Bất Diệt Truyền Thuyết

Chương 96: Chờ xem




Samantha vẻ mặt nghiêm túc chạy về công ty, nhưng lại không phát hiện ra bóng dáng của Thạch Thiên, liền hỏi tiểu thư trực bàn tiếp tân: "Cô tới phòng làm việc của tôi một chút, tôi có việc muốn hỏi cô."

Tiểu thư này thấy vẻ mặt nàng không tốt, thấp thỏm bất an nói: "Vâng, Samantha Samantha!" Nàng bước nhanh ra khỏi bàn, theo sát phía sau Samantha.

Sau khi vào phòng làm việc, Samantha ngồi xuống ghế, rồi bảo vị tiểu thư này đóng cửa lại, sau đó lạnh lùng nói: "Đem chuyện tình của Thạch Thiên nói cho tôi biết."

Tiểu thư này bất an nói: "Thạch Thiên... Hắn... Chuyện gì của hắn ạ?"

Samantha cười lạnh nói: "Có đúng là muốn tôi trả thù lao cô mới bằng lòng nói ra hay không?"

Kỳ thực Quách Gia Nhân tại trong điện thoại cũng không có nhắc tới việc trả thù lao cho tiểu thư này, chỉ nói là tiểu thư ở bàn tiếp tân nói cho bọn hắn biết chuyện người trong công ty nàng, nhưng Samantha ngày đó tận mắt thấy Quách Gia Nhân bị Thạch Thiên đánh đuổi, biết tính cách của Quách Gia Nhân không thể không trả thù Thạch Thiên, hơn nữa tại trong điện thoại hắn nói có căn cứ, hiển nhiên là trăm phương ngàn kế điều tra về Thạch Thiên, cho nên nàng suy đoán tiểu thư ở bàn tiếp tân khẳng định là bị hắn dùng tiền mua chuộc.

Cả người tiểu thư trực bàn tiếp tân chấn động, cho rằng Quách Gia Nhân cái gì cũng đều nói cho Samantha tiểu thư biết rồi, đâu còn dám do dự, liền đem chuyện xảy ra mấy ngày hôm trước của Thạch Thiên cùng với mấy vị người mẫu.

Samantha tức giận đến nỗi cả ngườ run rẩy, lỗ mũi thở phì phò, phẫn nộ hỏi: "Bây giờ là Thạch Thiên ở chỗ nào?"

Tiểu thư này nói: "Hẳn là tại... Tại phòng nghỉ của bảo vệ..."

Samantha quát to: "Cô đi bắt hắn tới đây cho tôi, ngay lập tức!"

Tiểu thư này vẻ mặt trở nên đỏ bừng, do dự nói: "Hắn... Hắn...Không phải ở một mình."

Samantha sững sờ nói: "Cùng với nữ người mẫu sao?"

Tiểu thư này đỏ mặt gật đầu.

Con mắt Samantha bắn ra hàn mang khủng bố, đứng dậy nói: "Chuyện của cô lát nữa sẽ xử lý, ra ngoài trước đi." Nói xong nàng liền bước nhanh ra khỏi phòng làm việc, hướng tới phòng nghỉ của bảo vệ đi tới.

Vừa vặn có ba nữ người mẫu quần áo tóc tai lộn xộn từ trong phòng bảo vệ đi ra, thấy Samantha liền giật nảy mình, nguyên vốn khuôn mặt có chút ửng hông, bây giờ trở nên đỏ bừng, cũng không dám chào hỏi Samantha, cúi đầu chạy qua một bên. Samantha nghĩ không ra Thạch Thiên lại cùng ba nữ người mẫu làm loạn. Nhất thời cảm thấy một trận choáng váng. Nhưng thấy ba nữ người mẫu này trong đó có một người không phải là nhân viên trong công ty mình, nàng cố nén giận không phát tác, hung hăng trừng mắt nhìn nữ người mẫu lạ kia, thầm nghĩ chờ xử lý xong Thạch Thiên đã, trong lòng thầm hạ quyết tâm, mặc kệ nàng là ai cũng không thể để hắn ôm vào công ty làm bừa được.

