Bất Diệt Kiếm Thể

Chương 472: Hoang dã Lôi Thú, long ngâm lôi khiếu!




Chân long huyết mạch đang run rẩy, tựa hồ nó cảm nhận được cái gì.

Tiếp theo, ở bên trong Lôi Vực đuổi dần dâng lên một chiếc Lôi kén to lớn. Lôi kén này chiều cao năm trăm trượng, vừa dâng lên liền tản mát ra một cỗ khí thế phách tuyệt thiên hạ, Thiên Lôi cùng Tử Điện ở chung quanh bắt đầu điên cuồng lưu chuyển.

"Không nghĩ tới, người này cư nhiên làm cho Tử Thiên Lôi phải vận dụng chiêu đó!" Thần sắc trung niên mặc kim bào biến đổi trở lên ngưng trọng vô cùng, ở bên cạnh trong mắt trung niên tóc đỏ rõ ràng hiện lên thần sắc sợ hãi, hiển nhiên bọn họ biết được kiếm thức giờ phút này Tử Thiên Lôi thi triển rất mạnh mẽ. Ở bên trong chân long huyết mạch, Lục Thanh cũng cảm nhận được một khí tức mạnh mẽ không kém gì chân long huyết mạch, tuy rằng thưa thớt nhưng lại vô cùng cứng cỏi. Đồng dạng cũng cảm nhận được chân long huyết mạch từ phía Lục Thanh, Lôi kén trong thời gian thai nghén cũng rung động kịch liệt.

Kiếm Nguyên toàn thân Tử Thiên Lôi hóa thành Tử Điện Kiếm Cương liên miên, toàn bộ dung nhập vào bên trong Lôi kén, đồng thời sắc mặt Tử Thiên Lôi cũng trở lên vô cùng ngưng trọng. Không có chút do dự, sau khi đạo Kiếm Cương cuối cùng dung nhập Lôi kén, thân hình Tử Thiên Lôi đồng thời cũng dung nhập vào bên trong Lôi kén.

Một tiếng rống to kinh thiên như tiếng sấm rền cuồn cuộn tại trong Kiếm Hồn chiến trường vang lên, trong khoảng thời gian ngắn, Sinh Tử nhị khí ở chung quanh bị Tử Điện cùng Thiên Lôi càn quét bài xích ra ngoài xa hơn mười dặm.

Đây là?

Lôi kén mở ra, xuất hiện trước mặt Lục Thanh là một con mãnh thú to lớn cao hơn năm trăm trượng, dài chừng tám trăm trượng. Con thú này toàn thân đều là do Kiếm Cương cùng Thiên Lôi ngưng tụ mà thành, thân hình giống như hổ báo, đầu giống như đầu rồng, bên trên có một chiếc sừng bén nhọn dài năm mươi trượng. Toàn thân con thú này trôi nổi đầy lôi quang màu tím tinh khiết, bốn cái chân giống như hổ trảo dẫm trên phiến Lôi Vực trăm trượng, Lôi khí bạo ngược không chút kiêng nể phóng ra ngoài.

Grào

Rống lên một tiếng kinh thiên, từ miệng con thú, một tầng không gian sóng gợn khuếch tán lan tràn ra bốn phía. Mặt đất chấn động kịch liệt, vô tận Sinh Tử nhị khí bị không gian sóng gợn cuốn vào. Từ trên người con mãnh thú này, một cỗ Tử Điện Kiếm Ý phách tuyệt thiên hạ bốc lên, từ trên người nó, thỉnh thoảng lại có Tử Điện Kiếm Cương bá đạo bắn ra, phá vỡ từng đạo chân không dập nát.

Lôi Thú!

Từ bên trong chân long huyết mạch, một dòng trí nhớ từ thời kỳ hoang dã thượng cổ truyền vào trong đầu Lục Thanh, nhất thời Lục Thanh liền biết được danh xưng của đầu mãnh thú này.

Lôi Thú trong truyền thuyết chấp chưởng Thiên Lôi, sinh ra ở bên trong Lôi Vân, trời sinh có khả năng điều khiển Lôi Điện trong trời đất. Ở trong truyền thuyết thượng cổ, Lôi Thú chính là phân thân của Lôi Thần, có được uy năng cường đại, một thân thực lực tuyệt đối không dưới chân long.

Lục Thanh thật không ngờ, Tử Thiên Lôi cư nhiên có được huyết mạch Lôi Thú, tuy rằng thập phần loãng, nhưng phối hợp với pháp tướng kiếm thức cường hãn của hắn, đúng là bày ra thần vận của Lôi Thú vô cùng nhuần nhuyễn.

Ngâm

Chân long huyết mạch dâng lên, chiến ý cả người bùng nổ, một tiếng long ngâm không chút yếu thế tại trong Kiếm Hồn chiến trường vang lên.

