Bất Hủ Kiếm Thần

Chương 89: Tiến Hóa




Lâm Dịch ngửa mặt nhắm mắt, đạp không mà đứng, tóc đen tung bay, tứ chi mở rộng ra, khắp cả người đều cắm đầy cái đuôi xương đen nhánh như mực của Ma tộc, tất cả đều là lỗ máu, kinh khủng vô cùng.

Ma tộc đang hút cạn tinh khí linh vận của Lâm Dịch.

Thời gian chậm rãi trôi qua, khí tức của Lâm Dịch không có yếu bớt một chút nào, trái lại còn càng cường đại.

Một cỗ ma khí lạnh nhạt quay chung quanh thân thể Lâm Dịch, ngày càng dày đặc.

Khí tức của Lâm Dịch đang vững bước tăng lên, mà đám Ma tộc cao đẳng đang thôn phệ hắn ở xung quanh lại cảm giác được từng đợt suy yếu.

Từ lâu Ma tộc cao đẳng đã có trí tuệ không kém gì nhân loại, lúc này trong lòng của bọn họ đều dâng lên một chút bất an. Dường như nhân loại nhỏ bé trước mắt này cũng không dễ thôn phệ.

Nhưng sự tự tin và kiêu ngạo của Ma tộc đã khiến cho bọn họ tin tưởng, tu sĩ Trúc Cơ trước mắt này không có khả năng tạo thành uy hiếp được đối với bọn họ.

Thời gian vẫn còn trôi qua, khí tức của Lâm Dịch càng ngày càng mạnh, đồng thời lại còn tản mát ra một loại uy áp quỷ dị.

Ma tộc xung quanh cảm nhận được cỗ khí tức này, dưới đáy lòng không kềm chế được mà sinh ra một loại cảm giác phải tôn kính cúng bái, đây là một loại kính nể từ trên linh hồn. Ma tộc đẳng cấp sâm nghiêm, kẻ dưới sẽ có cảm giác kính nể, tôn sùng bề trên.

Dần dần đám Ma tộc cao đẳng vây công Lâm Dịch nhíu mày, trong ánh mắt lộ ra một tia khiếp ý.

Dường như tình huống có chút không đúng, lâu như vậy rồi mà không những tu sĩ Nhân tộc này không bị thôn phệ thành tử thi mà trái lại khí tức lại ngày càng cường đại, mà bọn họ lại cảm thấy bản thân suy yếu.

Vốn là bọn họ hút tinh khí linh vận của tu sĩ nhân loại, nhưng hôm nay quỹ tích phát triển lại vừa vặn ngược lại.

Quan trọng hơn là, tu sĩ nhân loại trước mắt này tản mát ra một loại uy áp trên linh hồn, tuyệt đối là uy áp của Ma tộc cao cấp, khiến cho bọn họ không nhịn được muốn quỳ bái.

Lẽ nào nhân loại này là thượng vị giả Ma tộc?

Suy nghĩ này mới vừa sinh ra trong đầu đông đảo Ma tộc cao đẳng thì giống như con ngựa thoát cương, dù làm thế nào cũng không dừng lại được.

Trong lúc những Ma tộc cao đẳng này do dự, dị biến nổi lên!

Hai mắt vốn nhắm chặt của Lâm Dịch bỗng nhiên mở ra, ánh sáng màu đỏ tươi âm trầm lưu chuyển ở trong mắt, hợp với mái tóc đen đang tung bay ở sau đầu, làm cho cả người hắn tản ra một cỗ tà khí thôn phệ tâm thần của người ta.

Lâm Dịch ngửa mặt lên trời huýt sáo dài, khuôn mặt hòa ái trở nên vô cùng dữ tợn.

Đột nhiên, toàn thân Lâm Dịch tuôn ra từng trận ma khí màu đen bàng bạc, cả người xuất hiện đầy vảy màu đen, trong khe hở của vảy có mọc ra những cái gai sắc bén.

Lâm Dịch đang hóa Ma!

Khác với trước kia là, trên lưng của hắn, từng cái gai dài nhỏ từ trên lưng mọc ra, móng tay đột nhiên trở nên đen nhánh, kéo dài ra, nhìn qua rất là đáng sợ.

