Bất Diệt Thánh Linh

Quyển 4 - Chương 31: Công lệnh




【 Thiên Linh Tông 】 bên này có ba người tới, dẫn đầu lại là một nam tử trẻ tuổi, bên cạnh hắn đang có hai vị lão giả sóng vai mà đứng.

Lộ Minh Phi, thủ tịch đại sư huynh của Thiên Linh tông, cũng là đệ tử thiên tài kiệt xuất nhất bao đời của Thiên Linh tông, nếu không phải Khương Thừa Tổ ngang trời xuất thế, hắn sẽ không hề trở ngại mà bước lên vị trí Tông chủ Thiên Linh tông.

Nhưng dù như thế, Lộ Minh Phi cũng là lựa chọn tốt nhất để kế nhiệm vị trí Tông chủ, bởi vì so với Khương Thừa Tổ , hắn thành thục chững chạc, nhân mạch rộng lớn, năng lực xuất chúng hơn.

Mà hai vị lão giả đứng bên cạnh hắn, lại là trưởng lão cùng tới để bảo vệ. . . Tam Tuyệt Trưởng lão cùng Mộc Hòe Trưởng lão.

Lần này đi ra ngoài, tuy nói Thiên Linh tông chủ yếu vì thượng cổ mật tàng, nhưng lại có ý tứ muốn rèn luyện Lộ Minh Phi, vì vậy mọi chuyện do Lộ Minh Phi làm chủ, hai vị trưởng lão cũng phải nghe lệnh hắn.

. . .

【 Tiên Đạo Tổng Minh 】 cũng tới bốn người, hơn nữa tất cả đều là nữ tử tuyệt mỹ.

Bốn vị nữ tử này cũng có danh tiếng không nhỏ trong Đại Càn cổ quốc, tiên đạo thường gọi là 【 Tiên Minh Tứ Mỹ 】.

Đại tỷ Vô Hoa tiên tử, cao quý lãnh diễm, mỹ quan quần phương.

Đứng thứ hai chính là Thải Phượng tiên tử, nhiệt tình hào sảng, kiều mỵ động lòng người.

Đứng thứ ba chính là Tuyệt Âm tiên tử, thanh thuần thanh tú, không gì sánh được.

Đứng thứ tư chính là Huyễn Hồng tiên tử, trên mặt oản sa, thần bí uyển chuyển.

Danh tiếng không chỉ vì mỹ mạo của các nàng , càng bởi vì các nàng có chí cường tu vi, còn có thủ đoạn thiên biến vạn hóa, nhất là đối phó với nam nhân.

. . .

Đội hình siêu cường như thế, làm cho tu sĩ chung quanh bất giác run rẩy.

Mà những thế lực tiên tông cùng thế gia có thực lực yếu hơn, đã hoàn toàn từ bỏ ý định hơn thua.

. . .

————————————

Lúc này, một thân ảnh cẩn thận đi đến Thiên Linh tông nhất phương, quỳ gối trước mặt Lộ Minh Phi.

"Tại hạ Cửu La môn chủ La Bằng, bái kiến Đường Thiếu Tông."

"Nga, tin tức chính là do ngươi truyền đến? Muốn làm việc cho Thiên Linh tông sao?"

Lộ Minh Phi chính là đại đệ tử đích truyền của Thiên Linh tông chủ, cho nên rất nhiều người lén xưng hắn "Thiếu Tông ", ý nghĩa chính là thiếu tông chủ.

Trên thực tế, Lộ Minh Phi rất thích cách xưng hô này, vì vậy hắn khẽ gật đầu với La Bằng, coi như thừa nhận tư cách nói chuyện của đối phương, nếu không lấy thân phận địa vị của hắn, căn bản không cần để ý tới biên cảnh chi sĩ.

"Tại hạ không chỉ muốn làm việc cho Thiên Linh tông, còn muốn hết lòng vì Đường Thiếu Tông."

La Bằng có thể trở thành Cửu La môn chủ, tự nhiên đã thành tinh rồi, mặc dù bản tính có chút ngông cuồng, nhưng đối mặt với siêu cấp thế lực như Thiên Linh tông, cũng không thể không cúi đầu quỵ gối.

Lộ Minh Phi hiển nhiên là hiểu ý của La Bằng, trong mắt càng thêm hài lòng.

Thiên Linh tông mặc dù lớn mạnh, nhưng cũng không ít thế lực phe phái, Lộ Minh Phi muốn thuận lợi bước lên vị trí Tông chủ, trừ điều kiện của bản thân, càng cần có nhiều ngoại lực ủng hộ.

La Bằng thân là Cửu La môn chủ, mà Cửu La môn cũng coi là thế lực số một số hai ở biên hoang chi địa, hắn tỏ thái độ cũng có một phần trọng lượng.

"La đạo hữu đứng dậy đi, ta hiểu tâm tư của ngươi. . ."

Lộ Minh Phi nở một nụ cười, nhẹ nhàng nâng La Bằng dậy, vẻ mặt ôn hoà nói: "Chuyện nơi này xong xuôi, ta sẽ dẫn ngươi trở về sơn môn, ở chỗ của sư tôn vì ngươi mời xuống lệnh phù, sau này Cửu La môn chính là ngoại môn chi nhánh của Thiên Linh tông , tất cả phong thưởng tuyệt đối không thể thiếu cho ngươn."

"Tạ ơn. . . Tạ ơn Thiếu Tông ân tứ!"

