Bát Gia Tái Thế

Chương 1077




Chương 1077

Hắn giơ tay lên, chỉ vào đám Lữ Đông Dã, Âu Dã Thanh Vũ đằng sau Lục Phong!

“Các người nghe kỹ đây, tôi, Diệp Ca! Bắt đầu từ giờ phút này sẽ là địch với Trần Bát Hoang. Học viện Vô Song có anh ta sẽ không có tôi, có tôi thì sẽ không có anh ta!”

Diệp Ca bộc lộ mũi nhọn, khí thế khiếp người, thanh âm vang dội, nói năng đầy khí phách: “Thanh Vũ, tôi hứa với em, đợi đến khi nhìn thấy Trần Bát Hoang trong miệng em thì tôi chắc chắn sẽ đạp anh ta dưới chân, sai khiến anh ta như chó, để em tận mắt nhìn thấy rốt cuộc ai mạnh hơn ai, ai xuất sắc hơn ai!”

Sau đó, Diệp Ca không nói gì nữa, hắn không muốn nói nhiều, buông lời đe dọa xong đạp cửa rời đi, chẳng muốn tiếp tục ở đây thêm một giây nào nữa. Không thì, hắn lo mình sẽ không nhịn được giết người!

Thấy vẻ khó thở của hắn, Lữ Đông Dã vô cùng sung sướng, không ngừng cười lạnh.

Tuy Lục Phong không nói gì, nhưng trong lòng cũng rất thích. Âu Dã Thanh Vũ cũng coi như đã giúp bọn họ hả một cục tức!

Còn Vũ Văn Hữu, ông ta cũng rất khó chịu, nhưng vướng bởi thân phận của Âu Dã Thanh Vũ nên không tiện nổi giận, chỉ có thể nhịn, không dám lên tiếng và khoe khoang tiếp!

Tại vườn hoa nhà họ Lục ở Côn Luân Hư, nhìn ra xa nơi này đều là một mảng xanh biếc, giữa những bụi cỏ là đủ các loài hoa đẹp đẽ nở rộ, từng đóa từng đóa đung đưa giữa không trung trông giống như tiên cảnh nhân gian.

Giữa những bụi hoa, Lục Thư Tuyết đang múa kiếm cùng hoa, kết hợp với kiếm pháp của nhà họ Lục, mỗi một chiêu đều tràn ngập khí thế!

Giống như Linh Lung đã nói, tư chất của Lục Thư Tuyết rất kinh người, chỉ một ngày thôi mà cô ta đã hoàn toàn hiểu được cách vận chuyển của “Huyền Âm Kinh” và kết hợp hoàn mỹ.

Dưới sự chỉ dẫn và giúp đỡ của Trần Đức, sự tiến bộ của cô ta cực kỳ khủng bố, có thể nói là ngày đi ngàn dặm.

Chỉ trong một ngày ngắn ngủi đã bắt đầu tiến vào đại tông sư!

Tuy đây là lần thứ hai tu luyện lại, tốc độ hẳn cũng nhanh hơn, nhưng tốc độ cỡ đó vẫn nhanh khiến người ta bất ngờ. Nếu để những võ giả lão làng ở thế tục biết thì e rằng sẽ phải hộc máu mà chết!

Ngày thứ hai, Lục Thư Tuyết đã trực tiếp đến Luyện Khí kỳ, vả lại còn không ngừng tăng lên.

Bên cạnh đó, cô ta cũng hiểu được võ kỹ của nhà họ Lục nhuần nhuyễn hơn đến một trình độ khiến người ta sợ hãi. Dù chú ba Lục Thư Tuyết nhìn thấy cũng kinh ngạc không thôi.

Buổi chiều ngày thứ hai, Bộ Kinh Phong lại bước vào nhà họ Lục.

Lần này, không chỉ là mình hắn ta đến mà còn có ba võ giả nữa. Họ khiêng một cái thùng thật lớn hơn 2000kg linh thạch đi vào nhà họ Lục giao cho Trần Đức.

“Đây là lấy từ nhà họ Chương, mong cậu Trần nhận lấy!”, Bộ Kinh Phong kiên quyết nói.

Nếu không có Trần Đức thì họ không thể nào có được những thứ kia.

Trần Đức cũng không từ chối cái này, đều nhận lấy hết. Thừa dịp không ai, anh cất chúng vào trong đỉnh Long Văn.

Ban đêm, sau khi Bộ Kinh Phong rời khỏi, Trần Đức đi vào phòng Lục Thư Tuyết, dạy cô ta tu luyện tiếp!

Chỉ tiếp xúc hai ngày, Lục Thư Tuyết đã ngày càng ỷ lại và yêu thích Trần Đức hơn. Lúc nào trên mặt cũng tràn ngập vẻ sùng bái và mến mộ. Đối với những điều đó, Trần Đức chỉ chăm chú hướng dẫn cho cô ta nên cũng không phát hiện.

“Thật hâm mộ những người có được võ kỹ mà!”, Trần Đức thầm cảm thán, mấy ngày nay khi hướng dẫn Lục Thư Tuyết, anh đã gặp được rất nhiều võ kỹ và càng phát hiện sự ảo diệu cùng với sự đáng sợ của chúng.