Bất Diệt Truyền Thuyết

Chương 55: Lão nương cũng gả cho ngươi rồi




Thạch Thiên khi chạy ra khỏi cửa lớp trên đầu đã tràn đầy mồ hôi, trong lòng cực kỳ buồn khổ, không nghĩ ra bản thân lại bị ba nữ nhân ép phải chạy trốn, thanh danh mất sạch, hắn đang suy nghĩ xem mình nên trốn đến nơi nào, bỗng lại nghe thấy thanh âm của Hạng Kiều các nàng truyền từ lầu ba xuống, chế nhạo nói: "Đường đường là một thân nam nhi, dám làm không dám chịu, không giảng đạo lý với người ta mà đã bỏ chạy."

"Kẻ nhát gan!"

"Người xấu, không giảng đạo lý..."

Thạch Thiên chưa từng gặp phải nữ nhân dã man mà lại không thèm giảng đạo lý như ba nàng này, đã thế lại còn nói hắn không giảng đạo lý nữa, các ngươi nếu như đồng ý giảng đạo lý, lão tử chắc phải đập đầu vào cửa mất, hắn xoay người lại nhìn thấy Hạng Kiều tam nữ đang đứng trước cửa sổ chỉ tay về phía hắn, hắn xấu hổ đỏ mặt nói: "Rõ ràng là các cô không giảng đạo lý, có tin lão tử sẽ đánh các cô hay không".

Hạng Kiều cười nói: "Muốn sờ chúng em thì cứ việc nói thẳng, dù sao chúng em cũng chính là bạn gái của anh rồi, chẳng lẽ lại sợ không đồng ý hay sao, không phải hung hăng như thế mà".

Thạch Thiên nhất thời đầu váng mắt hoa, hiện tại lại bị chế giễu, đánh cũng không thể đánh, một mình mình nói với ba cái miệng, con gái bây giờ thật khó chơi, chính mình còn chưa làm gì các nàng, vậy mà các nàng lại đi tấn công lại, nếu như thật sự "chạm" vào các nàng thì thật là rắc rối to rồi. Hắn dứt khoát dùng hai tay chắp sau lưng ưỡn thẳng ngực, nhắm mắt lại hô: "Tùy các cô muốn nói như thế nào cũng được, lão tử cũng không muốn các cô, xem các cô làm như thế nào!"

Hạng Kiều học bộ dạng của Thạch Thiên, hai tay chống nạnh đáp lễ: "Lão nương chính là gả cho ngươi rồi, thử xem ngươi định làm như thế nào!"

Lý Hiểu Lệ cùng Quách Thiến Vi thấy thế cũng học bộ dạng của Thạch Thiên, hai tay chắp sau lưng ưỡn ngực hô lớn: "Đúng! Lão nương cũng định gả cho ngươi rồi, xem ngươi làm thế nào!"

Hạng Kiều lại nói: "Lên đây đi, người nhát gan, không phải là sợ bọn em chứ?"

Lý Hiểu Lệ lập tức bỏ thêm dầu vào lửa: "Mình xem hắn sau này sẽ vĩnh viễn không dám đến trường học nữa đâu".

Quách Thiến Vi bổ sung thêm: "Liệu có chạy khỏi Hongkong không đây?"

Bị tam nữ mỗi người một câu chế nhạo, Thạch Thiên nhất thời không chịu được kích động, rất tức giận nói: "Lão tử sợ các cô sao? Lão tử vẫn như cũ ngày nào cũng đến trường đó" Lời vừa nói ra mới cảm thấy hối hận, dưới loại tình huống bây giờ, cách duy nhất là vỗ mông bỏ đi cho rồi.

Quả nhiên ba cô gái trên mặt đều tươi cười như hoa, Hạng Kiều nói: "Nếu không sợ bọn em vậy anh lên đây đi".