Ở ngoài mười dặm, trừ bỏ những Đại Sư cảnh giới Kiếm Hồn đã đến từ trước, còn tụ tập tới thêm ba mươi người nữa, trong đó còn có sáu người Lô Luân. Sáu người bọn họ sau khi đi vào Kiếm Hồn chiến trường, may mắn hội hợp cùng nhau, mà mặt khác bốn người, chính là cả Lục Thanh đến nay không có tin tức.

Sáu người Lô Luân cùng với chúng Đại Sư cảnh giới Kiếm Hồn đến sau đều bị chiến ý kinh thiên nơi này hấp dẫn mà đến.

Nhưng mà sau khi đi tới nơi này, bọn họ quả thực không thể tin vào hai mắt của mình, chỉ là hai người mà lại thi triển ra pháp tướng kiếm thức dẫn động uy thế hủy thiên diệt địa như vậy. Sáu người Lô Luân không chút nghi ngờ, bọn họ mà đi lên chỉ sợ còn không chịu nổi được một trảo của hai con thú.

Chân long tự nhiên không cần phải nói, về phần con thú khác kia, thế nhưng lại có được uy năng tương xứng với chân long. Có thể thấy được đầu mãnh thú này là một con hung thú hoang dã mạnh mẽ ở thời kỳ hoang dã thượng cổ.

Bất quá nói đến chân long, ánh mắt sáu người Lô Luân đều có chút kỳ quái. Bởi vì nhìn thấy chân long được bao phủ bởi một tầng tia khí màu vàng xanh, ở trong trí nhớ của bọn họ, tia khí có màu sắc như vậy tựa hồ chỉ có Lục Thanh có được.

Thật là hắn?

Sáu người Lô Luân liếc nhau, nhưng lập tức lại cùng lắc đầu, nếu nói Lục Thanh có thực lực cường đại, bọn họ cũng tin tưởng, nhưng lại có uy năng dĩ nhiên đã vượt qua Kiếm Tông, bọn họ khó mà tin được

Hai đại mãnh thú của thời kỳ hoang dã thượng cổ cùng cảm ứng lẫn nhau, giờ khắc này Lục Thanh cảm thấy Kiếm Hồn của chính mình tựa hồ đã dung nhập vào giữa chân long huyết mạch, khí tức hoang dã nồng đậm tán phát ra, rất nhanh đem thân thể chân long bao phủ.

"Khí hoang dã thượng cổ!" Ở ngoài vài dặm, nữ tử lãnh diễm kinh hãi hô lên một tiếng.

Khí hoang dã thượng cổ, ở sau thời kỳ hoang dã thượng cổ năm vạn năm trước đã bắt đầu loãng dần. Hiện giờ ở Kiếm Thần Đại Lục, chỉ có ở Cổ Lâm Sơn Mạch là còn có bảo tồn được khí hoang dã. Nhưng có được khí hoang dã thượng cổ nồng đậm như Lục Thanh, coi như là cả bốn giới trên Kiếm Thần Đại Lục, cũng khó mà tìm được nơi có được. Mà địa phương có được cũng đều là những hiểm địa, xem như là Kiếm Hoàng đi vào, cũng là cửu tử nhất sinh.

Chân long rống giận, hai đầu cự thú hoang dã ở trên hư không đụng vào nhau.

Ầm ầm

Tia khí màu vàng xanh bùng lên, ba mươi vạn cân cự lực bàng bạc theo chân long huyết mạch dung hợp lại, truyền tới cơ thể chân long. Long giác hơn mười trượng đâm ra, phối hợp cùng huyết mạch cường đại, Kiếm Nguyên cả người Lục Thanh bùng nổ, lực lượng lại xa xa vượt trên ba mươi vạn cân. Lôi Thú so với chân long yếu thế hơn một chút, nhất thời lăng không văng ra ngoài xa.

Ở chỗ sừng hai bên va chạm, một tầng không gian cuộn sóng kinh thiên giống như sóng biển hướng về hư không chung quanh lan tràn. Trên bầu trời, Lôi Vân tụ tập, Thiên Lôi lóe ra, từng trận sấm rền không dứt bên tai.

Ầm ầm

Mặt đất bị không gian cuộn sóng đảo qua, lập tức biến mất không thấy đâu. Trong phạm vi hư không hơn mười dặm phủ đầy bụi mù, cùng với tiếng nổ không ngừng rền vang.

"Hai cái yêu nghiệt!" Trung niên tóc đỏ tức giân mắng một tiếng, cùng với ba người khác hướng tới xa xa thối lui. Hai người biến thành pháp tướng, uy năng dĩ nhiên đã vượt qua tưởng tượng của bốn người.

Một mực thối lui ra sau hơn mười dặm, thân hình bốn người mới đình chỉ lại.

