Chương 688
Vừa rồi, ông ta có thể dùng dao găm đánh rớt dao găm trên tay gã hoàn toàn là chuyện ngoài ý muốn.
Đường Hiển Sinh đổ mồ hôi lạnh, ông ta không cách nào tránh thoát được.
Một kích trí mạng sắp giáng xuống.
“Dừng tay!”
Bỗng nhiên, một bóng người xuất hiện, chắn trước người Đường Hiển Sinh, đồng thời, người nọ vung lên một thanh kiếm gãy chặn lại thế công của Lôi Thái. Kế đó, thanh kiếm kia tựa như một cây roi, thuận thế quất lên người gã.
“Rầm!”
Lôi Thái bị đánh bay.
Tiếp theo đó, bóng người kia lao đến, giẫm lên người gã, sức mạnh tựa như thái sơn áp đỉnh khiến Lôi Thái không cách nào động đậy được.
“Kỳ Hàn?”
Nhìn thấy người vừa đến, trong mắt Thành Kỳ Văn lóe lên tia kinh ngạc: “Không ngờ anh cũng đến tham dự hôn lễ của đám sâu kiến này!”
“Ừ!”
Kỳ Hàn đáp: “Cho nên, mời cậu rời đi”.
“Rời đi?”
Thành Kỳ Văn nhếch môi cười, thái độ cợt nhả: “Tại sao chứ? Là vì anh ở đây à?”
“Đúng!”
Kỳ Hàn cầm trọng kiếm ấn lên người Lôi Thái: “Trừ phi cậu muốn gã này chết”.
“Cậu chủ cứu tôi!”, sắc mặt Lôi Thái trắng bệch. Kỳ Hàn quá mạnh, chân của hắn chẳng khác nào một tảng đá lớn đè trên ngực, khiến gã không thở nổi.
“Anh muốn giết ông ta à? Mời!”, Thành Kỳ Văn vẫn thản nhiên đứng đó, so với Đồ Thanh Thanh, một tên Lôi Thái có đáng là gì: “Tuy nhiên, sau khi giết ông ta, thì anh phải gánh chịu cơn thịnh nộ của tôi và nhà họ Thành, anh có chắc nhà họ Kỳ của anh chịu được không?”
“Không được”.
Kỳ Hàn chỉ đáp lại hai chữ, chân hắn đột nhiên dùng sức.
“Rầm!”
Ngực Lôi Thái tựa như một tấm vải bố bị giẫm bẹp, xương sườn đứt gãy, tim cũng ngừng đập.
Chỉ trong một nhịp thở, gã đã mất đi tính mạng.
Tiếp theo đó, Kỳ Hàn lạnh lùng nói: “Tuy nhiên, tôi hi vọng cậu có thể nể mặt tôi”.
“…”
“…”
“…”
Các khách mời xung quanh đờ ra, đám người này là ma quỷ sao? Muốn giết người liền giết, giết xong còn muốn người ta nể mặt mình…
Rốt cuộc, mạch não của bọn họ phát triển như thế nào vậy?
Tuy nhiên, những người này không biết, các gia tộc lánh đời và các võ giả luôn dựa trên thực lực để nói chuyện.
Có thực lực ắt có thể diện.
Không có thực lực thì chẳng là cái thá gì cả.
Đó là luật, lạnh được yếu thua.