Bất Hủ Kiếm Thần

Chương 62: Đột Phá Bên Trong Đỉnh




Chân của Lâm Dịch cảm thấy nóng bỏng, hắn vội vã khoanh chân ở giữa không trung Luyện Sinh Đỉnh. Thế nhưng chẳng được bao lâu thì ngay cả không khí bên trong đỉnh cũng đã biến thành lò lửa, vô cùng khô nóng.

Trong lòng bàn tay của Hàn Nguyên Cốc chủ có một cái đỉnh lơ lửng, lòng bàn tay toát ra ngọn lửa màu vàng, tản ra từng trận đan khí, chấn nhiếp nhân tâm.

Ngọn lửa màu vàng liên tục liên tục dũng mãnh tiến vào bên trong Luyện Sinh Đỉnh. Thân đỉnh phóng ra tia sáng kỳ dị, đan văn phía trên có thể thấy được khá rõ rang, còn mơ hồ tản ra từng trận uy áp.

Đan hỏa trải qua Luyện Sinh Đỉnh gia trì, nhiệt độ càng tăng lên, linh khí vờn quanh Luyện Sinh Đỉnh, giống như một bảo vật. Thế nhưng lại lộ ra sát khí chấn nhiếp tâm thần người khác.

Vẻ mặt của Hàn Nguyên Cốc chủ không thay đổi ngồi ở một bên, hai mắt híp lại, ngưng thần tĩnh khí luyện hóa Luyện Sinh Đỉnh.

Mà ở trong Luyện Sinh Đỉnh, Lâm Dịch đang chịu hành hạ giống như luyện ngục vậy. Cả người giống như đang ở trong lò nướng, đau nhức khó nhịn, bên ngoài thân thể không có một tia hơi nước nào nữa, ngay cả một cái lông cũng không còn.

Mà lúc này, trong Luyện Sinh Đỉnh đã càng ngày càng nóng, mặt ngoài cơ thể của Lâm Dịch đã nổi lên tầng một bọt nước, chỉ khoảng nửa khắc nữa sẽ bị nhiệt độ nóng bỏng làm nứt ra.

- Nếu cứ tiếp tục chống đỡ như vậy nhất định là không được, phải nghĩ cách.

Lúc này túi trữ vật của Lâm Dịch cũng bị nóng làm cho nứt ra, Linh thạch thượng phẩm rơi đầy khắp xung quanh.

Hai mắt của Lâm Dịch sáng ngời, trong lòng hiện lên một tia mừng rỡ.

Có lẽ đây là biện pháp sau cùng a!

Lâm Dịch không chậm trễ một chút nào, lập tức dùng Linh thạch thương phẩm, nhanh chóng vẽ ra trận văn Tụ linh ở trong Luyện Sinh Đỉnh trước mắt.

Trải qua thăm dò nghiên cứu, hắn đã khai phá ra năm Tụ linh trận tổ hợp lại cùng một chỗ tạo thành một Tụ linh trận. Như vậy sẽ có hiệu quả gấp mười lần.

Một đống Linh thạch thượng phẩm giống như một ngọn núi nhỏ ở giữa Tụ linh trận, đại trận được mở ra. Trong nháy mắt bốn phía Luyện Sinh Đỉnh có linh khí dày đặc lượn lờ, giống như động phủ của Tiên nhân vậy.

Mà lúc này bên ngoài thân thể của Lâm Dịch đã bị Luyện Sinh Đỉnh thiêu đốt tới mức vô cùng đau đớn, cả người dường như muốn nổ tung vậy.

Lâm Dịch cắn chặt răng, huýt sáo dài một tiếng, bắt đầu hấp thu linh khí chung quanh.

- Đã như vậy, ta sẽ đột phá đến Trúc cơ kỳ ở trong Luyện Sinh Đỉnh của ngươi!

Lâm Dịch không biết Bất Diệt kiếm thể ở Trúc cơ kỳ có thể chịu đựng được Luyện Sinh Đỉnh này thiêu đốt hay không. Thế nhưng đây là biện pháp duy nhất mà hắn có thể nghĩ tới.

Hàn Nguyên Cốc chủ nghe được tiếng kêu của Lâm Dịch, trong lòng cười nhạt, nghĩ ngợi nói:

- Sợ rằng người này sắp không chịu nổi. Thể chất nghịch thiên chứ? Ở trong Luyện Sinh Đỉnh của ta cũng không đừng hòng đào sinh được.

