Không phải mỗi người đều có thể tưởng niệm lâu dài.
Thấy Tiểu Thải xuất hiện, để cho Vân Phàm không tự chủ nhớ tới mọi người ở Lạc Nhật thành, những người đã cùng hắn sánh vai chiến đấu.
Lúc rời đi, Vân Phàm cũng không lưu luyến quá nhiều, hắn đơn giản nghĩ rằng đó là một đoạn nhân sinh trong cuộc đời mình, nhưng hiện tại hắn đột nhiên phát hiện, đó lại là một đoạn nhân sinh không dễ dàng xóa bỏ.
Nơi đó là nơi vô cùng lạnh lẽo, nhưng nơi đó tồn tại những tu sĩ tâm chí như kiên, bọn họ dùng lực lượng nhỏ bé không đáng kể của mình đi thủ hộ một phương an bình, không thể nói là vĩ đại, nhưng lại vô cùng chân thực.
...
Trong khi Vân Phàm còn đang suy nghĩ miên man, trong tràng Tiểu Thải đã mở miệng nói tiếp: "Chư vị ở đây đều là đại nhân vật danh chấn nhất phương, thời gian rất quý giá, như vậy Tiểu Thải sẽ không dài dòng hơn nữa, trực tiếp bắt đầu dịch bảo đại hội lần này ."
Dừng một lát, Tiểu Thải cất cao giọng nói: "Dịch bảo đại hội lần này cũng vẫn như trước đây, đại khái chia thành hai phần... Đầu tiên là vạn bảo lâu chúng ta cử hành một hồi đấu giá cực lớn, chia ra sẽ vì chư vị dâng lên kỳ trân dị bảo những năm qua chúng ta kiếm được, có linh đan diệu dược, có thiên tài địa bảo, có tiên thiên linh vật... Tuyệt đối là trân phẩm, xin dùng danh dự bảo đảm."
"Dĩ nhiên, thời điểm đấu giá, mọi người có thể tự do hô giá, vạn bảo lâu tiếp nhận giao dịch linh bối cùng hồn tinh, hồn tinh thì dựa theo giá tương đương trên thị trường."
"Sau khi đấu giá chấm dứt, chính là thời gian giao dịch kỳ trân dị bảo lấy vật đổi vật. Mọi người có thể đem bảo vật chính mình không cần đưa ra ngoài, trao đổi một chút bảo vật đối với mình hữu dụng. Về phần bảo vật giá trị, sẽ do song phương tự mình thương nghị, vạn bảo lâu ta chỉ đứng giữa đảm bảo."
"Mặt khác ta muốn lưu ý một chút, ở trước mặt chư vị, có một ngũ hình chuyển tinh bàn, thời điểm chư vị giao dịch trực tiếp đem vật phẩm giao dịch để trong đó là được, xin mọi người không nên tùy ý tiết lộ tin tức thân phận của mình, để tránh sinh ra những chuyện phiền toái không cần thiết."
Nghe xong Tiểu Thải giải thích, dịch bảo các vốn trầm tĩnh dần dần trở nên náo nhiệt.
Có cấm chế có thể cách trở thần niệm, có thể thay đổi thanh âm, mọi người nói chuyện cũng không có quá nhiều kiêng kỵ, vừa tán gẫu, vừa đợi buổi đấu giá đem đến kinh hỉ.
...
Không lâu sau, quang bàn trước mặt Tiểu Thải lóe, vật phẩm đấu giá đầu tiên hiện lên trước mặt mọi người.
Đây là một bình ngọc màu đen, chỉ lớn cỡ bàn tay, hình thức tinh xảo, ánh sáng màu tinh khiết , nhìn qua có nét thần bí.
"Chư vị mời xem, vật này chính là 【 Phong Cương Lộ 】, thu thập từ cửu thiên cương phong tịch quyển vào vách đá, có tác dụng thanh đảm sáng mắt, là kỳ vật chữa các bệnh về mắt, chỉ cần con mắt chưa tổn hại quá nhiều, sẽ có thể phục hồi như cũ."
Tiểu Thải vừa mới giới thiệu xong, không ít tu sĩ bắt đầu thảo luận, không khí dần dần nhiệt liệt.
【 Phong Cương Lộ 】 có lẽ không tính là đồ vật tốt, nhưng đối với tu sĩ mắt mù hoặc có dị tật về mắt, có lực hấp dẫn tuyệt đối . Dù sao không ai muốn thành người mù, bất kể chính mình bây giờ có cần dùng tới hay không, cứ mua trước làm thứ đảm bảo có lẽ sẽ yên tâm hơn.
Trong gian phòng số 55, Vân Phàm cùng Vân Mục rung động tâm thần, vội vàng nhìn sang Thiển Y, trong mắt mang theo vài phần khẩn trương .
Thiển Y tự nhiên hiểu được ý của hai huynh muội , chẳng qua nàng lắc đầu nói: "Các ngươi không cần nhìn ta, ta vì nguyên nhân thể chất, vì vậy mù mắt trời sinh, dược thạch không có tác dụng, cho nên 【 Phong Cương Lộ 】 đối với ta không có ích lợi gì."
Vân Phàm không khỏi nản lòng, Vân Mục thì cảm thấy khóe mắt rơm rớm, nàng liền ôm thật chặt cánh tay của Thiển Y.
...
Thấy nhiệt độ trong khán phòng đã tương đối nóng lên, Tiểu Thải nắm chắc thời cơ liền nói: "Một lọ 【 Phong Cương Lộ 】, bên trong có hai mươi tám giọt, giá quy định mười vạn linh bối, mỗi lần tăng giá không dưới một ngàn linh bối, nếu như linh bối không đủ, có thể dùng hồn tinh để đổi."
