Bát Gia Tái Thế

Chương 655




Chương 655

Đám người này rất tự tin, có thể giết chết Trần Đức tại đây!

“Rầm cheng bùm!”

Đủ loại âm thanh loạn xạ vang lên trong Hàn viên khiến người ta sợ hãi, trong cùng một giây, Trần Bát Hoang đã vung chiếc quan tài trong tay lên!

Đúng vậy, chính là đang vung lên. Anh giơ chiếc quan tài bằng một tay, tay kia điều khiển phương hướng bằng xích sắt. Chiếc quan tài rất rất rất nặng bay trên không trung. Mỗi lần rơi xuống, máu lại trào ra, có người bị đập nát đến nỗi biến hình.

Mặc dù những người này vượt trội hơn nhiều so với người thường, mặc dù bọn họ đã cố gắng hết sức để sử dụng tất cả các loại vũ khí đánh về phía Trần Bát Hoang, vô số nòng súng đều nhằm vào người Trần Bát Hoang, nhưng anh thực sự quá nhanh, cho dù anh đang khiêng quan tài, nhưng vẫn nhanh hơn những người này rất nhiều!

Vũ khí lạnh của bọn họ thậm chí không thể chạm vào các góc quần áo của Trần Bát Hoang, súng của bọn họ bắn ra tia lửa khắp nơi, nhưng không một viên đạn nào bắn trúng người anh!

Về phần Trần Bát Hoang, anh giống như biến thành một con sói lao vào bầy cừu, một con sói đáng sợ, điên cuồng cướp đoạt mạng sống của đám người này. Anh không những không kiệt sức mà còn ngày càng thêm hung hãn, tốc độ ngày một nhanh hơn, sức mạnh ngày một dữ dội hơn!

Một lúc sau, bên cạnh Trần Bát Hoang đã có rất nhiều người ngã xuống!

Quan tài, cũng như trên người anh đều đã bị nhuộm đỏ bởi máu.

Không một giọt máu nào là của Trần Bát Hoang!

Trần Đức vác quan tài, ánh mắt như ma vương quét qua mười mấy người cuối cùng còn lại: “Sống hay chết, tự chọn đi!”

Sống hay chết, tự chọn đi!

Sáu từ ngắn ngủi, bình tĩnh và lãnh đạm, giống như tiếng ma vương gầm thét, lại như tiếng máy bay gầm rú, chấn động đến nỗi run người.

Mười mấy người thoi thóp còn sót lại này nào có thể đứng vững? Hai chân run bần bật, quỳ xuống tại chỗ!

Bọn họ nào dám phản kháng? Nào dám chiến đấu tiếp?

Chỉ trong một trận giao chiến ngắn ngủi, bọn họ đã phát hiện ra sự thật, giao chiến với Trần Bát Hoang, bọn họ căn bản chỉ là một đàn kiến đối mặt với voi. Đao, giáo, rìu, kiếm trên tay, vũ khí lạnh và vũ khí nóng lúc bình thường đều rất có tác dụng, vậy mà lúc này chẳng khác nào đồ trang trí, đồ giả!

Từ đầu đến cuối, bọn họ chưa từng chạm vào Trần Bát Hoang!

Đạn, đao, rìu, con mẹ nó thậm chí ngay cả góc quần áo của Trần Bát Hoang còn chưa chạm vào được, vậy thì bọn họ đánh tiếp thế nào?

Bọn họ thực sự đã đánh giá thấp võ giả, hay nói đúng hơn là đánh giá thấp Trần Bát Hoang.

Trước mặt anh, nhiều người thì có tác dụng gì?

Bầu không khí lặng ngắt như tờ, những người nổi tiếng, doanh nhân, phú hào, tài phiệt đủ mọi tầng lớp đều sững sờ. Cảnh tượng trước mắt khiến bọn họ kinh hãi không thôi, trong lòng nổi lên từng đợt sóng.

Ánh mắt của bọn họ đều đổ dồn về phía người thanh niên dính đầy máu, tất cả mọi người đều hoảng hồn khiếp vía, kinh hãi, hoảng loạn, tay chân lạnh toát.

Đây còn là người sao?

Hoàn toàn là ma quỷ!

Không có thi thể nào dưới chân anh là hoàn chỉnh, trên người ai nấy ít nhiều gì cũng có nơi bị nghiền nát, vặn vẹo.