Chương 736
Cô ả cũng không có đuổi theo Vân Lâu, mà là đánh giá khách khứa trong bữa tiệc. Sau khi thấy một đám người có thân phận cao quý bèn nở nụ cười quyến rũ bước tới, chủ động giới thiệu rồi làm ra các động tác mập mờ, chẳng mấy chốc đã hòa mình vào trong đó.
Tuy Kỳ Hồng là võ giả và sinh sống ở thành phố Ninh An, nhưng rất ít để ý đến những chuyện trong đó, nên cô ta cũng không biết chuyện của hai nhà Tạ, Hàn.
Thấy Vân Lâu ủ rũ cụp đuôi rời đi, cô ta kinh ngạc nói: “Anh Trần, anh lợi hại ghê! Dù là anh trai tôi cũng chưa chắc có thể khiến Vân Lâu rời đi như vậy đâu”.
“Bình thường thôi”.
Trần Đức khẽ cười, cũng không nói gì thêm.
Lại đợi thêm mấy phút nữa, người trên sân thể dục càng ngày càng nhiều, mấy chục ngàn chỗ ngồi mà chẳng còn dư cái nào, hết sức sôi động. Vừa đến 9 giờ, bóng đèn trong sân lập tức tắt hết, cả không gian chợt chìm trong bóng tối, chỉ còn lại que phát sáng, bảng hiệu, biểu ngữ nhấp nháy.
Gần như cùng lúc đó, màn hình lớn trên đài cũng hiện lên 10 giây đếm ngược.
Giờ phút này, tiếng hoan hô, hò hét cùa các fan lập tức bùng nổ, mấy chục ngàn người không nhịn được bắt đầu đếm ngược theo màn hình.
10, 9, 8, 7, 6…
Khi đếm tới 0, ánh đèn trên đài lập tức hội tụ lại một chỗ, một bóng người xinh đẹp không biết đã xuất hiện ở đấy từ bao giờ.
Dưới ánh đèn, cô gái mặc một chiếc váy dài màu vàng nhạt, xõa tóc, khuôn mặt lạnh lùng lộ ra một chút cao quý, thanh nhã kết hợp với làn khói mờ ảo khiến cô ta trông như tiên nữ giáng trần.
Cô ta vừa xuất hiện, hàng chục ngàn người lập tức hò hét, la ó chói tai hết đợt này đến đợt khác như sóng biển, sóng sau đè sóng trước, hết sức điên cuồng, đinh tai nhức óc!
Thậm chí, có người còn hét đến không thở nổi ngất xỉu, bị những người khác đỡ ra ngoài lên xe cứu thương.
Mà Âu Dã Thanh Vũ vẫn đứng im trên đài.
Khoảng 3 phút sau.
Cuối cùng Âu Dã Thanh Vũ cũng nhúc nhích, nhưng lại chỉ làm ra một động tác cực kỳ đơn giản như người máy.
Lúc này, tiếng hò hét sắp tắt lại trở nên điên cuồng, vang dội!
“Kinh vậy luôn?”
Có lẽ Trần Đức là người bình tĩnh nhất và còn ngồi ở đây, ngay cả Kỳ Hồng bên cạnh anh cũng đứng lên, hò hét theo các fan.
Khoảng 5, 6 phút gì đó, tiếng hú hét ấy mới yếu đi, cuối cùng xung quanh cũng vang lên tiếng nhạc. Bấy giờ, Âu Dã Thanh Vũ mới bắt đầu nhảy và hát.
Trên đài, cô ta tràn trề sức sống, rõ ràng mang khí chất của một tiên nữ, nhưng khi nhảy lại giống như thay đổi thành người khác, trông cực kỳ dữ dội và điên cuồng.
Mỗi một động tác và biểu cảm đều đưa tới từng đợt hò hét. Mới bài đầu tiên đã khiến cho hàng chục ngàn người hưởng ứng, trông hết sức chấn động và kinh người.
Chỉ với buổi biểu diễn này đã cho thấy Âu Dã Thanh Vũ nổi tiếng và được hoan nghênh cỡ nào.
“Sao? Người bạn này của tôi được không?”, Kỳ Hồng kiêu ngạo nói: “Cả Hoa Hạ này, rất ít người là không biết cô ấy. Cô ấy chính là ngôi sao hạng A của chúng ta đó. Vé vừa cửa của một buổi biểu diễn cũng phải hơn 1000. Vị trí khách quý chúng ta đang ngồi trong buổi biểu diễn hôm nay bị nâng giá lên đến mười mấy ngàn tệ mà cung cũng không đủ cầu”.