Bát Gia Tái Thế

Chương 1079




Chương 1079

Lâu Vạn Xuân thì anh không thể tìm được, còn Âu Dã Tư Linh lại ở ngay trong Vô Song Môn.

Chỉ khi được học viện Vô Song đề cử, trở thành người nổi bật trong học viện mới có thể đi đến Vô Song Môn!

Bất kể thế nào thì anh cũng phải đi đến học viện Vô Song.

Trần Đức ngừng một lát rồi nói: “Nếu, sau này cô có thể đến Kim Đan kỳ thì hãy đi tìm tôi!”

Lục Thư Tuyết có thể chất đặc biệt, tư chất cũng tốt, mai sau chắc chắn sẽ là một sự giúp đỡ rất lớn. Trần Đức đào tạo ra một yêu nghiệt như vậy thì đương nhiên sẽ không cứ thế bỏ qua.

Lục Thư Tuyết khựng lại, Kim Đan kỳ!

Cảnh giới cao nhất của Thiên Nguyên Tam Trọng…

Lục Thư Tuyết có chút không tự tin, nhưng vừa nghĩ tới nếu Trần Đức đã nói vậy, cô ta bèn gật đầu thật mạnh: “Được, tôi nhất định sẽ cố gắng!”

Mặc dù Kim Đan kỳ có chút xa xôi, nhưng với tốc độ trước mắt của cô ta thì cũng không phải không thể!

“Anh Trần, tôi chắc chắn sẽ đuổi kịp và không gây vướng chân anh đâu!”, Lục Thư Tuyết hiểu lầm rằng Trần Đức chê mình quá yếu, tủi thân nói.

“Được, tôi rất mong chờ ngày đó đấy”.

Trần Đức không có nghĩ nhiều, sau khi tạm biệt bèn rời khỏi nhà họ Lục, vội vàng chạy đến học viện Vô Song. Cứ mỗi lần cơ thể anh nhoáng lên là lại bay vút ra cả trăm mét.

Tại học viện Vô Song ở Côn Luân Hư.

Là học viện mạnh nhất Côn Luân Hư, diện tích mà nó chiếm đương nhiên hơn hẳn tòa thành của nhà họ Lục. Toàn bộ học viện chiếm trọn cả ba ngọn núi!

Song, nói là ba ngọn núi còn không bằng nói là ba hòn đảo nhỏ!

Bởi vì, dưới đáy mấy ngọn núi ấy không phải đất liền mà là một con sông lớn!

Ba ngọn núi sừng sững giữa dòng sông sâu không thấy đáy, mây mù lượn lờ quanh năm, hạc trắng bay lượn nhìn như tiên cảnh.

Giữa những đám mây mù có thể thấy được những kiến trúc mang phong cách cổ đại hoặc hiện đại ngay trên sườn núi.

Ba ngọn núi cách bờ đối diện của con sông khoảng 700 800m. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Giờ phút này, trên bờ đang tụ tập 200 300 võ giả trẻ tuổi, người nào người nấy cũng đến để gia nhập học viện Vô Song!

Ngoài Vũ Văn Hữu và đội ngũ của Lục Phong là ở giới thế tục ra thì những còn lại đều đến từ Côn Luân Hư và được người hướng dẫn chọn lựa từ nơi khác.

Lúc này, ai cũng nhìn học viện Vô Song ở đằng xa, trong mắt tràn ngập sự phấn khích và ước ao.

Đám Âu Dã Thanh Vũ, Lữ Đông Dã, Kỳ Hàn cũng không ngoại lệ.

“Phía trước chính là học viện Vô Song, bên ngoài là ngoại viện tên Bình Bộ Phong, rồi đến chính giữa, cuối cùng là nội viện tên Thanh Vân Phong. Cuối cùng là hai ngọn xa nhất, cũng là ngọn núi lớn nhất chính là địa bàn của Vô Song Môn, gọi là đảo Vô Song. Trên đảo lại có chín phong. Nơi đó chỉ có người xuất sắc nhất trong học viện Vô Song mới có tư cách đến!”

Nói đến Vô Song Môn, tuy là Lục Phong cũng lộ ra vẻ mặt kính nể và ước ao.

Có điều, ông ta cũng nhanh chóng thu hồi những cảm xúc ấy, nghiêm túc nói: “Mấy người đều đã trải qua vòng sàng chọn thứ nhất, là con cưng trong giới thế tục. Nhưng… sau khi đến đây, phải nhớ điệu thấp, điệu thấp, điệu thấp!”