"Thực lực của hai người này sợ là đã siêu việt thực lực của Kiếm Tông đỉnh phong, thậm chí có thể so với một kiếp Kiếm Hoàng, tuy rằng không bằng nhưng cũng không kém nhiều lắm. " Trung niên mặc áo lam trầm ngâm một lát rồi trầm trọng nói.

Ở bên ngoài Kiếm Hồn chiến trường, cách Bách Chiến cốc mười dặm, toàn bộ Kiếm Hoàng đại sư lưu lại đều đứng thẳng dậy.

"Sao lại thế này, trong Kiếm Hồn chiến trường như thế nào xuất hiện lực lượng cường đại như vậy?" Cảm thụ được tầng sáng màu trắng bên ngoài Bách Chiến cốc rung động, một lão nhân của Kim Thiên điện không khỏi kinh hãi nói.

Đồng thời hơn mười Kiếm Hoàng khác cũng lộ ra thần sắc ngưng trọng. Lực lượng như vậy đối với bọn họ mà nói thì cũng không tính là gì, nhưng đối với những Đại Sư cảnh giới Kiếm Hồn của tông môn bọn họ tiến vào Kiếm Hồn chiến trường, thì đó là lực lượng không thể ngăn cản. Lực lượng như vậy dĩ nhiên đã siêu việt Kiếm Tông, gần đạt tới Kiếm Hoàng.

Bất quá giờ phút này còn chưa qua mười ngày, căn bản không thể mở Kiếm Hồn chiến trường ra được, nếu không toàn bộ Đại Sư cảnh giới Kiếm Hồn tiến vào Kiếm Hồn chiến trường sẽ bị gạt bỏ khỏi Bách Chiến bảng. Giờ phút này, toàn bộ Kiếm Hoàng chỉ có một lực chọn: ": "chờ đợi "!

Kiếm Hồn chiến trường, trung ương chiến trường.

Trong hư không, hai đầu cự thú hoang dã đồng thời nghiêng ngả bắn ra sau. Không gian sóng gợn theo từng động tác của chúng mà khuếch tán mở ra, đem toàn bộ trước mặt gạt bỏ sạch sẽ.

Bên trong bụi mù đầy trời, một con chân long dài nghìn trượng, toàn thân màu tím trắng ngửa mặt phát ra tiếng rống kinh thiên. Long trảo đạp mây, từng đạo Phong Lôi Kiếm Cương từ miệng nó phóng ra hướng tới ngoài mấy dặm, nơi con Lôi Thú toàn thân dầy đặc Thiên Lôi.

Không cam lòng yếu thế, từ trong miệng Lôi Thú đồng dạng cũng bắn ra Tử Điện Kiếm Cương liên miên không dứt. Bằng vào tu vi mạnh mẽ của Tử Thiên Lôi duy trì, lực lượng của Lôi Thú đủ để so sánh với lực lượng kinh người của chân long do Lục Thanh thi triển. Sau khi va chạm, Tử Thiên Lôi sáng suốt không tiếp tục cùng Lục Thanh so đấu khí lực, hai đầu mãnh thú bắt đầu nhả ra Kiếm Cương cường đại, mỗi một đạo Kiếm Cương đều dễ dàng đem chân không dập nát, hóa thành không gian sóng gợn như dòng thác, hết thảy lực lượng thuộc tính trước mặt đều dễ dàng bị phá khai. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

Hoặc là nói, toàn bộ khí thuộc tính, trừ bỏ Phong Lôi nhị khí, coi như là Sinh Tử nhị khí, cũng đều bị chiến ý cùng khí thế của hai con thú bức xa hơn mười dặm.

Kiếm Nguyên trong cơ thể tiêu hao kịch liệt, đối mặt với Tử Thiên Lôi, Lục Thanh không có sử dụng Tử Hoàng Kiếm Thân kinh khôi phục tu vi, Bán Long thân hấp thu mười thành nguyên khí, cũng đủ cho Lục Thanh khôi phục Kiếm Nguyên tiêu hao, coi như là kém nhau hai thiên vị, thì tốc độ khôi phục của hắn vẫn nhanh hơn Tử Thiên Lôi vài phần.

Ở trong mắt phần đồng Đại Sư cảnh giới Kiếm Hồn, trên đỉnh đầu hai con cự thú, cuồn cuộn nguyên khí trời đất giống như trường giang đại hải ngưng tụ thành hai đạo nguyên khí thuần màu trắng mãnh liệt hướng vào thân thể chúng. Huyết mạch của hai người đều bị khơi dậy, tự nhiên hiện ra uy năng kinh người của mãnh thú thượng cổ. Hấp thu nguyên khí trời đất như vậy, đổi làm bình thường, coi như là Lục Thanh có Bán Long thân, cũng không thể tưởng tượng được.

Theo Kiếm Nguyên toàn thân hai người dần tiêu hao, linh quang trên người hai con thú cũng dần trở lên ảm đạm.