Bát Gia Tái Thế

Chương 823




Chương 823

La Nhất Công nghi ngờ bản thân mình đã nhìn nhầm.

Vội vàng chớp chớp mắt, nhưng quả thực, hoàn toàn chính xác, ông ta không hề nhìn nhầm!

Cảnh tượng này là sự thật!

Nắm đấm của Thành Kỳ Võ, thậm chí toàn bộ cánh tay, đã gãy hơn một nửa!

Chắc chắn không phải ảo giác!

Ngay lập tức, bất kể là Cơ Hòa hay một vài người bạn của ông ta, hay La Nhất Công – hiệu trưởng trường đại học thương mại Vân Bắc và các vị hiệu phó, tất cả đều sững sờ, tư duy dường như bị nuốt chửng, không hoạt động tiếp được nữa, sắc mặt đông cứng tựa như kem hộp.

Cũng chính vào lúc này.

Thành Kỳ Võ hét lên một tiếng, một luồng sức mạnh mà gã không tài nào hình dung được, giống như biển cả mênh mông cực kỳ chấn động lao xuống cánh tay, thân thể gã gần như không khống chế được mà sắp bay lộn ngược ra xa.

Nhưng…

Không đợi gã bay lộn ngược.

Trần Đức đột nhiên giơ tay lên, túm chặt gã, năm ngón tay trực tiếp nhấn sâu vào vai gã rồi xé toạc.

Roạc!

Cả cánh tay của Thành Kỳ Võ trực tiếp bị xé nát, bị một sức mạnh cực lớn xé đứt.

Cùng lúc đó, bàn tay của Trần Đức lại cử động, bóp chặt cổ Thành Kỳ Võ.

Chỉ trong thời gian nửa hơi thở, răng rắc!

Bằng mắt thường có thể thấy da thịt, xương cốt, kinh mạch trên cổ Thành Kỳ Võ giống như bọt nước bị dồn nén, lập tức co rút lại, sau đó, đầu gã thẳng tắp lăn xuống đất.

“Bịch!”

Đầu rơi xuống đất, âm thanh không lớn nhưng trong tai Cơ Hòa và những người khác lại giống như có bom nổ, khiến người ta cảm thấy cực kỳ khủng bố, hồn bay phách lạc

“Mày cho tao một đấm vậy tao cũng trả lại mày một đấm”.

Đột nhiên, Trần Đức nhìn về phía thi thể không đầu lạnh lùng lên tiếng rồi nhẹ nhàng quăng một cái, trước khi thi thể rơi xuống đất, cú đấm của Trần Đức đã tung ra.

“Bùm!”

Cú đấm này quá kinh thiên động địa, không khí run lên bần bật, rất nhiều máy móc thiết bị trong đại sảnh không ngừng rung chuyển, tựa hồ những thứ này cũng đang bất an run rẩy.

Giây tiếp theo, thi thể Thành Kỳ Võ nổ tung, đúng vậy, chính là nổ tung, hoàn toàn biến mất, vỡ nát hóa thành từng mảnh sương máu, chỉ còn lại một cái đầu bơ vơ nằm đó, giữa đám sương máu.

Mùi máu tanh nồng khủng khiếp, nồng nặc, gột rửa tâm hồn mọi người, khiến linh hồn ai nấy cũng chấn động.

Thành Kỳ Võ, Thành Kỳ Võ ở cảnh giới Long Tượng kỳ đỉnh phong, là thế hệ trẻ của Vân Bắc, còn được mệnh danh là cao thủ đỉnh cấp, cứ như vậy…như vậy mà chết rồi?

Cơ Hòa đã từng nghĩ đến chuyện giúp đỡ, La Nhất Công cũng vậy.

Nhưng, từ đầu đến cuối, bọn họ không có chút cơ hội nào để ra tay!

Cả đại sảnh chìm vào sự im lặng chết chóc, giống như một nhà xác lúc mười hai giờ đêm, không chút động tĩnh, Cơ Hòa và những người còn lại đều nín thở!

Từ khi Trần Đức gặp Thành Kỳ Võ đến lúc Thành Kỳ Võ chết, toàn bộ quá trình, cộng với cuộc đối thoại trong thời gian đó, tất cả chưa đầy ba phút.

Quá nhanh quá nguy hiểm!