Trong Luyện Sinh Đỉnh, nhiệt độ càng ngày càng cao, mà loại nhiệt độ này lại làm cho tốc độ thả linh khí ra của Linh thạch thượng phẩm trong Tụ Linh đại trận trở nên nhanh hơn.

Từng cỗ linh khí nồng nặc dùng tốc độ mắt thường có thể thấy được đang nhanh chóng, dũng mãnh tiến vào trong cơ thể của Lâm Dịch.

Nơi Lâm Dịch ngồi đã tạo thành một vòng xoáy linh khí to lớn, thân thể của hắn chính là trung tâm của vòng xoáy.

Lâm Dịch lặng lẽ bất động, lẳng lặng khoanh chân ngồi vào giữa không trung, trong cơ thể giống như có một cái động không đáy, giống như trâu uống nước vậy. Toàn bộ linh khí chung quanh đều bị hút vào trong cơ thể, chậm rãi luyện hóa.

Bình cảnh Ngưng Khí tầng chín đỉnh phong dần dần được củng cố. Linh khí cường đại nồng nặc liên tục dũng mãnh tiến vào trong thân thể, chữa trị vết rách bên ngoài thân thể. Thế nhưng vẫn không chống cự nổi nhiệt độ của Luyện Sinh Đỉnh.

Trên cơ thể Lâm Dịch đột nhiên phát ra từng tiếng da dẻ nứt nẻ, bắn ra từng vết máu, trong nháy mắt lại bị làm cho bốc hơi sạch sẽ.

Bỗng nhiên, trong Luyện Sinh Đỉnh đen nhánh hiện lên hai đạo thần quang.

Hai mắt Lâm Dịch mở ra, hàn quang lóe lên. Miệng hét lớn một tiếng, khí thế đột nhiên bắn ra, cả người tràn ngập linh khí màu lam cuồn cuộn chảy vào đan điền, chậm rãi áp súc. Cuối cùng rốt cục cũng đã ngưng tụ ra một giọt dịch thể lớn như hạt đậu tương.

Linh khí hóa dịch, bước vào Trúc Cơ!

Mặc dù chỉ là một giọt linh dịch, thế nhưng khí tức lại cường đại, hung hãn hơn xa so với lúc còn là Ngưng Khí. Đây là một loại thăng hoa về chất.

Giọt dịch thể này đột nhiên dũng mãnh tiến vào bên trong đoạn kiếm thần bí. Chỉ khoảng nửa khắc đã phun ra một giọt dịch thể màu xanh lam giống như hạt gạo. Thế nhưng Lâm Dịch có thể cảm nhận được rất rõ ràng, trong giọt dịch thể màu xanh lam này tràn ngập kiếm khí sắc bén và năng lượng vô cùng tinh túy.

Giống như sáu năm trước khi Ngưng Khí vậy, giọt linh lực màu xanh lam này tản ra từng đạo quang mang, vọt vào trong thân thể của Lâm Dịch, không ngừng chạy và dung hợp ở trong máu thịt của hắn.

Lâm Dịch cảm nhận được một tia biến hóa này, hắn cũng không có hoảng loạn chút nào, trái lại còn tăng tốc hấp thu linh khí.

Linh khí cuồn cuộn dũng mãnh tiến vào đan điền ở trong cơ thể, ngưng tụ thành linh dịch Trúc Cơ. Lại trải qua đoạn kiếm thần bí phun ra nuốt vào, chuyển hoán thành một loại linh lực màu lam, chảy về phía tứ chi bách hải.

Bên ngoài thân thể của Lâm Dịch hiện lên ánh sáng rực rỡ, ánh sáng màu lam xuyên qua da thịt bắn ra bốn phía, cả người khí huyết cuồn cuộn, khí thế từ từ tăng mạnh.

Khoảng chừng một ngày một đêm sau, rốt cục thân thể của Lâm Dịch đã dừng hấp thu linh dịch màu xanh lam.

Một giọt dịch thể màu xanh lam dần dần lắng đọng ở trong đan điền, vẫn không nhúc nhích. Theo hấp thu linh khí, linh dịch màu xanh lam ở đan điền cũng càng ngày càng nhiều, dần dần đã hình thành một vũng nước lớn chừng một nắm tay.

Trúc Cơ sơ kỳ!

Trải qua một ngày một đêm tu luyện, Lâm Dịch vừa bước vào Trúc Cơ sơ kỳ đã củng cố vững chắc cảnh giới, đạt đến Trúc Cơ sơ kỳ.