Samantha đẩy cửa ra, thiếu chút nữa trực tiếp hôn mê bất tỉnh, chỉ thấy bên trong lại vẫn còn một nữ người mẫu nữa, nàng này đang một bên mặc quần áo một bên hôn môi Thạch Thiên. Nữ người mẫu này nghe thấy âm thanh lạ, liền nhìn lại, thấy là Samantha đang đứng ở cửa, sợ đến nỗi hét rầm lêm.

Samantha lạnh lùng nói với nữ người mẫu này: "Cô đi ra ngoài trước đi."

Nữ người mẫu này nhẹ nhàng nói: "Vâng..." Vẻ mặt xấu hổ cúi đầu, lách qua người Samantha sau đó chạy nhanh ra khỏi phòng bảo vệ. Samantha lúc này mới nhìn rõ trên người Thạch Thiên chỉ mặc một cái nội khố, trên mặt hơi đỏ lên, quát to: "Cậu trước tiên mau mặc quần áo vào, tôi có lời muốn nói."

Thạch Thiên vốn đang muốn mặc quần áo vào, nhưng nghe giọng nói của nàng lạnh lùng như vậy, liếc liếc nàng một cái nói: "Có chuyện gì cứ nói, lão tử còn phải đi tắm, sẽ không mặc quần áo đâu, lại mất công cởi lần nữa."

Samantha nhớ tới lời Kim Hinh nói qua Thạch Thiên không phải người thường, cho nên cố áp chế lửa giận, nói: "Thạch tiên sinh, xin hỏi cậu đến công ty tạp chí mục đích là gì, không phải chỉ là để tới nơi này cùng nữ người mẫu... Làm việc này chứ?"

Thạch Thiên cười nói: "Mục đích của lão tử chính là quét sạch đám dâm tặc trong cao ốc dám tiếp cận công ty tạp chí tìm mỹ nữ, gần nhất càng ngày càng nhàn, cho nên cùng các nàng câu thông câu thông."

Samantha hừ lạnh nói: "Tôi xem ra cậu mới là dâm tặc đó..."

Thạch Thiên ha ha cười nói: "Uổng cho ngươi là một chủ biên, vậy mà một chút văn hóa cũng không có, ngươi có hiểu thế nào là dâm tặc hay không? Ép buộc người ta mới là dâm tặc, có biết hay không? Lão tử cùng các nàng rất thích nhau, theo như nhu cầu, cho nên mới thường xuyên cùng một chỗ câu thông giao lưu, trông bộ dạng băng lãng như cây gậy trúc của ngươi, dù cho có muốn cùng lão tử câu thông, lão tử còn không đáp ứng a, nếu như ngươi kêu dâm tặc tới, khả năng thành công của ngươi cũng không cao."

Samantha cả giận nói: "Thạch Thiên, mời cậu ăn nói tôn trọng một chút, quy định của công ty tạp chí trong lúc làm việc không được phát sinh quan hệ tình cảm, làm ảnh hưởng tới công việc, tôi mặc kệ cậu là ai, nếu đã làm trong công ty tạp chí, nhất định phải tuân thủ quy định này, trái với quy định sẽ bị phạt."

Thạch Thiên lắc đầu nói: "Ta nghe nói đây chỉ là quy định cá nhân của ngươi, cũng không phải quy định của công ty tạp chí, mời ngươi hãy tôn trọng sinh hoạt cá nhân của viên chức trong công ty tạp chí, ngươi cũng quản quá nhiều chuyện rồi đó. Còn nữa, lão tử cùng các nàng chỉ là vui đùa một chút, không có phát sinh tình cảm yêu đương gì gì đó, cũng có thể nói là có chút giao tình, bất quá công ty tạp chí cùng ngươi chưa từng minh xác là không cho phép chuyện này xảy ra."

