Từ sự cố hôm trước, nó cư xử với hắn rất lạ. Ví dụ như...
Ăn cơm xong, hắn định ra xem TV với nó. Hắn chưa “ đặt mông “ xuống ghế thì nó đã chạy mất tăm vào phòng ngủ.
Hay khi hắn định đưa nó đi học thì nó vội từ chối rồi biến mất luôn.
Nói tóm lại là NÓ... cố tình tránh mặt hắn.
Được rồi, hôm nay hắn quyết định phải gặp mặt nó để nói rõ mọi chuyện.
Bỗng có điện thoại của hắn rung lên....
- Alo
-.....
Tối....
Nó toan chạy lên phòng thì hắn đã tóm lấy nó rồi kéo ra phòng khách.
- Tại sao cô cứ tránh mặt tôi thế?
- Đâu.. đâu có.
- Này nhé, không muốn tôi đưa đi học, không ngồi xem TV chung với tôi như mọi khi. Thế không tránh mặt thì là gì?
- Đâu... chẳng qua là...
- Là cái gì?
- Là... mà tại sao tôi phải nói với anh nhỉ?
- Hay là cô thích tôi?
- Anh... anh bị điên à? Làm gì có chuyện vớ vẩn đấy.
- Thế thì tốt. Tôi nói trước nhé, đừng có thích tôi, chúng ta.... không có kết quả đâu.
- Anh!
- Được rồi, tôi đi đây.
- Anh đi đâu đấy?
- Có liên quan đến cô không?
-.....
Về phía Trang và Nam có vẻ ổn hơn.
- Alo
- Mai em có rảnh không?
- Anh là ai thế?
- Em không lưu số của tôi à?
- Anh là...
- Người yêu em đây.
- À, tôi quên mất còn có một ông bồ.
- Em vui tính thật!
- Quá khen.
- Thế mai em rảnh chứ? Tôi có việc cần thương lượng với em.
- Chiều mai thôi. Sáng tôi phải đi học rồi.
- Được, trưa tôi sẽ đón em.
- Cứ biết thế.