Bắt Được Em Rồi, Cô Vợ Nghịch Ngợm

Chương 13




Nam và Trang đang ngồi trong xe.

- Nói đi!

- Em muốn biết điều gì?

- Tại sao anh điều tra tôi?

- Theo em thì sao?

- Đừng hỏi ngược lại tôi.

- Được rồi. Chỉ là có chút tò mò.

- Tại sao mời tôi đi ăn?

- Thấy em rất thú vị.

- Tôi và anh mới gặp một lần. Được xem như không quen biết. Có gì thú vị?

Nam bật cười. Anh ghé sát vào tai cô:

- Nếu tôi nói, tôi thích em, em có tin không?

Trang có chút bối rối nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh

- Nếu tôi không tin thì sao?

- Đừng hỏi ngược lại tôi chứ, cô bé.

- Đừng gọi tôi là cô bé. Tôi 16 tuổi rồi. Và làm ơn, ngồi cách xa tôi ra.

- Thôi được rồi, không đùa em nữa.

- Cho tôi về!

- Không được, chúng ta còn phải đến một nơi nữa.

- Tôi không muốn.

- Cứ coi như là tôi nhờ em đi.

- Nhờ hả? Anh có trả tiền cho tôi không?

- Em cần tiền?

- Tiền thì ai chẳng cần.

- Ok, 30', 1 triệu.

- Thật hả?

- Tôi không bao giờ nói đùa.

-....

Một lát sau, Trang và Nam đã dừng lại ở một ngôi biệt thự sang trọng.

- Đây là đâu?

- Đừng hỏi nhiều. Chỉ cần làm theo tôi. Rồi em sẽ có 5 triệu mà em muốn.

- Nhưng mà làm.... - Trang còn chưa nói hết câu đã bị Nam lôi về phía trước.

- Con chào ba.

- Đây là?

- Người yêu con, thưa ba.

“ WTF??? Anh ta nói cái quái gì vậy? “

- Người yêu? Khẩu vị của con dạo này thay đổi quá nhỉ?

“ Yaaa.... Ý của ông già này là gì hả? Chê mình sao? Chết tiệt? Cái lão già này!!! “

( Chị dữ quá... =.=)

- Con nghĩ điều này ba không cần quan tâm.

- Bao giờ cưới?

Nói đến đây, Trang định hét ầm lên nhưng Nam đã khéo léo kéo cô vào lòng mình.

“ Cái thằng cha này! Định chơi trò gì đây? Cưới??? Trời ơi, chắc tôi chết quá!!!! “

-......

- Thôi được, cứ từ từ tìm hiểu đi đã.

- Vâng, vậy con về đây.

Nam quay lưng bỏ đi, đương nhiên kéo cả Trang theo.

Trong ô tô...

- Anh bị thần kinh à? Cái gì mà cưới? Xong lại còn người yêu?

- Kế hoạch thay đổi.

- Lại cái gì nữa?

- Em có thể làm người yêu tôi không?

- Cái gì?????

- Chỉ là đóng kịch thôi. Làm gì em hốt hoảng thế? Hay là..... em cũng muốn?

Nam cười bí hiểm, hỏi Trang.

- Anh...anh đừng có nằm mơ.

- Haha....

- Anh...

- Em cần tiền mà. Vụ này em lãi nặng đấy!

- Nhưng mà...

- Một ngày 5 triệu?

- Nhưng...

- Cho em một căn nhà.

-...

- Tôi đưa thẻ ngân hàng cho em, mua sắm thoải mái.

- Thôi được. Nhưng trong bao lâu?

- 3 tháng.

- Ừm.... nhưng mà tôi còn phải đi học.

- Sao em có nhiều vấn đề thế nhỉ?

- Ơ...

- Tôi sẽ đưa em đi học, ok?

-....

- Được rồi, giờ thì về thôi.