Thạch Thiên nhìn vẻ mặt đắc ý của các nàng, cũng không muốn chịu nhục nữa, hôm nay vô luận như thế nào cũng không thể đi lên được, hắn hô: "Hôm nay lão tử có việc, không thể lên được, mặc kệ các cô muốn nghĩ thế nào thì nghĩ" Nói xong hắn liền xoay người đi đến cổng trường, phía sau không ngừng vang lên âm thanh châm chọc của Hạng Kiều các nàng, hắn vẫn làm như không nghe thấy, trong lòng tự an ủi: lão tử chính là tổ tông của các ngươi, không thèm chấp nhặt với mấy đứa tiểu quỷ các ngươi, nếu như để lão tử nóng lên, quay lại sẽ "chơi" bà nội các ngươi, sau đó sẽ làm ông nội các ngươi, xem làm sao các ngươi còn coi lão tử làm bạn trai nữa. Bất quá ba con quỷ này cũng khó chơi, dã man mà lại không thèm nói lý, như vậy bà nội các nàng nhất định cũng không khá hơn chút nào, vớ vẩn lại càng khó chịu hơn. Nghĩ tới nghĩ lui, thôi đành quên đi vậy...

Sau khi ra khỏi cổng trường, hắn cũng không biết là nên đi nơi nào, nhớ tới mình đã tan học cùng Tiêu Vi về nhà, một hồi nữa lại phải tới trường tìm nàng, quần áo trên người cũng đã hai ngày không thay rồi, theo lời của Tiêu Vi nói, không có quần áo để đổi, lại phải mặc thêm một ngày đêm nữa, vì vậy trước tiên nên về nhà tắm rửa đã, thay đổi quần áo mới (từ lúc đi qua đây quần áo cũng chưa từng giặt, may là đám người Pirnie giúp Thạch Thiên mua rất nhiều quần áo dự bị) Sau đó sẽ mở TV ra xem, cuối cùng giờ tan học cũng đã đến, hắn mới đóng cửa lại quay lại trường học.

Vừa đi tới trường, hắn liền phát hiện chiếc xe Ferrari màu hồng của Hạng Hồng đang đậu ở cổng trường, hắn nghĩ thầm không phải là nàng đến tìm lão tử chứ, nghĩ vậy hắn liền tiến tới gõ lên cửa kính của chiếc xe.

Cửa xe được mở ra, người trong xe cũng không phải là Hạng Hồng mà là Kim Hinh, nàng kỳ quái nhìn Thạch Thiên nói: "Anh sao lại đi từ bên ngoài tới, không phải mới sáng sớm đã trốn học chứ? A... Anh trốn học, đúng không?" Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Thạch Thiên sao có thể để nàng biết sánh sớm hắn đã bị ba cô gái ép phải rời khỏi trường, hắn liền hỏi ngược lại: "Cô tới là để tìm tôi sao?"

Kim Hinh gật đầu nói: "Đương nhiên rồi, mau lên xe đi".

Thạch Thiên nói: "Tôi còn phải vào trường có chút việc".

Kim Hinh vội la lên: "Anh mau lên xe trước đã, nếu một hồi nữa tan học bọn học sinh đi ra thấy em sẽ phiền phức lắm".

Thạch Thiên cũng sợ một hồi nữa Hạng Kiều ba người tan học đi ra sẽ nhìn thấy mình, hắn liền đi tới bên kia xe, mở cửa lên xe, sau đó lại hỏi: "Tìm tôi có chuyện gì vậy?"

Kim Hinh ôm lấy cái cổ của Thạch Thiên hung hăng hôn một cái, rồi mới ôn nhu nói: "Muốn rủ anh đi ăn cơm chiều, buổi tối còn có sinh hoạt nữa, anh có đồng ý đi theo em không?"

Thạch Thiên nói: "Cũng không phải là đồng ý hay không, mà là hôm nay tôi có hẹn rồi, hiện tại là đi tới tìm nàng ta đó, để lần sau đi".

Vẻ mặt Kim Hinh tràn đầy thất vọng nói: "Như vậy à... Mà anh hẹn người nào, là người trong đám nữ học sinh sao?"

Thạch Thiên nói: "Coi như là người trong ban, bất quá không phải là bạn nữ cùng lớp mà là giáo viên chủ nhiệm lớp lão tử".

