Chương 677
“Vết thương trên người anh là sao?”, Trần Đức bỗng nhiên nhìn chằm chằm vào ngực Kỳ Hàn, trên ngực hắn có một miệng vết thương rất dài như bị người dùng mũi dao cứa qua.
Tuy Kỳ Hàn có quần áo che, nhưng vẫn không thể né được ánh mắt của Trần Đức.
Nửa tháng nay, Trần Đức vẫn luôn nghiên cứu thấu thị nhãn của mình. Cuối cùng nay cũng đã hoàn toàn hiểu được, có thể điều chỉnh theo ý mình!
Kỳ Hàn ngẩn ra.
Hắn đã giấu rất kỹ, sao Trần Bát Hoang lại phát hiện ra được vậy?
“Không có gì, gặp được một tên khốn ở tỉnh Võ, nhưng tôi có thể giải quyết”, Kỳ Hàn không có nói kỹ, sau đó bèn đổi đề tài: “Hôm nay, con trai của Trương Thiên Dương kết hôn nên gọi cho tôi, cậu Trần đi không?”
“Cũng không còn chuyện gì nữa nên đương nhiên là đi rồi”, Trần Đức cười nói, nửa tháng này, địa vị của nhà họ Trương cũng nước lên thuyền lên, hình như Trương Tử Đằng cũng đổi tính, không ngờ lại tìm bạn gái, rồi còn muốn kết hôn chớp nhoáng.
Ba ngày trước, Trương Thiên Dương đã mời anh rồi.
“Anh đợi chút, tôi đưa anh một thứ”, Trần Đức đứng dậy đi vào phòng bếp lấy 2 túi đựng rác ra, đưa cho Kỳ Hàn: “Anh cầm lấy hai bịch này đi”.
“Đây là…”
Kỳ Hàn khó hiểu mở túi ra, sau đó, cả gương mặt hắn cứng đờ, lộ ra vẻ hết sức kinh ngạc!
Bên trong túi rác có 3, 40 viên đan dược.
Mà hắn lại vô cùng quen thuộc loại đan dược đó.
Cái tên ấy hết sức sinh động:
“Thông Mạch Đan!”
“Ừ”, Trần Đức gật đầu: “Tôi nói rồi, tôi có thể phát Thông Mạch Đan cho anh. Loại đan dược này chỉ là đồ bỏ thôi. Giờ anh đã tin chưa?”
“Cái này…”
Kỳ Hàn hít sâu một hơi, trong lòng hắn như dậy sóng!
Đây là Thông Mạch Đan, Thông Mạch Đan, Thông Mạch Đan đó!
Không phải sô – cô – la đâu!
Ngay cả gia tộc họ cũng phải quỳ lạy một số Luyện Đan Sư mới có thể có được.
Mẹ nó… đến chỗ Trần Bát Hoang lại thành đồ bỏ?
Hơn nữa, chỉ nửa tháng đã lấy ra 3, 40 viên!
Cái này…
Trong phút chốc, Kỳ Hàn cũng không biết nói gì hơn, trong ánh mắt tràn ngập vẻ kinh ngạc, trái tim đập lên thình thịch.
Nếu hắn mang số đan dược ấy về thì cả nhà họ Kỳ sẽ nhấc lên một cơn sóng gió to lớn cỡ nào chứ?
Hắn ngơ ngác, ngây ngốc nhìn số đan dược trong túi rác như là rác rưởi kia, trong lòng ngổn ngang cảm xúc.
Rốt cuộc thì Trần Bát Hoang là người như thế nào vậy?
3, 40 viên Thông Mạch Đan đấy.
Nếu để bên ngoài biết, chắc sẽ khiến họ điên cuồng cướp đoạt nhỉ?