Vốn Bất Diệt kiếm thể đã vô cùng cường đại, trải qua linh dịch màu xanh lam Trúc cơ kỳ rèn luyện, cốt tủy tái sinh, trên xương cốt có thần quang lưu động. Lực lượng khí huyết càng tăng lên, cuộn trào và dâng trào mãnh liệt, giống như sóng to gió lớn. Cơ thể rực rỡ hẳn lên, trong suốt trong sáng, không có một chút tỳ vết nào.

Lúc này Lâm Dịch đã có lòng tin, đối mặt với pháp thuật Trúc Cơ trung kỳ thì cũng có thể bằng vào thân thể đánh cho nó nát bươm!

Nhưng, có thể đánh nát được Luyện Sinh Đỉnh này hay không?

Sao Hàn Nguyên Cốc chủ lại không cảm giác được biến hóa bên trong đỉnh cơ chứ? Trong lòng hắn cười nhạt, người này đang ngoan cố chống cự a. Chỉ là Trúc Cơ mà thôi, cho dù Kim Đan tới thì cũng không thể nào chạy ra khỏi đỉnh của hắn được.

Linh thạch trong Luyện Sinh Đỉnh trải qua một ngày một đêm qua đã tiêu hao hầu như không còn. Mà lúc này Bất Diệt kiếm thể của Lâm Dịch đang bắn ra từng đạo quang mang màu xanh lam, như thần Vương hạ phàm, trong cơ thể có tiếng kiếm minh vang vọng, rất mạnh mẽ.

Cảm giác vui sướng do đột phá Trúc Cơ mang tới lập tức bị nhiệt độ cực nóng xung quanh bao phủ, Bất Diệt kiếm thể của Trúc cơ kỳ vẫn không chịu được Luyện Sinh Đỉnh này luyện hóa, nguy cơ vẫn chưa giải trừ!

Lâm Dịch hét lớn một tiếng, xoay người đánh ra mấy quyền lên trên đỉnh.

- Oanh! Oanh! Oanh!

Luyện Sinh Đỉnh không có chút phản ứng nào, mà hai tay của Lâm Dịch lại bị phản chấn, khiến cho hắn mơ hồ có cảm giác đau đớn.

Mặc dù là Trúc Cơ, cũng không thể chạy ra ngoài được sao?

Lâm Dịch lại không biết, hắn ở bên trong đập ra mấy quyền lại làm cho Hàn Nguyên Cốc chủ hoảng sợ.

Trong hai mắt của Hàn Nguyên Cốc chủ hiện lên hàn quang sâu kín, lạnh giọng nói:

- Xem ra nếu như ta không hạ vốn gốc thì sẽ không đốt chết được tiểu bối nhà ngươi!

Sắc mặt trắng bệch của Hàn Nguyên Cốc chủ đột nhiên chuyển thành hồng, trong miệng bắn ra một đạo đan khí, rơi vào trên đan hỏa trong lòng bàn tay của hắn.

Sưu một tiếng, khí thế của đan hỏa tăng lên nhiều, thế lửa vọt lên. Chăm chú vây quanh Luyện Sinh Đỉnh, nhiệt độ lại tăng lên.

- Đây là một giọt máu tươi của lão phu. Sau khi tưới vào trên đan hỏa, nhiệt độ bên trong đỉnh sẽ lại lần nữa tăng lên gấp đôi, ngươi cứ chờ hóa thành tro tàn đi!

Thanh âm vô cùng lạnh lẽo của Hàn Nguyên Cốc chủ truyền vào trong Luyện Sinh Đỉnh.

Lâm Dịch nắm chặt hai tay, cố nén cảm giác đau đớn cả người bị thiêu đốt, con ngươi trợn to, liều mạng đánh lên trên vách đỉnh.

- Phanh! Phanh! Phanh!

Liên tục đánh trong thời gian một nén nhang, Luyện Sinh Đỉnh không có chút lay động nào cả.

Lâm Dịch thở hổn hển, cảm giác ở chỗ sâu trong yết hầu đã mơ hồ có lửa phun ra. Bề mặt cơ thể cũng đã bị đốt đến đỏ bừng, khí huyết màu xanh lam bị cỗ nhiệt lượng này áp chế trên bề mặt da của thân thể.

- Nếu cứ chống đỡ như vậy, ta sẽ thực sự phải chết!

Ý thức của Lâm Dịch dần dần trở nên không rõ.