Một đám Ma tộc cao đẳng ở chung quanh nhìn thấy một màn này, trong mắt hiện lên vẻ sợ hãi và hoảng sợ, cả người không ngừng run rẩy. Cái đuôi xương đâm vào trong thân thể của Lâm Dịch cũng muốn rút về.

Nhưng dường như thân thể Lâm Dịch đã hóa thành một cái động không đáy, tản ra lực hút vô cùng lớn, giống như đám đuôi xương này, thân thể của một đám Ma tộc cao đẳng trái lại còn nhanh chóng trở nên khô quắt.

Dị biến hóa Ma vẫn đang tiếp tục!

Trên cột sống của Lâm Dịch đang truyền đến từng đợt cảm giác đau đớn.

Trong yết hầu của Lâm Dịch phát ra một tiếng gầm nhẹ, ở chỗ xương cụt của hắn có một cái đuôi xương màu đen kịt chậm rãi nhô ra, sắc bén, tản ra từng trận sát khí.

Một đoạn xương đuôi dần dần kéo dài, ở hai bên như lưỡi dao sắc bén, xương đuôi đột nhiên quét ngang về bốn phía, trong nháy mắt đông đảo Ma tộc cao đẳng vây công bị giết chết, hóa thành một đám khí thể màu đen, bị Lâm Dịch hút vào trong cơ thể.

Ngay càng có nhiều Ma tộc cao đẳng ào ào phủ phục ở dưới chân của Lâm Dịch, cả người run sợ, không dám nhìn thẳng vào Lâm Dịch.

Lúc này Lâm Dịch lại thừa nhận thống khổ to lớn, Bất Diệt kiếm thể lần nữa hóa Ma, loại biến hóa này cũng không phải là chuyện mà hắn có thể nắm được ở trong tay.

Vùng đan điền, vũng nước màu đen lam kia đã mở rộng từ lâu, biến thành một cái hồ nước mênh mông cuộn trào mãnh liệt, một hồ nước ma khí!

Máu thịt trên xương ngón tay màu đen đã đầy ắp, ma diễm kiêu ngạo, điên cuồng xoay tròn ở trong trung tâm hồ nước ma khí, huyễn hóa ra một vòng nước xoáy rất lớn.

Hai mắt Lâm Dịch đỏ hồng, hai tay vung vẩy, cái đuôi xương quét ngang, nhào vào trong chỗ Ma tộc dầy đặc nhất, đại khai sát giới.

Từng cỗ ma khí dày đặc dùng mắt thường có thể thấy được ào ào vọt vào trong cơ thể của Lâm Dịch, cỗ lực hút cường đại này là do vòng nước xoáy ở trong đan điền mang tới.

Lâm Dịch bay nhanh về chỗ sâu trong Tịch Tĩnh cốc, dọc theo đường đi, Ma tộc tử vong rất nhiều, tất cả đều hóa thành ma khí cuồn cuộn, tràn vào trong cơ thể hắn, chạy ào vào trong đan điền, mở rộng hồ nước ở trong đó.

Trong đầu của Lâm Dịch, trừ sát lục ra, ý thức vẫn vô cùng tỉnh táo.

Lâm Dịch biết không thể hao tổn như vậy nữa, thời gian càng lâu thì nhất định hắn sẽ hoàn toàn bị đồng hóa thành một Ma tộc chân chính, sẽ bị Ma chỉ màu đen hoàn toàn điều khiển.

Đoạn kiếm thần bí ở vùng đan điền từng trấn áp được Ma chỉ màu đen, hôm nay chỉ có thể tìm kiếm một đường sinh cơ ở trên người của nó mà thôi.

Lâm Dịch còn nhớ rõ, trong chớp mắt khi niết bàn sống lại ở Tịch Tĩnh cốc, đoạn kiếm thần bí đã một tia run rẩy rất nhỏ.

Ở chỗ sâu trong Tịch Tĩnh cốc, có đồ có thể làm cho đoạn kiếm thần bí chấn động.

