Chương 751
“Rầm!”
Bên cạnh Vân Huyền Thương Không, một thanh kiếm dài hơn ba thước phóng vút ra khỏi vỏ, ông ta bắt lấy chuôi kiếm, động tác lưu loát linh động, kiếm khí tung hoành.
Trong phút chốc…
Kiếm khí loang loáng vun vút trong không khí, mấy người nhà họ Lâm đứng gần đó bị kiếm khí chém đứt cánh tay!
Nhanh!
Vân Huyền Thương Không thật sự là quá nhanh, cả người lẫn kiếm nhanh đến nỗi cái bóng cũng không thể bắt được, một chiêu kiếm đã khiến sóng cuộn trùng trùng, hơi nóng tỏa ra hừng hực.
Quả nhiên là cao thủ Long Tượng kỳ cao cấp!
Đúng là… đúng là quá đáng sợ, mạnh mẽ hơn gấp 10 lần Vân Trần Tùng chỉ mới ở Long Tượng kỳ sơ cấp, ông ta mà bổ kiếm tới, dù là đồng bọn cũng phải thối lui rất xa.
Kiếm khi bắn ra bốn phía, không gian rùng rùng chuyển động.
Sức mạnh cuồng bạo đáng sợ cuồn cuộn đè ép xuống.
“Thằng ranh kia, mày may mắn lắm đấy, trước khi chết có thể khiến Vân Huyền Thương Không tao đụng đến kiếm, dù có chết mày cũng có cái để tự hào!”
Trong tích tắc, Vân Huyền Thương Không đã lướt đến sát bên Trần Đức, ông ta không đánh chính diện, mà là từ sau lưng, nhắm ngay vào hai chân Trần Đức!
Không hề có ý tấn công điểm yếu hại của Trần Đức.
Cố ý!
Ông ta muốn Trần Đức chết, thế nhưng không muốn cứ thế mà chết, phải để anh tìm đến cái chết trong đau đớn, thống khổ cùng cực.
Có như vậy con ông ta sống khôn thác thiêng mới được ngậm cười!
Trong khoảnh khắc, Trần Đức chỉ cảm thấy như thể thần chết giáng lâm, lần đầu tiên trong đời anh cảm nhận được luồng áp lực lớn đến thế, trong lòng hưng phấn hẳn lên, anh lắc mình mà không cần suy nghĩ, cố gắng kéo giãn khoảng cách.
“Trốn? Vô ích!”
Vân Huyền Thương Không cười nhạt, chẳng biết thực lực ông ta cao hơn Trần Bát Hoang bao nhiêu, bất kể là tốc độ hay là sức mành, cơ bản đều không phải là thứ Trần Đức có thể chống chọi trực diện được!
Long Tượng kỳ!
Sức mạnh ngàn cân!
Một cú đấm đủ làm sụp đổ ngôi biệt thự.
Một đường kiếm có thể bổ đôi quả núi!
Vân Huyền Thương Không rất tự tin, một kiếm chém xuống của ông ta tuyệt đối có thể khiến Trần Bát Hoang tàn tật vĩnh viễn, hai chân chỉ có thể quỳ lết, đau đớn chẳng thiết sống.
Quả nhiên.
Trần Đức đẩy nhanh tốc độ, nhanh hơn rất nhiều so với thứ đang rơi xuống hai chân mình, không đầy một giây, lưỡi kiếm chỉ còn cách Trần Đức trong gang tấc.
Nhưng mà…
Ngay lúc đó…
Đột nhiên, thân thể Trần Đức biến mất vào không khí.