La Bằng nghe thấy thế vô cùng mừng rỡ, kích động lại muốn quỳ lạy , lại bị Lộ Minh Phi nâng: "Được rồi, chúng ta nói chuyện chính trước đã! Ngươi cùng tên thiếu niên Vân Phàm kia cùng nhau tiến vào hoang mạc di tích, người này đến cùng đạt được bao nhiêu truyền thừa, chân chính tu vi như thế nào, hiện tại ngươi nói kỹ càng cho ta biết."

"Thiếu Tông có lẽ còn chưa biết, tiểu tử họ Vân cũng không đạt được truyền thừa, ngược lại là hai tiểu tử bên cạnh hắn, chính là Tạ Tống hai đại tiên đạo thế gia di cô, bọn họ mới là người thừa kế di tích, đạt được toàn bộ thượng cổ bộ lạc truyền thừa. . ."

Lập tức, La Bằng đem những gì mình biết kể lại, bao gồm ở động thiên tàn cảnh phát sanh hết thảy, chỉ cố ý giấu diếm chuyện chính mình bị Vân Phàm cướp đi toàn bộ gia sản của Cửu La môn.

. . .

————————————

Tiên đạo tổng minh nhất phương, bốn vị mỹ nữ đứng cạnh nhau, giống như một bức tranh tuyệt đẹp.

Bốn nàng đưa ánh mắt liếc nhìn chung quanh, trong mắt mang theo vài phần ý cười.

"Nhìn dáng dấp, chúng ta đã tới đúng lúc, trò hay giờ mới bắt đầu nha."

"Đại tỷ, thiếu niên Vân Phàm kia có lai lịch thế nào, dám giết sứ giả tiên đạo tổng minh chúng ta."

"Nghe nói người này không rõ lai lịch, nhưng thực lực rất mạnh, tiên vũ đồng tu, từng đánh bại thánh địa đệ tử."

"Đại tỷ, không phải muội muội lắm mồm, trong thánh địa, trừ mấy vị Thánh tử Thánh nữ, đám đệ tử khác tính cách thế nào chúng ta còn lạ gì?"

"Tam muội nói không sai, thánh địa đệ tử có lẽ mọi người đều là thiên chi kiêu tử, đáng tiếc quá mức kiêu căng, thiếu đi tôi luyện, khó thành châu báu, ngược lại thế lực khắp nơi cũng có không ít các tân tú."

"Nga, xem ra Nhị tỷ biết rất nhiều tân tú nhỉ?"

"Đó là dĩ nhiên, nghe nói tây nam cảnh xuất hiện truyền kỳ, Đông Lăng Tiểu vương gia Khương Thừa Tổ, nếu có cơ hội, bổn cô nương cũng muốn gặp hắn một phen, xem xem một nhân vật anh hùng là thế nào."

"Ha ha, Nhị tỷ lại tái phát bệnh mê trai rồi? Làm sao không suy nghĩ tới Vân Phàm này? Người ta vẫn là thiếu niên tông sư đấy!"

"Thiếu niên tông sư thì như thế nào, hoài bích có tội, còn đắc tội với tiên đạo tổng minh, tiền đồ quả thật mờ mịt ."

Thấy mấy người càng nói càng hăng, đại tỷ đúng lúc ngắt lời nói: "Được rồi được rồi, các vị muội muội không nói tới chuyện này nữa, xem xem nên làm gì bây giờ?"

"Nếu không chúng ta trực tiếp động thủ đi."

"Hừ hừ, bên trong Lam gia thương hành có ít nhất hai vị cửu tinh cường giả, còn có trận pháp sinh ra sương mù bao phủ, lại có thể ngăn cách thần niệm, nếu tùy tiện động thủ, cho dù có thể bắt được Vân Phàm người này, cũng tránh không khỏi bị thế lực khác đâm lén sau lưng."

"Không bằng chúng ta cùng Thiên Linh tông thương lượng một chút, bắt được Vân Phàm đám người này, ích lợi chia đều, nhưng người để chúng ta mang đi."

"Ta cảm thấy như vậy cũng được , để xem Thiên Linh tông rốt cuộc nghĩ thế nào."

. . .

. . .

Bên kia, biên quân tứ gia cũng tụ tập, cùng chung thương nghị kế sách ứng đối.

Thiên Linh tông cùng tiên đạo tổng minh xuất hiện, làm cho biên quân tứ gia áp lực bội phần, để cho bọn hắn phải đứng trên cùng trận tuyến.

May mà chính là hai đại siêu cấp thế lực như Thiên Linh tông cùng tiên đạo tổng minh, cũng không có ý liên thủ, nếu không coi như biên quân tứ gia kết minh, cũng tuyệt đối không phải đối thủ của bọn họ.

Bởi vì thời gian cấp bách, cũng không ai muốn kéo dài thời gian.

Quá trình thương nghị hết sức thuận lợi, tứ gia vẫn do Nam Cung cầm đầu, hơn nữa chủ động tìm tới Thiên Linh tông cùng tiên đạo tổng minh, tạm thời định ra minh ước, mọi người cùng nhau xuất thủ, bắt lại Vân Phàm, sau đó mới tra hỏi thượng cổ mật tàng.

Về phần cuối cùng có thể nhận được bao nhiêu lợi ích, đều bằng bản lãnh nói chuyện.

"Lên!"

"Phá tan Lam gia thương hành cho ta!"

Nam Cung Hàn Yên ra lệnh một tiếng, bốn chiếc chiến thuyền đồng thời phát động công kích.