Trên người của Lâm Dịch có rất nhiều điểm ngạc nhiên và cổ quái, trong đầu có hòn đá vô danh, Ma chỉ màu đen trong đan điền và đoạn kiếm thần bí.

Lai lịch của Ma chỉ màu đen, Lâm Dịch đã có một chút dự đoán đại khái, thứ này chính là thứ xuất phát từ lục đại cấm địa.

Về phần hòn đá vô danh, lai lịch của nó là thần bí nhất, thậm chí rốt cuộc có tác dụng gì ở bên trong thân thể, Lâm Dịch cũng không biết được.

Đoạn kiếm thần bí mang tới cho Lâm Dịch chỗ tốt lớn nhất, mà hiện nay đã ngừng lại. Thế nhưng thứ có thể khiến cho đoạn kiếm thần bí chấn động không phải là mấy đồ vật tầm thường.

Lần đầu tiên là hòn đá vô danh xuất hiện, lần nữa là chuôi kiếm trong cơ thể của Quân Như, lần thứ ba chính là trấn áp Ma chỉ.

Thứ có thể khiến cho đoạn kiếm thần bí chấn động tuyệt đối không phải là phàm vật.

Bất kể như thế nào, Lâm Dịch cũng phải đi vào chỗ sâu trong Tịch Tĩnh cốc để tra xét một phen, nếu như thực sự có thể gặp phải bảo vật có thể trấn áp Ma chỉ thì hắn cũng có thể lần nữa khôi phục thân thể Nhân tộc, ngăn chặn ma khí đang xao động trong đan điền.

Hôm nay mặc dù thân thể của Lâm Dịch là hắn đang khống chế, nhưng Ma chỉ màu đen đang làm mưa làm gió ở vùng đan điền, thứ này hắn cũng không khống chế được.

Hồ nước ma khí vẫn còn đang lớn mạnh, từ từ phát triển theo quy mô lớn bằng biển.

Lâm Dịch tin tưởng, chỉ cần không ngừng giết chóc ở trong Tịch Tĩnh cốc thì sớm muộn gì đan điền của hắn cũng sẽ phát triển thành một mảnh ma hải màu đen mênh mông vô bờ.

Lâm Dịch chưa bao giờ tới Tịch Tĩnh cốc, cũng không biết nên đi như thế nào. Thế nhưng hắn lại bằng vào một tia cảm ứng như có như không, từng chút một chạy như bay vào chỗ sâu trong Tịch Tĩnh cốc.

Hôm nay cả người của Lâm Dịch ma khí bao phủ nồng nặc, ma trảo và xương đuôi như ẩn như hiện ở trong ma khí.

Khi nào đi qua Ma tộc cấp thấp bên người, cho dù Lâm Dịch không cần xuất thủ thì vòng nước xoáy ma khí to lớn trong vùng đan điền cũng có thể hút Ma tộc cấp thấp thành một đám tro tàn.

Thân thể của Lâm Dịch lướt qua, ma khí cuồn cuộn, sát lục bất tận.

Dọc theo con đường này, đẳng cấp của Ma tộc gặp phải càng ngày càng cao. Ma tộc chết ở trong tay Lâm Dịch ước chừng hơn vạn, con số này vẫn đang kéo dài thêm.

Ma khí ở vùng đan điền đang dùng tốc độ bằng mắt thường có thể thấy được lớn mạnh, dần dần biến thành một con sông màu đen đang cuộn trào mãnh liệt.

Lúc này Lâm Dịch có cảm giác đỉnh đầu như mơ hồ có vật gì đó muốn phá da mà ra, hơn nữa loại cảm giác này theo ma khí tăng thêm lại ngày càng mạnh mẽ.

Trong lòng của Lâm Dịch hiện lên một suy nghĩ, hắn đang tiến hóa!

Tiến hóa lên Ma tộc cao cấp hơn!

Đúng lúc này, trước mặt hắn đột nhiên hiện ra một đạo thân ảnh khổng lồ, ma khí che khuất bầu trời, trên lưng có từng cái gai bắn ra hàn quang, đầu có hai sừng, xương đuôi giơ lên cao, đằng đằng sát khí nhìn chằm chằm vào Lâm Dịch, sắc mặt rất không tốt.