Lục Tâm Dạ, Dương Hoan, Mạnh Đức Long càng trợn trừng hai mắt, mặt mày thôn ra, quả thật không thể tin vào mắt mình.
Chẳng lẽ…
Hạ Thiên Tuyết nhận nhẩm người?
Không…
Không hề nhận nhầm!
Bọn họ đứng cách đó rất gần, nhìn rất rõ, nghe rất rõ, rõ ràng Hạ Thiên Tuyết gọi tên của Trần Bát Hoang.
Trần Đức và Hạ Thiên Tuyết đứng ngay trước mặt Diêm Mộng.
Lúc này, nhìn cảnh tượng trước mắt, cả người Diêm Mộng cũng ngẩn ra, biếu cảm trên mặt vô cùng phong phú…
Ngồi trên ghế, nhìn Hạ Thiên Tuyết vươn tay chờ Trần Bát Hoang nắm lấy.
Diêm Mộng đỏ bừng mặt, cảm thấy hai bên má nóng cháy, giống như bị ai đỏ vả cho mấy bạt tai.
Vừa mới một phút trước, cô ta còn khuyên Trần Bát Hoang ngồi xuống, khuyên anh không nên mơ mộng hão huyền, khuyên anh đừng tiếp tục bẽ mặt trước bao nhiêu người.
.