Bát Gia Tái Thế

Chương 333: Chương 333






Ông ta ngồi trên sofa, trừng mắt nhìn Trần Đức: “Tính mạng của cháu trai tôi đã nằm trên tay cậu, bây giờ cậu có hai lựa chọn, thứ nhất là giết nó sau đó đón chờ sự báo thù điên cuồng từ nhà họ Hàn, dẫu sao tôi cũng không phải chỉ có một đứa cháu trai này”.

“Thứ hai, cậu đưa ra một cái giá đế thả nó đi, khiến con nhóc Tống Ngữ Yên kia giao nộp ra giấy tờ nhà đất và hợp đồng kinh doanh, tôi sẽ coi như chuyện ngày hôm nay chưa từng xảy ra”.

Hàn Vân Sơn nói xong liền yên lặng chờ câu trả lời từ Trần Bát Hoang.

ông ta tin rằng ai cũng sẽ biết phải lựa chọn như thế nào trong trường hợp này, vì cứu lấy tính mạng của Hàn Thái, ông ta đã làm ra nhượng bộ rất lớn.

“Trần Đức, tôi… có thể giao nhà họ Tống cho ông ta…”, Tống Ngữ Yên ở một bên khó khăn mở lời, Trần Đức đã vì cô mà trả giá đủ rồi, cô biết rõ nhà họ Hàn lớn mạnh đến mức nào, loại gia tộc như vậy căn bản không phải là đối tượng mà một anh có thể chống đối lại.

Cô không muốn những gì xảy ra ngày hôm nay lại lặp lại, sau khi suy nghĩ tường tận mới đưa ra quyết định này.


Trên màn hình, Hàn Vân Sơn mỉm cười.

ông ta không có mặt tại thành phố Tân thì đã thế nào? Ngàn dặm xa xôi, vẫn có thể khống chế thao túng sự lựa chọn của những người này như cũ, bèn một lần nữa mở miệng: “Nghe lời cô nhóc kia sẽ khiến cậu bớt khổ rất nhiều,
Hàn Vân Sơn chưa kịp nói xong, camera liền chuyển hướng, đột nhiên chiếu vào Hàn Thái, đồng thời, một bàn tay của Trần Đức cong thành hình móng vuốt, bất ngờ tấn công về phía Hàn Thái.

“Bụp!
Một âm thanh bóp nghẹt vang lên, cánh tay kia đã cắm phập vào lồng ngực Hàn Thái!
Không sai!
Chính là dùng tay trần găm sâu vào lồng ngực hẳn, thẳng đến trái tim.

Sau đó thoáng dồn lực tóm chặt!
“Bụp!”
Dường như có thứ gì đó nổ tung, Hàn Thái hoàn toàn chưa kịp phát ra bất kỳ động tĩnh nào liền tử vong!
Trần Đức bóp nát trái tim của hắn ta!
Trong video, thân hình Hàn Vân Sơn run lên.

Khuôn mặt của ông ta bỗng chốc trở nên trắng bệch, giống như một tờ giấy trắng tinh khiết, khó coi tới cực điểm, kinh hoàng chứng kiến cái chết thảm thương của cháu trai!
Trái tim.

Vị trí của ông ta vừa vặn có thể nhìn thấy động tác vặn nát trái tim Hàn Thái của Trần Bát Hoang.

Tâm trạng rơi vào hãi hùng ghê rợn, một người từng trải như ông ta lúc này trái tim cũng gần như nhảy ra ngoài, cháu trai của ông ta, người nhà họ Hàn của ông ta cứ như vậy chết đi?
“Trần Bát Hoang! Ai cho mày lá gan đó!”, Hàn Vân Sơn như điên dại, nổi trận lôi đình, cả người ông ta run rẩy quát lên: “Tao sẽ khiến mày phải trả giá, khiến mày phải chịu cái chết không toàn thây, xé xác mày cho chó ăn!”

“Soạt!”
Trần Đức rút cánh tay ra khỏi cơ thể Hàn Thái, một lần nữa quay điện thoại vào cánh tay đang vương đẫm máu tươi, tô đậm một màu máu đỏ chói mắt của mình, khiến Hàn Vân Sơn nhìn tới mi mắt giật giật.

Máu đó là máu của cháu trai ông ta!
Trái tim ông ta đang co rúm lại, hận không thể lập tức bóp chết Trần Đức.

Nhìn thấy dáng vẻ này của ông ta, Trần Bát Hoang nói băng lạnh tới thấu xương: “Lão già khốn kiếp, có phải là muốn giết chết tôi không? Khi cháu trai ngoan của ông muốn động đến người thân của tôi, tâm trạng của tôi cũng giống ông lúc này”.

“Ông không phải nôn nóng rút gân lột da tôi như vậy, tôi sẽ đến tìm giết ông, tôi sẽ khiến ông chết còn thê thảm hơn cả cháu trai mình!”
Dứt lời.

Không đợi Hàn Vân Sơn đáp lại.

Chiếc điện thoại đã bị Trần Đức vặn tới biến dạng, bị ném sang một bên như rác rưởi.

Tiếp đó.


Anh kêu Tống Ngữ Yên báo cảnh
sát!
Hàn Viên xảy ra chuyện lớn như vậy, muốn không bị người khác biết được căn bản là không thể nào, giống như lúc ở nhà họ Tống, chỉ là điều tra và đăng ký đơn giản.

Tuy nhiên, khi biết người thiệt mạng là Hàn Thái, vài thành viên của phòng điều tra đặc biệt đều ngơ ngác nhìn nhau.

Họ hiển nhiên không ngờ rằng vụ án này lại liên quan đến nhà họ Hàn.

Chuyện này đều được họ bí mật ghi lại, sau khi trở về chuẩn bị trình báo lên cấp trên, xem chỉ thỉ của lãnh đạo có cần phải cảnh cáo người tên Trần Bát Hoang này khiêm tốn lại một chút hay không.