Bát Gia Tái Thế

Chương 401






Vò rất lớn, sâu một mét, đường kính miệng cũng là một mét!
Bên trong chứa đầy nước sôi đang sôi lên ùng ục!
Nước sôi cứ cuộn trào liên tục tạo thành bọt khí, chẳng mấy chốc đã được đưa đến trước mặt Trần Đức.

Bấy giờ, Trần Đức mới phát hiện trong vò nước có một cái gáo.


“Đây là lượt chơi thứ hai, mày cầm lấy cái gáo đó múc nước đổ lên người, tắm rửa cho sạch”, Hàn Thái híp hai mắt lại, giọng nói đầy nghiêm túc: “Nước sôi này được chuẩn bị riêng cho mày đó, thế nào, đãi ngộ cũng không tệ nhỉ?”
“Hàn Thái, rốt cuộc anh muốn làm gì!”, giọng Tống Ngữ Yên bắt đầu có chút run rẩy.

Nó chính là nước sôi đấy!
Dù chỉ có một miệng vết thương thôi, chạm vào nước nóng cũng sẽ đau thấu trời, huống chi bây giờ trên người Trần Đức lúc này là vô số vết thương máu chảy ròng ròng, nếu đổ đống nước sôi đó lên thì sẽ đau đến mức nào, đến mức nào cơ chứ?
Cảm giác đó, Tống Ngữ Yên thật sự không dám nghĩ!
“Thế nào, đau lòng cho nó hả? Tống Ngữ Yên, nó chỉ là một vệ sĩ của cô mà thôi, chỉ có sự đau đớn của nó mới có thể cứu cô một mạng, đây là trách nhiệm của nó”.

Hàn Thái quay ngoắt sang, lạnh lẽo nói: “Tao chẳng muốn làm gì cả, tao chỉ muốn chơi với nó chút thôi, để tao xem nó có thể kiên trì đến bước nào của trò chơi này!”
“Anh…”, ánh mắt Tống Ngữ Yên đầy sốt ruột, nhưng cũng hết cách, đau lòng đến tột cùng, đây là lần đầu tiên cô ấy cảm thấy Trần Đức phải trả giá vì mình quá nhiều.

Chẳng lẽ…
Chỉ vì anh là vệ sĩ của cô thôi ư?

“Rào!”
Trần Đức cầm lấy gáo nước, một gáo nước rôi hắt lên người anh.

Ngay lập tức!
Như thể có rất nhiều cây kim đang đâm vào cả người anh, đâm vào từng lỗ chân lông, từng huyệt vị khiến tóc gáy anh dựng đứng, đau đến nỗi hít thở không thông, khiến anh phải cắn chặt khớp hàm, mồ hôi lạnh chảy dọc xuống mặt.

Dù anh rất mạnh, dù rằng anh một là võ giả, nhưng với những kích thích này, anh vẫn cảm nhận được nỗi đau đớn đến tột cùng, cảm thấy lục phủ ngũ tạng của mình đang run lên, vùng vẫy!
Hai mắt Trần Đức đỏ bừng, sau một khoảng thời gian ngắn ngủi, lại là một gáo nước hất lên.

Trải qua lễ rửa tội đầu tiên.

Lần thứ hai, cảm giác đã tốt hơn rất nhiều.


Ba lần đầu tiên anh hoàn toàn không dùng “khí” để chống lại sự đau đớn này, anh muốn dùng cảm giác đau đó để giữ cho mình tỉnh táo, bình tĩnh chờ đợi cơ hội xuất hiện.

Sau khi sự đau đớn lan ra toàn thân, anh mới bắt đầu điều động khí trong người, từng chút khí chảy dọc cơ thể anh, da thịt nóng rực chào đón sự mát mẻ, cảm giác này cứ như trời hạn gặp mưa rào vậy, cực kỳ thoải mái và sung sướng!
Thế nhưng cảm giác vui sướng đó chỉ là tương đối, cảm giác thì dễ chịu hơn ban đầu nhiều, nhưng trên thực tế toàn thân từ trên xuống dưới vẫn chịu sự ảnh hưởng sâu sắc.

Những gáo nước nóng bỏng chảy dọc theo người anh khiến nó trở nên đỏ bừng.

Chẳng mấy chốc đã xuất hiện bọt nước!
Nó chính là thứ nước sôi tạo thành!