Bát Gia Tái Thế

Chương 634




Chương 634

“3 người các cô xinh đẹp như vậy, lại cứ đứng về phe Trần Bát Hoang, đi theo loại người đó thì chắc chắn chẳng có kết cục tốt gì rồi”.

“Hay là bỏ gian tà theo chính nghĩa, đi theo tôi, thế nào? Tôi tin rằng với mặt mũi của mình, nói đôi câu lời hay trước mặt lão tổ Hàn thì sẽ có thể bảo vệ được tính mạng của các cô”.

Tạ Cường Đông kiêu căng nói, ông ta rất thích cái cảm giác này.

Một ngày trước, ông ta còn mất mặt, sa sút, thậm chí là sợ đến đái trong quần trước mặt các ông lớn. Nhưng giờ, ông ta lại cảm thấy như đã tìm lại được cái cảm giác đứng đầu thành phố Tần, mồm miệng ra vẻ dạy đời:

“Còn có mày, Giang Hồ Hải à, dù gì mày cũng rất có tiếng ở cái Giang Bắc này, thế nào lại bằng lòng bảo vệ nơi này vậy? Tao thấy bản lĩnh của mày cũng khá được, nếu đi theo tao thì có lẽ tao có thể tha cho mày một mạng đó”.

“Ha ha”.

Giang Hồ Hải cười lạnh, dáng người thẳng tắp, giơ kiếm Thanh Phong lên chỉ thẳng vào Tạ Cường Đông, cười gằn nói: “Tạ Cường Đông, ông đúng là lớn lối thật, đi theo ông á? Một tên rác rưởi như ông mà cũng xứng sao?”

“Tao đây ghét nhất là bị người khác dùng vũ khí hay bất cứ thứ gì đó chỉ vào người mình”, Tạ Cường Đông nói với gã tông sư đằng sau: “Tông sư Hoàng, chặt bỏ cái tay kia của tên đó giúp tôi đi!”

“Được!”

Tông sư Hoàng không chút do dự đồng ý, rồi để lại một cái bóng. Giây tiếp theo, ông ta đã xuất hiện trước mặt Giang Hồ Hải.

Nhanh! Nhanh quá!

Tông sư Hoàng đã sáu mươi mấy tuổi, nhưng lại có tốc độ nhanh hơn người trẻ tuổi rất nhiều.

Hai gã võ giả đi cùng tông sư Hoàng đến đây đều lộ ra ánh mắt hoảng sợ, đây là thực lực của tông sư ư?

Mạnh thật!

Giang Hồ Hải nhíu mày, ông ta nhanh chóng phản ứng lại, cầm Thanh Phong chuẩn bị ra tay. Có điều, chỉ trong chốc lát đã có một bàn tay nắm lấy cánh tay ông ta.

“Rắc!”

Tiếp theo, cánh tay của Giang Hồ Hải lập tức bị bẻ gãy! Xương cốt đứt đoạn!

Kiếm Thanh Phong trong tay tức thì bị đối phương cướp đi.

“Người trẻ tuổi này, cậu còn không xứng có được đâu một thanh kiếm tốt như vậy đâu”, tông sư Hoàng cầm Thanh Phong, cảm giác được phẩm chất của nó, trong lòng không khỏi kinh ngạc. Đây là lần đầu tiên ông ta nhìn thấy một thanh kiếm tốt như vậy. Ngay khi nắm lấy nó, tông sư Hoàng bỗng cảm thấy thực lực của mình tăng lên rất rất nhiều!

“Lão già kia, trả Thanh Phong cho tôi!”

Giang Hồ Hải tức giận, giơ tay kia lên theo tiềm thức, năm ngón tay nắm lại thành nắm đấm, rồi đấm thẳng về phía tông sư Hoàng!

“Không biết tự lượng sức mình”.

Tông sư Hoàng hừ lạnh, Thanh Phong trong tay đâm một phát về phía trước.

“Phụt!”

Giây tiếp theo, kiếm Thanh Phong lập tức đâm vào bụng Giang Hồ Hải. Mà một quyền kia của ông ta lại không đụng đến nổi một góc áo của tông sư Hoàng.

“Không hổ là tông sư Hoàng, ha ha!”

Tạ Cường Đông phấn khích cười to, có lão tổ Hàn chống lưng và một cao thủ như tông sư Hoàng đi theo thì sau này nhà họ Tạ còn sợ ai trong thành phố Tần nữa?