Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

Chương 480: Tôi có biết không?




Đề cử quyền sách 'Nhân sinh hung hãn' đọc giả có thể đi xem  

             Chương 480: Khổng Hi mới Triệu Dật ăn cơm  

             Nhớ tới chuyện này, Triệu Dật ngược lại nhớ tới bạn học Sở Lê Lê của mình.  

             Sau khi đạt được chức năng quét hệ thống, Triệu Dật cũng quét qua Sở Lê Lê, coi như cô nàng cũng là mỹ nữ ba điểm 9. Đáng tiếc Triệu Dật cũng không chuẩn bị phát triển cái gì ở trong trường,  nếu để mỹ nữ khác đến trường chơi, chắc chắn sẽ gặp tu la tràng, vậy thì còn chơi cái rắm gì nữa.  

             Cho nên cho dù Sở Lê Lê vẫn như ẩn như hiện trêu chọc Triệu Dật, nhưng Triệu Dật lại là không hề tiếp chiêu, Sở Lê Lê  bị làm cho tức giận, thậm chí đều hoài nghi mị lực của bản thân.  

             Triệu Dật: Con người có bao nhiêu táo bạo chứ, thiên hạ này lớn bao nhiêu. Đến, gọi là anh trai đi nào.  

             Khổng Hi: Có lợi ích gì?  

             Triệu Dật: Cô muốn chỗ tốt gì?  

             Khổng Hi: Tôi muốn lợi ích nhiều hơn, thời trang đẹp, túi xách đẹp, đồ trang sức bằng vàng, đồ trang sức kim cương... Tôi gọi anh là anh trai, anh có nên mua nó cho tôi không?  

             Triệu Dật: Không thành vấn đề, cô ngoan ngoãn gọi anh trai, anh trai sẽ mua cho ngay cho cô!  

             Khổng Hi: A! Thoải mái như vậy, không ngờ là con đại gia nha.  

             Triệu Dật: Cô nói gọi hay không đây?  

             Khổng Hi: Không gọi! Cậu gọi tôi chị gái, tôi sẽ mua cho cậu!  

             Triệu Dật: Ban đêm khi cô đi ngủ, nhớ đệm gối cao hơn một chút!  

             Khổng Hi: Em trai thối, gọi chị một cái sẽ chết à?  

             Khóe miệng Triệu Dật nhịn không được lộ ra ý cười, Khổng Hi này còn mạnh mẽ bắt nhận chị em như vậy.  

             Khổng Hi đêm qua cùng hắn uống rượu, nói là cô từng có một người em trai, chỉ là sau này đã mất đi, còn nói là em trai của mình cũng rất đẹp trai. Nếu mà còn sống cũng có thể giống như Triệu Dật đẹp trai như vậy, sau đó cô bỗng nhiên nổi lên ý niệm, để Triệu Dật gọi cô là chị gái. Triệu Dật chỉ coi cô nói chơi, không nghĩ tới hôm nay cô ấy còn nhớ rõ như vậy.  

             Triệu Dật: Tôi sẽ suy nghĩ lại.  

             Kêu chị gái đương nhiên sẽ không chết, dù sao Khổng Hi so với mình lớn hơn đến bảy tuổi. Huống chi còn là đại mỹ nữ, hơn nữa đại mỹ nữ này hiển nhiên còn rất có tiền nha!  

             Triệu Dật nhìn thấy đồng hồ Patek Philippe trên tay cô, là mẫu cổ điển và giới hạn mấy năm trước. Chiếc đồng hồ kia ít nhất đáng giá ba triệu...  

             Đại mỹ nữ có tiền có nhan sắc như vậy, kêu chị gái đương nhiên sẽ không thua thiệt. .........  

             Nhưng mà, trực tiếp mở miệng kêu như vậy thật không có ý nghĩa?  

             Khổng Hi: Hôm qua tâm trạng của tôi không tốt, rất chán nản, cảm ơn cậu  đã hát với tôi, uống với tôi, và chăm sóc tôi khi trở lại khách sạn, buổi tối tôi mời cậu ăn tối nhé?  

             Triệu Dật nở nụ cười.  

             Phạm Hưng đúng là nói đúng.  

             Triệu Dật dù sao hiện tại cũng nhàn rỗi, ở chung với mỹ nữ tự nhiên so với một mình một người sẽ không nhàm chán.  

             Triệu Dật: Được rồi.  

             Khổng Hi: Em trai anh muốn ăn gì?  

             Triệu Dật: Tôi còn chưa đáp ứng, đừng vội kêu như thế.  

             Khổng Hi: Tôi muốn gọi, gọi vậy mới vui.  

             Triệu Dật: Được rồi, đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy có người chủ động muốn làm chị gái như vậy, xem ra người đẹp trai, cũng là một loại gánh nặng nha.  

             Khổng Hi: Ít dẻo miệng, nói nhanh, muốn ăn gì.  

             Triệu Dật: Tôi ăn gì đều được, cô quyết định là được.  

             Khổng Hi: Được rồi, vậy tôi sẽ đặt chỗ cho cậu.  

  Triệu Dật: OK.  

             Rất nhanh, Khổng Hi đặt xong nhà hàng, thế là gửi định vị tới cho Triệu Dật.  

             Triệu Dật: Nhận được, tôi sẽ đến đúng giờ.  

             Triệu Dật cuộn mình trên sô pha trong phòng khách, dập hạt dưa xem TV, điện thoại di động lại vang lên. Triệu Dật vừa nhìn, là tất cả báo cáo kiểm tra cùng với giấy chẩn đoán bệnh của cha Cao Minh gửi tới.  

             Triệu Dật đương nhiên là không hiểu y thuật, nhìn một chút, đại khái hiểu rõ tình huống. Triệu Dật lập tức ở trong nhóm đầu tư Giang Châu gửi tin tức.  

             Triệu Dật: Các vị có quen biết bệnh viện nào hay không, tôi có một người bạn, cha hắn cần tiến hành cấy ghép tế bào gốc tạo máu....  

             Lời nói của Triệu Dật trong nháy mắt khiến mọi người trong nhóm chú ý.  

             Lục Đào: Là ai vậy? Tôi có biết không?  

             Triệu Dật: Hai người không biết, nhưng sau này hẳn là sẽ quen biết đó.  

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A.z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z-z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!