"Ta ra giá mười một vạn."
Thanh âm từ gian phòng số 36 tại lầu hai truyền ra, vừa tăng giá chính là một vạn.
"Coi như là thứ tốt, mua trước dự phòng, ta ra giá mười lăm vạn."
"Ta ra giá hai mươi vạn."
"Hai mươi mốt vạn..."
"Hai mươi ba vạn..."
Có thể tới nơi này , có người nào không phải đại nhân vật tiền bạc rủng rỉnh chứ, chút linh bối này đối với bọn họ mà nói, thật đúng như cửu ngưu nhất mao, kêu giá như thế chẳng qua chỉ để cho vui mà thôi.
Tiểu Thải vội vàng tiếp lời: "Tốt! Phòng 57 kêu giá hai mươi ba vạn! Có người nào ra giá cao hơn không ? Linh bối dễ kiếm, kỳ vật khó cầu, 【 Phong Cương Lộ 】 mặc dù không phải thiên địa linh vật, nhưng tác dụng phi thường lớn, hơn nữa vô cùng hiếm nấy, nếu là sử dụng vật này thích đáng, không thua gì một lần tân sinh, giá trị tuyệt đối không đo đếm được..."
Tiểu Thải miệng lưỡi lưu loát, nói thật sự thiên hoa loạn trụy, làm cho người ta không khỏi kích động trong lòng.
Quả nhiên, lại có một thanh âm gia nhập.
"Ta ra giá hai mươi lăm vạn!"
"Tốt! Phòng 16 ra giá hai mươi lăm vạn, có còn ai cao hơn hay không? Tận dụng thời cơ hiếm có , ngàn vạn lần đừng có bỏ qua."
"Hai mươi sáu vạn!"
"Hai mươi bảy vạn!"
"Nếu như hiếm thấy, ta đây ra giá ba mươi vạn, có người nào còn ra giá cao hơn, ta đây cũng không cần nữa rồi, ai mua thì cứ mua!"
Một thanh âm có chút lười nhác vang lên, trong lầu các nhất thời trầm mặc.
Ba mươi vạn mặc dù không tính quá nhiều, nhưng cũng là giá trị cực hạn của 【 Phong Cương Lộ 】, nhiều hơn nữa thì không đáng giá.
Tiểu Thải hiển nhiên cũng dự đoán được giá tiền này, cho nên nàng đã tương đối hài lòng .
Sau ba lần đặt câu hỏi xác nhận, giải quyết xong xuôi, vật phẩm thứ nhất của lần đấu giá này đã được bán ra ngoài, coi là mở đầu tốt cho cuộc thịnh hội này.
...
"Vật phẩm thứ hai mọi người hãy xem cẩn thận, tam phẩm linh dược 【 Bạch Cốt Hoa 】, thuốc dẫn để luyện chế bạch cốt linh đan, sinh trưởng trên chiến trường tử địa, vô cùng hi hữu. Bạch cốt đan tác dụng thì rất nhiều người đã rõ, chẳng những có thể nhục bạch cốt, còn có nối liền tứ chi, tuyệt đối là một trong những tài liệu quý giá cho luyện đan sư... Giá quy định ba mươi vạn linh bối, mỗi lần tăng giá không ít hơn một vạn."
Tiểu Thải còn chưa dứt lời, một thanh âm vội vã hô lên: "Ta ra giá ba mươi lăm vạn, đây cũng là linh dược luyện đan sư mới dùng được, tu sĩ bình thường cầm đi cũng vô dụng, không bằng tặng cho tại hạ đi!"
"Thúi lắm! Luyện đan sư nơi này không chỉ có một mình ngươi, tại sao phải tặng cho ngươi? Ngươi là cái gì chứ? Huống chi thế lực sau lưng ngươi không có mấy người luyện đan , bạch cốt linh đan lại là tứ phẩm linh đan, sao có thể dễ dàng nhường được... Ta ra ba mươi tám vạn!"
"Ba mươi tám vạn cũng không biết xấu hổ dạy đời người khác ư? Ta ra một con số chẵn, bốn mươi vạn!"
Lời còn chưa nói hết, lại có người vội vàng ra giá: "Bốn mươi hai vạn!"
"Bốn mươi lăm vạn!"
"Một đóa linh dược thôi, mọi người không cần liều mạng như vậy chứ? Ta ra giá năm mươi vạn!"
"Các hạ vừa ăn cắp vừa la làng sao, ngươi không thấy tốt làm sao lập tức tăng thêm năm vạn? Đúng là không ưa nổi loại người khẩu thị tâm phi như ngươi, năm mươi mốt vạn, lão tử hôm nay cùng ngươi đấu đến cùng, có can đảm ngươi tăng giá đi!"
"Hừ! Lão tử cũng không ngốc, một viên bạch cốt linh đan nhiều nhất bán được một trăm vạn, bạch cốt hoa tính cả tỷ số thành đan tối đa cũng chỉ đáng giá bốn mươi năm mươi vạn, ngươi nhiều tiền ngươi mua đi, lão tử không muốn đấu với ngươi, không công tiện nghi cho người khác."
"Các ngươi nói nhảm thật nhiều, rốt cuộc có muốn hay không, ta ra giá năm mươi ba vạn!"
"Năm mươi tư vạn!"
"Ta chỉ ra giá năm mươi lăm vạn, cao tới đâu cũng không muốn nữa!"