Samantha nghĩ không ra Thạch Thiên không chỉ có nắm tay cứng mà mồm còn lợi hại hơn, nàng tức giận đến nỗi trong cổ họng liên tục phát ra âm thanh như dã thú "Gừ ...Gừ..." Muốn ngay lập tứ xông lên cắn chết hắn, một hồi lâu mới khôi phục được một chút lãng tính, nghĩ thầm có nói với loại người người man rợ này cũng vô dụng, nàng đang đinh đuôi việc hắn, cho nên "hừ" một tiếng, nói: "Tôi không nói lại nữa, cậu lập tức tới phòng làm việc của tôi."

Thạch Thiên cũng cười lạnh nói: "Ngươi hãy chờ một chút, lão tử phải đi tắm trước đã."

Samantha trừng mắt liếc hắn, xoay người ra khỏi phòng bảo vệ, trợ thủ Suni chạy tới, thấy Samantha vội nói: "Samantha tiểu thư, Richie tiên sinh ở tổng bộ gọi điện thoại tới muốn tìm người, nói là có việc gấp."

Samantha trong lòng kỳ quái, hiện tại ở tổng bộ cũng không phải là thời gian làm việc, mà phó tổng giám đốc Richie rất ít khi gọi điện thoại vào thời gian này tìm nàng, bất quá nàng cũng không suy nghĩ nhiều, gật đầu nói: "Về phòng làm việc của tôi đã." Sau đó nàng bước nhanh trở lại phòng làm việc, cầm lấy điện thoại trên bàn nói: "Chào ngài! Richie tiên sinh, ngài tìm tôi có chuyện gì vậy?"

Trong điện thoại truyền đến tiếng cười của Richie, tựa hồ như tâm tình đang rất vui vẻ, không giống như là có việc gấp: "Samantha tiểu thư, cô mới nhận vào công ty môt người bảo vệ tên là Thạch Thiên phải không?"

Samantha lấy làm kỳ, nghĩ thầm chẳng lẽ Thạch Thiên tại công ty tạp chí làm ra hành vi dâm ô đã truyền tới tổng bộ, cho nên tổng bộ muốn đích thân xử lý việc này? Nhưng nghe ngữ khí của hắn tựa hồ không giống như đang tức giận, nàng do dự nói: "Đúng vậy, ngài làm sao mà biết được?"

Richie nói: "Chuyện này để nói sau, có một người bạn già của tôi phân phó nên đối xử tôn trọng với vị Thạch Thiên tiên sinh này, hắn muốn làm cái gì thì kệ hắn, nghìn vạn lần không nên quản hắn..."

Samantha cả kinh nói: "Cái gì! Vì sao?"

Richie nói: "Tôi cũng không rõ lắm, dù sao ông chủ phân phó như thế nào thì làm như thế ấy, chúng ta cứ làm theo là được."

Samantha cả giận nói: "Các người biết Thạch Thiên mấy ngày này tại công ty tạp chí làm những chuyện gì không? Xin nói rõ cho tôi một lý do hợp lỹ đi!"

Richie không nghĩ tới Samantha lại có phản ứng lớn như vậy, trong lòng biết Thạch tiên sinh này nhất định là chọc giận nàng rồi, hắn liền khuyên nhủ: "Đều không phải tôi không cho cô biết lý do, mà là ông chủ căn bản không có cho tôi biết, chỉ nói vị Thạch Thiên tiên sinh này nếu như muốn đem chi nhánh ở Châu Á đập nát cũng được, cho dù là hắn tới tổng bộ ở Paris đập phá cũng mặc..."

Samantha ngã xuống ghế, nói: "Người này nếu như tiếp tục ở đây, tôi rất khó quản lý, như vậy đi, chờ tôi nói chuyện với tổng tài xem sao đã." Tổng tài tức là ông chủ của công ty tạp chí Thiên Tư, bất quá bình thường rất ít khi quản lý chuyện tình của công ty tạp chí, chủ yếu đều do phó tổng Richie xử lý.

