Chương 891
“Chủ tịch của Dược Thiên Vũ chẳng qua chỉ là một cô gái hơn hai mươi tuổi, có thể tạo lên trò trống gì?”
“Gây ra động tĩnh lớn như vậy, đến lúc không công bố ra được thứ gì tốt thì đúng là trò cười mà”.
“Trong vài năm trở lại đây dược Thiên Vũ về cơ bản đều đã nguội lạnh rồi đi, loại thuốc được tiêu thụ nhiều nhất cũng đã được phát triển cách đây vài năm”.
“Rốt cuộc là muốn phát hành loại thuốc nào đây? Là loại mặt nạ có thể chữa lành vết thương trên mặt mà trên mạng đang bàn tán đó sao?”
“Thổi phồng chăng? Nếu thực sự có loại thuốc như vậy thì sớm đã được giải Nobel mẹ nó rồi”.
“…”
Thu hút được sự chú ý tự nhiên cũng có người bắt đầu hoài nghi, một số nhóm thù địch tập đoàn khi thăm dò tin tức cũng tiến hành công kích.
Nhất thời, cổ phiếu của dược Thiên Ninh không chỉ không những không tăng, ngược lại còn bị dư luận tạo thành khủng hoảng, chỉ trong vòng một giờ đã nhanh chóng giảm sàn.
Kim giờ điểm đúng sáu giờ chiều.
Toàn bộ nhân viên an ninh của Trung tâm Thế kỷ đều đã vào vị trí, hội trường được bố trí hoàn tất, bắt đầu có người lần lượt kéo đến, những ông trùm trong mọi ngành nghề chỉ có thể nhìn thấy trên TV, Internet, và trang quảng cáo tấp nập đến địa điểm, dẫn tới một trận nối tiếp từng trận kinh ngạc cảm thán.
Trần Đức cũng đến, so với những nhân vật nổi danh kia thì có vẻ lạc lõng, anh chỉ có một mình, trang phục lại giản dị, không những không lái xe mà còn đi bộ đến.
Anh bước ra khỏi đám đông người xem đi tới trước cánh cửa được giăng dây đỏ, xuất trình thư mời rồi đi thẳng vào Trung tâm Thế kỷ.
“Trời ạ, tên nhóc đó là ai vậy, sao lại trà trộn được vào trong này?”
“Ăn mặc như vậy cũng có thể đi vào?”
“Không khoa học mà, đi đi đi, chúng ta cũng thử xem”.
Khi một số người nhìn thấy Trần Đức tiến vào còn tưởng rằng là anh lừa gạt nên cũng muốn lẻn vào, chẳng ngờ rất nhanh đã bị nhân viên an ninh ngăn lại.
“Dựa vào đâu mà tên nhóc đó có thể vào trong khi chúng tôi lại bị cản ở ngoài cơ chứ?”
“Đúng đó, chúng tôi có chỗ nào thua kém anh ta?”
“Đúng vậy, mau tránh ra!”
“Hừ”, nhân viên bảo vệ chỉ khịt mũi đáp: “Anh ta có thư mời, mấy người có không, không có liền lùi lại đi”.
“Hoang gia?”
Nhân viên an ninh vừa dứt lời, một người đàn ông trung niên khi nhìn thấy Trần Đức đang đứng trước cửa Trung tâm Thế kỷ đột nhiên hét lên một tiếng, rồi lon ton chạy về phía anh.
Ông ta là thầy bói, tên Liễu Thiên Thành.
Tiếng hét của ông ta lập tức thu hút sự chú ý của càng nhiều người.
Những người vốn đang nói chuyện giao lưu xung quanh cũng giật mình, ánh mắt đều quét về phía Trần Đức, sau đó đồng loạt tiến lên vây quanh anh.
“Hoang gia, cậu tới rồi!”
“Hoang gia, lâu rồi không gặp, hy vọng cậu vẫn khỏe?”
“Hoang gia…”