Bát Hoang Kiếp

Quyển 1 - Chương 68: Vây đánh




Dịch giả: nhatchimai0000

Nhận được cái gật đầu của Đoan Mộc Vũ, ba người Từ Trần Phong đồng thanh ứng tiếng. Những ngày qua, thực lực của bọn họ đều tăng tiến nhiều cho nên có lòng tin mười phần, tuyệt không để đệ tử Thất Tinh Môn vào mắt.

"Đoan Mộc sư đệ, chuyện này sợ rằng không ổn đâu?" Tác Ly có chút lo lắng ngăn cản lại. Bởi vì đám đệ tử Thất Tinh Môn đối diện mặc dù chỉ ở cảnh giới Tàng Phong, nhưng pháp lực lại thâm hậu, người nào cũng giỏi cả. Nếu cứ để cho ba người Từ Trần Phong đối chiến thì thật sự giống như đang lấy trứng chọi đá!

"Không còn cách khác!" Đoan Mộc Vũ khẽ lắc đầu, đáp một câu gọn lỏn. Thực ra nếu hắn không nắm chắc mấy phần thắng thì sẽ không nói như vậy. Ba người Từ Trần Phong đích xác không có bao nhiêu pháp lực, ngay cả một pháp thuật đơn giản nhất cũng không thể xuất ra. Nhưng vấn đề là lực lượng thân thể của bọn hắn bây giờ đã đạt đến trạng thái đỉnh phong của phàm nhân nên bất luận là lực lượng hay độ nhanh nhạy đều không hề tầm thường!

Về phần đệ tử Thất Tinh Môn kia thì thực lực có lẽ không tệ, hơn nữa dường như cũng đã nắm giữ ngự kiếm thuật nhưng vấn đề là ngự kiếm thuật của tên đó chắc chắn không thể nào thuần thục. Tối đa hắn chỉ có thể khống chế tương đương Tác Ly là cùng. Như vậy thì ba người Từ Trần Phong có thể tránh thoát. Suy cho cùng, nếu ba người bọn họ liên thủ thì năm ăn năm thua!

Hơn nữa dù cho thua cũng không sao, cứ coi như một đợt tôi luyện vậy. Trong Tu Hành Giới, không biết bại thì làm sao biết thắng?

Tác Ly không khuyên can được Đoan Mộc Vũ, mà đệ tử Thất Tinh Môn phía đối diện lại càng không buông tha cho cơ hội diễu võ dương oai này. Lập tức mọi người tản ra thành một vòng tròn rộng, ba người Từ Trần Phong trở nên âm trầm như nước chứ không nôn nóng như lúc đầy nữa, cả bọn đều cách tên đệ tử Thất Tinh Môn một trăm trượng. Nói về phương thức tỷ thí này thì từ lúc bắt đầu đã không công bình đối với bọn họ. Giả sử như song phương đứng trong vòng mười trượng thì Đoan Mộc Vũ có thể khẳng định Từ Trần Phong chỉ cần xuất một chiêu với Xuyên Vân Thương thì tên đệ tử Thất Tinh Môn kia liền chết không kịp ngáp ngay!

Nhưng cách một trăm trượng thì bọn họ chính là mục tiêu. Đây cũng chính là lý do tại sao Đoan Mộc Vũ sắp xếp Tào Khải tham gia.

Lần tỉ thí này đã kinh động đến những người tu hành khác, trừ mấy người có tu vi Linh Thai như Khô Mộc đang tuần tra trong hang ngầm thì phần lớn đều tụ tập chung quanh khu vực tỉ thí. Đoan Mộc Vũ cũng thấy rõ nụ cười âm trầm của Hỏa Sí.

Không dài dòng nhiều lời, đệ tử Thất Tinh Môn cười gằn một tiếng. Hai tay hắn bấm một đạo kiếm quyết, thanh kiếm sau lưng của gã liền phóng lên cao hóa thành một đạo kiếm quang rực rỡ. Cảnh tượng bây giờ như một con rồng đang uốn lượn giữa không trung, uy thế cực kỳ kinh người!