Richie bỗng nhiên nói: "Tôi vừa rồi đã quên nói cho cô biết tạp chí Thiên Tư đã thay đổi ông chủ rồi, mới vừa rồi bị TS quỹ mua xong."

Samantha vô cùng kinh ngạc nói: "Chuyện lớn như vậy sao một điểm tin tức cũng không nghe nói?"

Richie cười nói: "Đừng nói là cô, mà ngay cả tôi cũng vừa mới biết, bất quá tôi có một tin tức tốt nói cho cô biết, tôi hiện tại đã được thăng lên làm tổng giám đốc Thiên Tư tạp chí rồi."

Samantha nghĩ thầm thảo nào vừa nghe thanh âm của hắn tựa hồ như hết sức cao hứng, vì vậy nàng chúc mừng nói: "Chúc mừng ngài, đây chính là điều ngài nên có được, kỳ thực công ty tạp chí vẫn là ngài chủ trì toàn cục công việc, thế nhưng ông chủ mới ngay cả chuyện tình của một người bảo vệ đều quản tới, tựa hồ bất lợi đối với công việc phát triển của chúng ta."

Richie cười nói: "Cô cứ yên tâm, TS quỹ mới vừa rót cho chúng ta hai tỷ Euro tài chính, đồng thời biểu thị công ty tạp chí do tôi toàn quyền phụ trách, bọn họ chỉ có một yêu cầu, chính là chuyện tình của vị Thạch Thiên tiên sinh này."

Samantha biết mình nói cái gì cũng không có biện pháp sa thải Thạch Thiên, nàng cắn răng nói: "Tôi đây thỉnh cầu ngài điều tôi đến chi nhánh khác đi, hay quay về tổng bộ cũng được..."

Richie có vẻ khó khăn nói: "Cô là người biết rõ khu vực Châu Á nhất, đặc biệt là Trung Quốc, mà bây giờ nơi đó chính là địa điểm rất trọng yếu để chúng ta phát triển, chỉ có cô là hiểu rõ thị trường nơi đó nhất, tôi hiện tại lại mới tiếp nhận chức vụ, rất cần cô trợ giúp, cô sao lại nỡ rời khỏi đó..."

Samantha nhất thời không còn lời nào để nói, bản thân năm đó chính là một tay Richie trợ giúp mới làm được người mẫu thế giới, sau lại được Richie giúp đỡ chỉ đạo mới có được thành tựu như ngày nay, xác thực là không nên bỏ lại chi nhánh Châu Á, nàng than thở nói: "Được rồi..."

Hai người nói thêm vài chuyện làm ăn nữa, sau đó cúp điện thoại, Samantha tựa ở trên ghế, trầm tư, TS quỹ này Samantha cũng không quen thuộc lắm, nhưng hiện tại với thân phận nàng bình thường cũng có tiếp xúc với tầng lớp thượng lưu, danh môn vọng tộc... Từ đó nàng cũng nghe được ít nhiều chuyện có một TS quỹ có thực lực khủng bố. Thạch Thiên này đến tột cùng là nhân vật nào, TS quỹ đã nhanh chóng mua được Thiên Tư tạp chí, tựa hồ đều chỉ vì một mục đích để hắn làm ở chỗ này, để hắn được hài lòng, thảo nào Kim Hinh nói ngay cả Hạng gia cũng không dám đắc tội với Thạch Thiên này.

Cửa phòng bị đẩy ra, Thạch Thiên cầm khăn tắm đang xoa xoa mái tóc ướt, đi đến nói: "Lão tử tới rồi, còn có cái gì muốn nói thì nói nhanh đi." Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - http://truyenfull.vn

Samantha trừng mắt liếc hắn, nói: "Tuy rằng tôi không thèm để ý đến cậu, thế nhưng cậu cũng đừng có ở chỗ này mà tự do tự tại muốn làm gì thì làm như thế, ít nhất cậu ở công ty tạp chí có thân phận bảo vệ, giúp chúng tôi trông coi..."