Kim Hinh tưởng là hắn cùng gặp mặt với giáo viên để bàn về chuyện học hành, vui vẻ nói: "Vậy ngày hôm sau được không? Buổi hoạt động ngày hôm nay cũng không tầm thường, bỏ qua thật là đánh tiếc".

Thạch Thiên hỏi: "Hoạt động gì vậy?"

Kim Hinh dường như rất chờ mong vào buổi hoạt động tối nay vậy, nàng hưng phấn nói: "Là hội đấu giá do Thoseby tổ chức, chỗ này đều tụ tập rất nhiều nhân vật nổi tiếng đó, kỳ thực cũng không phải là cuộc gặp gỡ gì, buổi tối hôm nay chủ yếu là bán đấu giá thôi, nghe nói lần bán đấu giá này không giống như những lần khác, vật bán đấu giá đều là châu bảo đã thất tung từ hơn một trăm năm của hoàng thất Châu Âu đó, đến đó dù cho không có mua nhưng ngắm một cái cũng tốt."

Thạch Thiên nghĩ thầm đàn bà rốt cuộc cũng vẫn là đàn bà, nghe thấy châu bảo một cái là hai mắt liền tỏa sáng, bất quá Kim Hinh này đúng là một nữ nhân tương đối khiến hắn hài lòng khi đến Hongkong, ngày hôm nay lại quên không để Pirnie chọn một vài món châu bảo tặng nàng, nếu như nàng thích châu bảo ở hội đấu giá, không bằng đến đó mua tặng nàng một kiện, lại mua cho Tiêu Vi một món, dù sao cũng không biết Pirnie lúc nào mới đưa đồ tới, khiến cho hắn càng thêm nóng ruột. Nghĩ như vậy hắn liền nói: "Vậy thì được, trước tiên tôi đi tìm người đã, một hồi nữa sẽ đi cùng cô".

Kim Hinh giật mình nói: "Cùng đi với giáo viên chủ nhiệm sao?"

Thạch Thiên gật đầu, nói: "Có được không?"

Kim Hinh nghi hoặc, bất quá nàng vẫn gật đầu nói: "Được... Được chứ... Bỗng nhiên nàng tựa như nghĩ đến cái gì đó, liền hỏi: "Giáo viên chủ nhiệm lớp anh là phụ nữ à?"

Thạch Thiên cũng không phủ nhận, dù sao hắn cũng không hy vọng các nàng ôm huyễn tưởng gì đối với mình, nếu như các nàng không muốn hắn, một người nam nhân hoa tâm giao phó chuyện cả đời, điều đó cầu còn không được, lúc này hắn liền thừa nhận nói: "Không sai, cô nói cho tôi biết địa chỉ đi, một hồi nữa tôi dẫn nàng đến gặp cô, xe này nhỏ quá, không ngồi được ba người".

Kim Hinh sẵng giọng nói: "Em sợ đám nhà báo sẽ nhận ra xe của em, lại gây thêm phiền phức cho anh, cho nên mới mượn xe của Hạng Hồng, anh sao có thể trách em, em lại không biết anh hoa tâm như thế, ngay cả cô giáo cũng không buông tha" Bất quá xe này đúng là không ngồi được ba người, nàng cũng chỉ đàng lấy bút ra viết địa chỉ cùng số điện thoại của mình đưa cho Thạch Thiên, sau đó lại dặn nhất định phải tới.

Dẫn theo Thạch Thiên đi tham gia hội đấu giá, thật ra Hạng Hồng cũng có chủ ý trong đó, nàng muốn cho hắn biết một chút về mức độ xa xỉ của người khác, cần tốn mấy trăm vạn, hơn một nghìn vạn, thậm chí trên ức tiền tài để mua một món đồ trang sức, nhằm kích phát dục vọng kiếm tiền của Thạch Thiên. Cho nên Kim Hinh chỉ cần khiến Thạch Thiên đi tham gia là được, dù sao cũng chỉ tới đó nhìn qua, dẫn thêm một người khác cũng không sao.