá vỡ phòng ngự xong, ba đạo kiếm quang sau liền hướng vào cổ chúng.
Tạch...!
Ba cái đầu liền rơi xuống đất.
Đinh!
Cửa mật thất từ từ mở ra, Nhậm Thương Khung sải bước đi ra.
Nội dung khảo thí này, Nhậm Thương Khung hoàn toàn có thể đạt điểm tối đa.
Ít nhất, ở tổ này, không có người nào có thể hoàn thành nhanh chóng như vậy.
Sau khi nội dung này kết thúc, ước chừng có một phần ba võ giả bị loại.
Hạng khảo thí thứ ba, thân pháp…
Khảo thí thân pháp, Nhậm Thương Khung cũng nhẹ nhàng thông qua.
Hạng khảo thí thứ tư đã đến, tâm tình rất nhiều võ giả cũng phức tạp. Các mục khảo thí trước chi là thêm vào cho có phần náo nhiệt, nội dung cuối cùng này mới là quan trọng nhất.
Đương nhiên, nội dung cuối cùng này, ai cũng không cần lo lắng sẽ xảy ra tai nạn. Vì đơn giản chỉ là xét thực lực, có thể đứng ở đây, đương nhiên không phải là kẻ yếu.
Không có võ giả bị đào thải, ước chừng còn có bốn trăm người vượt qua vòng thứ nhất. Những võ giả này, hôm nay đã tụ tập tại quảng trường lớn.
Bọn họ đang chờ công bố thành tích.
- Đệ nhất danh nhất định là Tống Lam. Võ đạo Trúc Cơ đệ cửu trọng, khẳng định sẽ rất áp đảo. Cũng không biết có võ giả đệ bát trọng hay không.
- Cũng không biết có mấy võ giả đệ thất trọng. Đây cũng là một điều đáng lo lắng ah.
Bốn phía quảng trường, tiếng nghị luận trầm thấp tuy không nhiều lắm, nhưng vẫn liên tiếp không ngừng.
Thấy Vạn Ưng Vương sải bước từ bên trong đi ra, đám võ giả lập tức yên lặng, cũng bắt đầu thấp thỏm không yên. Tuy bọn họ biết thực lực mình không cao, nhưng sự hồi hộp mong chờ là không tránh khỏi.
Mà người tổng phụ trách Vạn Ưng Vương này, sẽ cho bọn họ đáp án!
Nhìn Vạn Ưng Vương mỉm cười là có thể thấy được thành tích lần này không tệ.
- Những người trẻ tuổi, ta có thể nhìn ra các ngươi đang khẩn trương. Bất quá, đối với một người phụ trách như ta mà nói, nhìn thành quả khảo thí của các ngươi, là rất hài lòng. Vân La Thành lần trước xuất hiện một thiên tài, lão phu đã từng hoài nghi, phải chăng phù dung sớm nở tối tàn. Hôm nay xem ra, lão phu là quá lo lắng rồi! Thành tích tạm thời so với lần trước còn tốt hơn!
Bốn phía vang lên một mảnh thanh âm vui mừng.