Chương 862
Không chỉ Thành Khuê Phong, mà Kỳ Hồng, Kỳ Hàn, Hồng Y và khoảng 100 người của nhà họ Kỳ cùng đám lâu la của hai nhà Chu Thành cũng trợn mắt há hốc mồm!
Giờ phút này, ngay cả Lục Phong cũng lộ ra ánh mắt hoảng sợ.
Nếu lúc trước ông ta chỉ cảm thấy kinh ngạc trước Trần Bát Hoang, thì giờ đây đầu óc Lục Phong đã chết máy kèm theo đó là từng đợt chấn động như thủy triều.
Ngay cả ông ta còn vậy thì những người khác ngoài há hốc mồm ra, ánh mắt nhìn Trần Đức cũng thay đổi, giống như đang nhìn một vị vua, một vị thần!
Đối với họ thì điều này quá khó tin!
“Tôi sẽ nhận lấy cái tay này của ông!”
Giây tiếp theo, Trần Đức bèn hành động, một bàn tay khác khẽ lật, Long Ngâm chợt xuất hiện và phát ra một tiếng rít như đang gào thét, ánh sáng lạnh lẽo lóe lên, một kiếm lập tức cắt ngang không khí.
“Không!”
Thành Khuê Phong hoảng sợ, giãy giụa, hét lên, muốn thoát khỏi Trần Đức. Giờ đây, lão ta cảm thấy tay mình như không còn là của mình nữa.
Nhưng mà, bàn tay Trần Đức nắm lấy tay lão ta giống như như một sợi xích sắt trói chặt Thành Khuê Phong, hoàn toàn không thể vùng ra được. Chẳng những thế, từng luồng linh khí rậm rạp xung quanh cũng khóa chặt lão ta lại.
Lão ta chỉ có thể mặc người xâu xé!
“Xoẹt!”
Kiếm mang không chút trở ngại dễ dàng xẹt qua cánh tay Thành Khuê Phong, cùng lúc đó, trên tay lão ta cũng tràn ra một chút máu, sau đó chia ra làm hai.
Kế tiếp, Thành Khuê Phong rớt xuống từ trên không như một vật đang rơi tự do, bịch một tiếng, mặt đất lõm xuống bắn lên một đống bụi bặm.
Cánh tay thi triển Đoản Mệnh Đao của lão ta đã hoàn toàn bị chặt đứt từ khuỷu tay, máu tươi ồ ạt chảy xuống đất tạo nên một mùi tanh tưởi gay mũi.
Thành Khuê Phong ngồi dưới đất, đến giờ vẫn còn ngơ ngác.
Lão ta đã thua, thua trong tay một thanh niên mới hai mươi mấy tuổi! Hơn nữa còn thua một cách thảm hại!
Bao nhiêu khinh bỉ, oán giận, ác ý đối với Trần Đức trước đây lúc này đều tiêu tan sạch sẽ, thay vào đó là đi hết kinh ngạc này đến khiếp hãi khác, cùng với kính sợ sâu sắc.
Cảnh tượng này, thật sự quá chấn động nhân tâm!
Toàn bộ thành viên ba nhà họ Kỳ, nhà họ Chu, nhà họ Thành đều triệt để khuất phục.
Thành Khuê Phong, ấy thế mà lại thua!
Thành Khuê Phong, cường giả đứng đầu ba thành phố Vân Bắc, lại thua một cách dễ dàng như vậy, nhanh chóng như vậy!
Lúc này…
Bọn họ rốt cuộc đã hiểu.
Trần Đức nhường lão ta ra chiêu trước, không phải vì anh ngông cuồng kiêu ngạo, tự phụ khinh người, mà thật sự đúng như anh nói, nếu để anh ra tay trước, Thành Khuê Phong tuyệt đối không có cơ hội ra tay, cũng như cơ hội sống sót!
Trong không trung, Hồng Y đang run rẩy dần trấn tĩnh, linh khí đang chạy loạn cũng dần ổn định, đồng thời, cô thở phào một hơi nhẹ nhõm.