Nếu là nửa tháng trước, đừng nói ba người Từ Trần Phong có đủ dũng khí để đánh nhau hay không mà bọn họ chỉ cần thấy cảnh này nhưng không bỏ chạy đã không tệ rồi. Nhưng bây giờ, bọn họ đã khác hẳn!

Đúng lúc này! Từ Trần Phong và Triệu Khắc đưa mắt nhìn nhau. Một trái một phải, cả hai như mãnh hổ xuống núi xông tới đệ tử Thất Tinh Môn với tốc độ và khí thế uy mãnh!

Không nghi ngờ gì về sự phối hợp giữa ba người bọn họ, rõ ràng nó đã đạt đến một trình độ vô cùng thuần thục. Hai người Từ Trần Phong và Triệu Khắc đang tìm kiếm cơ hội cho Tào Khải. Còn lý do hai người bọn họ tách ra triển khai công kích là muốn đệ tử Thất Tinh Môn phải chọn một trong ba!

Thế nhưng giờ phút này tên đệ tử Thất Tinh Môn vẫn không xem ba người bọn họ ra gì. Tay trái hắn vòng sau lưng, tay phải thì múa may trong không trung. Nhất thời đạo kiếm quang đang quanh quẩn trên bầu trời liền rít lên một tiếng, oanh kích về phía Từ Trần Phong. Trong mắt gã thì cho dù có phối hợp thế nào chăng nữa nhưng nếu đứng trước thực lực tuyệt đối đều sẽ bị đánh chết bằng một chiêu!

Đạo kiếm quang này vô cùng mãnh liệt, chỉ trong nháy mắt sẽ tới vị trí của Từ Trần Phong mà oanh kích. Nhưng vào lúc này, Xuyên Vân Thương trong tay Từ Trần Phong đột nhiên cắm xuống mặt đất. Thế thương giúp hắn bay lên không trung tầm ba trượng, khó khăn lắm mới né được đạo kiếm quang mãnh liệt này!

Mà dường như Triệu Khắc cũng hét lên ngay lúc đó. Đao cương trên Chiến Ma đao tràn ra, hai tay hắn nắm chặt, vận sức chém xuống. Y chém xéo xuống đất, luồng lực lượng cường đại này gây chấn động một hồi trong phạm vi mười trượng. Chiến Ma đao tạo thành một con thổ long dài hơn ba mươi trượng in hằn trên mặt đất. Phút chốc, bụi đất tung bay lên cao hơn mười trượng che kín tầm mắt của tên đệ tử Thất Tinh Môn!

Lúc này, tiếng xé gió “hưu hưu” đột nhiên vang lên, đây là Tào Khải xuất chiêu. Trong nháy mắt, ba mũi tên được bắn cùng lúc vào không trung, lao qua bụi đất mà Chiến Ma đao của Triệu Khắc tạo ra, hướng thẳng tới đệ tử Thất Tinh Môn!

Thực lực của Tào Khải bây giờ cũng đã được tăng lên, toàn diện hơn nhiều sau khi chiến đấu với yêu binh trong hang ngầm. Tài bắn cung siêu cường phối hợp với Hắc Long cung đã là đạt tới trình độ như Đoan Mộc Vũ đánh trọng thương Hoành Uyên của Ngự Thú Môn!

Ba mũi tên liên tiếp nhau, chẳng những Đệ tử Thất Tinh Môn bị dọa cho toát mô hôi lạnh mà mọi người đang thờ ơ xung quanh đó cũng giật mình. Bởi vì bọn họ tự hỏi lòng, đổi lại là bọn họ thì có ngăn cản được công kích như thế không!

Thế nhưng, đây không phải là đánh lén nên tên đệ tử Thất Tinh Môn dù cuồng vọng tự đại nhưng sự cảnh giác cơ bản nhất vẫn có. Hắn không dám chậm trễ liền lui sang một bên né tránh, cùng lúc đó bấm độn pháp quyết. Trong khoảnh khắc có một tia sáng màu vàng từ trong tay hắn xuất hiện, sau đó toàn thân gã đều được bao phủ bởi một lớp giáp màu vàng đất. Đây là thần thông tương tự với băng giáp thuật!

