Bát Gia Tái Thế

Chương 1084




Chương 1084

“Không đến lúc cần thiết thì tốt nhất là đừng nên tùy tiện giết người, huống chi… chúng ta cũng không phải đến để giết người”, Đạm Đài Nguyệt khẽ nhắc.

“Nguyệt, anh biết mà, em đó, chỉ là quá tốt bụng”, Lương Khâu hoàn toàn không thèm để ý nói.

“Tôi chỉ là không muốn để người ngoài làm hỏng chuyện của chúng ta thôi”, sắc mặt Đạm Đài Nguyệt lạnh nhạt, gắt nói.

“Núi Bách Thú lớn như vậy, chắc hẳn sẽ không dễ dàng gặp phải đâu nhỉ?”, Mậu Danh lấy một cái dụng cụ trên người ra, nó giống như một thiết bị lần theo dấu vết, bên trên đang có một điểm xanh nhạt lóe lên.

“Được rồi, đừng lãng phí thời gian nữa, chúng ta đi vào thôi!”, Đạm Đài Nguyệt mở miệng.

Sau đó, đội ngũ sáu người lập tức đi vào núi Bách Thú.

Trần Đức không để ý đến sáu người đằng sau, anh cảm thấy có lẽ họ chỉ là đội ngũ tới đây để bắt dã thú nên cũng chẳng quan tâm lắm, mà là dùng hết sức lên đường.

Núi Bách Thú vô cùng lớn, muốn băng qua ngọn núi này thì dù với tốc độ của anh cũng phải mất nửa ngày.

Lúc này, trời đã sập tối, một khi trời tối, dã thú trong rừng cũng bắt đầu hoạt động đi kiếm ăn. Anh phải tranh thủ thời gian lên đường được chút nào hay chút ấy.

Mặt trời dần xuống núi, sắc trời cũng càng trở nên u ám.

Trần Đức mở thấu thị nhãn, ngắt lấy một ít lá cây và cỏ dại cài lên người, thu liễm hơi thở, dựa vào kinh nghiệm phong phú trong mười mấy năm qua vừa núp vừa tiến lên!

Trong đêm đen, anh nhìn thấy không ít dã thú, trong đó có ba con giống như Truy Phong Sư của Mục Lâm, cơ thể khổng lồ như ba ngọn núi nhỏ di động, thở hồng hộc.

Trần Đức dùng kinh nghiệm ẩn núp của mình đi ngang qua chúng nó mà cũng không bị phát hiện, sau đó anh đẩy nhanh tốc độ rời đi…

“Áu!”

Bỗng dưng, từng tiếng sói tru chợt vang lên, Trần Đức lập tức ngừng lại, không chạy về phía trước nữa!

Bởi vì, 200 300m trước mặt có từng đôi mắt lập lòe ánh sáng xanh, nhìn quanh chắc phải có 12 13 con!

Bầy sói!

Quan trọng nhất là, những con sói đó khác xa với sói bình thường, con lớn nhất có thể sánh bằng một con con trâu trong thế tục, ít nhất cũng phải nặng gần 100kg! Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Trần Đức đi lính nhiều năm nên biết rõ một đạo lý, sói không đáng sợ, nhưng bầy sói lại cực kỳ đáng sợ!

Nếu gặp được bầy sói, cách tốt nhất chính là né đi, dây dưa với sói trong rừng sẽ có kết quả cực kỳ thê thảm.

“Áu!”

“Áu!”

“Áu!

Bầy sói không ngừng tru lên, chạy băng băng, lấp ló trong màn đêm. Chẳng bao lâu sau, Trần Đức đã ngửi được một mùi máu tanh.

Sau đó, anh nhìn thấy một bóng người đang vật lộn với bầy sói.

Đó là một người phụ nữ, nói chính xác hơn là một cô gái khoảng 17 18 tuổi.

Cô gái cột tóc đuôi ngựa có đuôi tóc dài đến bên hông, tràn ngập vẻ thanh xuân, quần áo trên người đã rách nát đầy vết máu, đi đôi ủng màu đỏ, mỗi khi di chuyển sẽ rớt xuống một dải máu.