Chương 740
Gương mặt xinh đẹp của Âu Dã Thanh Vũ hết sức khó coi, giây tiếp theo, khi thanh đao hạ xuống, cơ thể cô ta dùng một góc độ khó tin né đi.
“Xẹt!”
Mũi đao sượt qua gương mặt Âu Dã Thanh Vũ, chém lên vai, tạo thành một miệng vết thương dài trên cánh tay cô ta.
Máu tươi thoáng chốc trào ra, đỏ đến chói mắt.
Trên mặt Âu Dã Thanh Vũ toát ra vẻ nghĩ lại mà sợ, may mà cô ta cũng là võ giả, tuy không mạnh, nhưng vì thích múa nên cơ thể mềm mại đến đáng sợ, có thể làm ra những động tác mà người thường khó có thể tưởng tượng nổi.
Không thì chỉ với một đao kia, cô ta chắc chắn sẽ chết!
“Ai?”
“Dừng tay!”
“…”
Nhân viên công tác, người đại diện, vệ sĩ của Âu Dã Thanh Vũ cách đó không xa lập tức phát hiện ra tình huống bên này.
Bảy tám người xông lên bảo vệ Âu Dã Thanh Vũ, họ đều là võ giả, nhưng người ám sát rất mạnh, xoay người vài cái đã có thể nhảy qua họ một cách dễ dàng. Linh khí trên người gã bùng nổ kéo theo sát khí lao thẳng về phía cô ta.
Võ giả!
Tên ám sát kia cũng là võ giả, thực lực còn rất mạnh, ít nhất cũng phải là Luyện Khí kỳ đỉnh phong, gần sát Thông Mạch kỳ!
Bảy tám người kia hoàn toàn không ngăn cản được gã!
Vừa đối mặt, họ đã bị quật ngã xuống đất.
“Thanh Vũ!”
Khuôn mặt xinh đẹp của Kỳ Hồng hơi thay đổi, cô ta cũng nhanh chóng đứng dậy, đi về phía Âu Dã Thanh Vũ, lập tức gia nhập vào phe bảo vệ người chị em của mình.
Chỉ có Trần Đức vẫn đang uống rượu, như thể đang thưởng thức một bộ phim truyền hình, không có bất cứ hành động gì, cực kỳ bình tĩnh.
Tên sát thủ thực sự rất mạnh, mục tiêu duy nhất của ông ta dường như chỉ có Âu Dã Thanh Vũ, ông ta đá Kỳ Hồng sang một bên, lại tiếp tục ép Âu Dã Thanh Vũ.
Sắc mặt Âu Dã Thanh Vũ tái nhợt, trong mắt hiện lên một tia hoảng sợ cùng tức giận, vội vàng né tránh đòn tấn công nguy hiểm của sát thủ.
Tiếc là sức lực của cô ta quá yếu, sau khi tránh được mấy lần thì cánh tay của cô ta lại bị dao găm đâm trúng, cả người lùi vào trong góc.
“Đồ chó cái, sao? Còn muốn trốn? Lần này xem cô còn trốn đi đâu, haha, đi chết đi!”, tên sát thủ cười khẩy, đôi mắt năm mươi sáu mươi tuổi lóe lên tia sáng đắc ý. Con dao găm dính máu trên tay ông ta lại một lần nữa đâm vào bộ phận chí mạng của Âu Dã Thanh Vũ.
Thấy không thể chạy trốn, không thể thoát được.
Âu Dã Thanh Vũ có chút tuyệt vọng.
“Nếu cô nói chuyện liên quan đến Long Ngâm cho tôi nghe, tôi có thể cứu cô một mạng”.
Vào thời điểm quan trọng này, Trần Đức đang bình tĩnh xem kịch, đột nhiên lên tiếng.