Nhưng Tào Khải sử dụng những mũi tên đặc chế nên có uy lực kinh người. Đệ tử Thất Tinh Môn cũng không dám chỉ dựa vào một đạo pháp thuật phòng ngự vì Tào Khải giương cung bắn tên liên tục. Những mũi tên không ngừng bay ra, giống như sao băng xé không rơi xuống. Trong nháy mắt, Tào Khải bắn liền chín mũi tên, khiến tên đệ tử Thất Tinh Môn phải chật vật chống đỡ. Có một mũi tên thậm chí còn sượt qua người hắn, kình khí ẩn chứa khí tức tử vong!

Lúc này tên đệ tử Thất Tinh Môn kia cũng biết được bản thân mình đã khinh người. Thì ra trong ba người Từ Trần Phong, uy hiếp lớn nhất lại là người gầy ốm như khỉ kia! Trì hoãn một hơi, hắn lập tức thúc dục kiếm quyết, thao túng thanh kiếm đuổi giết Tào Khải!

Nhưng lúc này Tào Khải bỗng nhiên thu hồi Hắc Long cung, quay đầu chạy lòng vòng thật nhanh để trốn tránh, hắn vốn không định đứng chờ kiếm tới. Sau khi cường độ thân thể được cải thiện, hắn còn linh hoạt hơn cả Từ Trần Phong và Triệu Khắc, cứ như hổ mọc thêm cánh. Tào Khải có thể tránh né các phương, từ góc chết của kiếm quang tránh thoát!

Mặc dầu tên đệ tử Thất Tinh Môn thao túng kiếm quang vô cùng lợi hại, nhưng không cách nào mở rộng vùng sát thương. Hơn nữa hắn thao túng thanh kiếm của mình cũng không quá thuần thục lại còn phải phân tâm đối phó với Từ Trần Phong và Triệu Khắc nên trong lúc nhất thời không thể đuổi giết được Tào Khải! Quả nhiên trong lòng tên này cực kỳ giận dữ mắng Tào Khải hèn hạ vô sỉ!

Lúc này, hai người Từ Trần Phong và Triệu Khắc đã tiến thêm được trăm trượng. Hai người xông lên chém giết tên đệ tử Thất Tinh Môn. Tên kia đương nhiên không thể để cho hai người này tới gần, bấm độn pháp quyết. Khi gã giơ tay lên, trên mặt đất đột nhiên hiện lên một đống thạch trùy. Đám thạch trùy này giống như vật sống vậy, hai người Từ Trần Phong muốn vòng sang chỗ khác thì lập tức lại cản trước mặt bọn họ, hơn nữa còn không ngừng thu hẹp. Không được bao lâu đoán chừng sẽ cố định hai người ở bên trong!

Giờ khắc này, bỗng nhiên Triệu Khắc điên cuồng hét lên một tiếng, toàn thân cũng vang lên thanh âm răng rắc, cả người dường như lớn bổng lên mà đao cương trên Chiến Ma đao trong tay của hắn thoáng hiện. Dường như có tiếng rít như sấm đánh, một luồng sát khí hùng hồn từ trên đó lan ra.

Chỉ thấy hắn cầm đao bằng hai tay, thân hình không tránh né nữa, điên cuồng hét lên chém về phía trước!

Trong phút chốc, đao cương trên Chiến Ma đao gào thét bay ra, chặt đứt toàn bộ thạch trùy chặn đường phía trước. Sau đó cũng không giảm thế công mà đánh lên người đệ tử Thất Tinh Môn. Tuy là tên kia có chiến giáp màu vàng đất hộ thân nhưng cũng bị chém cho lảo đảo!

Thừa thời cơ này, Xuyên Vân Thương trong tay Từ Trần Phong điểm nhè nhẹ ở trên một cây thạch trùy, mượn lực bay lên không trung ba trượng. Sau đó Xuyên Vân Thương xuất hàn mang từ giữa không trung, trong nháy mắt xuyên qua cự ly hơn mười trượng, oanh kích xuống giống như sấm sét!

Lúc này do khoảng cách quá gần, một kích của Từ Trần Phong lại nhanh chóng cực kỳ nên đệ tử Thất Tinh Môn không cách nào né tránh, chỉ có thể lấy thân tiếp chiêu!