Chương 466: Quà tặng của Tô Nhã.
Những lời nói của Triệu Dật đã tác động rất lớn đến vợ chồng Triệu Nham.
Nửa năm, một năm, vượt qua tài sản của tập đoàn Nhã Cư sao?
E rằng con trai quá yêu nghiệt rồi!
Triệu Dật cười nói: “Cha! Nếu có cơ hội mở rộng công ty, nhưng mà đến Giang Châu phát triển thì cha có hứng thú hay không?”
Triệu Nham nhìn chằm chằm Triệu Dật: “Con có ý gì sao?”
Triệu Dật bật cười nói: “Chỉ là hỏi một chút. Lỡ như có cơ hội thì sao!”
Triệu Nham nhìn sâu vào mắt con trai mình, hắn biết con trai sẽ không nói lời thừa thải. Đương nhiên nếu đã hỏi như vậy thì phần lớn là đã có phương pháp hoặc ý tưởng gì đó.
Triệu Nham cũng không dò hỏi kỹ càng, suy nghĩ một chút rồi nói: “Giang Châu cách Thiên Phủ không xa, công ty cha bây giờ cũng đã đi vào quỹ đạo. Nếu có cơ hội nhất định thì cha vẫn bằng lòng thử một chút. Dù sao bây giờ con cũng đã lớn, có bản lĩnh, sau này cha cũng không có gì để lo.”
Triệu Dật cười nói; “Cha! Cha đây là chí lớn không già, xứng đáng uống một ly!”
Trần Mỹ Quyên cười khẽ: “Thực ra cha con lúc trước cũng có cơ hội phát triển, nhưng mà lập nghiệp thì nhất định sẽ có rủi ro. Ông ấy sợ lỡ như thất bại sẽ ảnh hưởng đến gia đình, nên thà cứ ổn định như vậy. Bây giờ chính con cũng có bản lĩnh, cũng không cần phải để lại sản nghiệp gì cho con. Sau này ông ấy không còn lo lắng gì, đương nhiên là có thể thử một chút…”
Triệu Dật nghe những lời mẹ nói, lập tức bật cười.
Mặc dù mẹ thường hay nói cha lười biếng, nói cha không muốn phát triển, nhưng mà thực ra trong lòng mẹ rất hiểu ba.
Sở dĩ Triệu Dật hỏi cha mình nếu có cơ hội thì có sẵn sàng thử không là bởi vì hắn nhớ đến khu đất sẽ được bán đấu giá vào tháng tư.
Nếu như mình thật sự nắm giữ và tự mình phát triển thuận lợi, mặt đất lớn như vậy nếu như khai thác cùng một lúc thì cần bao nhiêu vật liệu xây dựng chứ?
Đến lúc đó hoàn toàn có thể giao công việc kinh doanh khổng lồ này cho công ty của cha, để ông ấy làm nhà cung cấp hàng cuối cùng. Sau đó ông ấy sẽ mua lại hàng hóa từ các nhà cung cấp lớn rồi cung cấp một cách thống nhất. Điều này đồng nghĩa với việc ông ấy chính là tổng thầu vật liệu xây dựng, sau đó phân phối ra ngoài.
Chỉ có cái này thôi, không biết lãi được bao nhiêu.
Khoản lợi nhuận này vốn cũng phải cho đi, cho người khác thì sao không cho cha chứ?
Dù sao cũng không nhất định phải kiếm được số tiền này. Chỉ là đàn ông mà, ai không muốn có chút thành tích trong sự nghiệp chứ?
Con trai trực tiếp cho ông ấy tiền so với tiền ông ấy tự tay kiếm được có thể giống nhau sao?
Trong lúc nói chuyện, các món ăn ngon lần lượt được mang lên, rượu vang đỏ cũng được rót đầy.
Triệu Dật ăn một miếng thịt bò Kobe nướng đá núi lửa, hương vị tuyệt vời lập tức khiến cho người ta vui vẻ.
“Ký chủ thưởng thức đồ ăn ngon, cảm nhận được sự đẹp đẽ của cuộc sống, tặng thẻ đoàn tụ ăn uống x1.”
“Ghi chú: Thẻ đoàn tụ ăn uống cao cấp cho năm đến tám người dùng, hạn mức tiêu phí cao nhất là tám mươi nghìn tệ, bội số ngẫu nhiên từ 1 đến 50 lần. Cộng thêm mức độ hài lòng của những người tham gia tiệc.”
Gì vậy?
Thẻ đoàn tụ ăn uống cao cấp!
Lần trước Triệu Dật đã có được một cái, cùng với Lục Đào và những người khác ăn một bữa cơm kiểu Pháp ở Hasa Palace, cuối cùng đã kiếm lại được 22 triệu tiền mặt. Bây giờ lại có thêm một tấm sao?
Mình mời cha mẹ ăn một bữa cơm, nói chuyện mua nhà. Phần thưởng thẻ đoàn tụ ăn uống cao cấp này nếu may mắn bội số ngẫu nhiên cao thì tiền mua biệt thự cũng có nha!
Trở mình!
Xem ra ăn nhiều thức ăn ngon, ngắm nhiều cảnh đẹp, quen biết nhiều mỹ nữ lúc nào cũng không sai!
Cuộc sống tuyệt vời, chẳng phải là như vậy sao?
…..
Vì đã quyết định mua biệt thự nên ngày hôm sau Trần Mỹ Quyên lập tức tràn đầy phấn khởi lôi kéo Triệu Dật đi xem nhà. Dù sao Triệu Dật cũng rảnh rỗi nên lập tức đi cùng.
Biệt thự Vân Đính.
Đây là một quần thể lớn biệt thự, tất cả đều là biệt thự đơn lập. Tuy rằng diện tích không quá lớn nhưng rất tinh tế, cao ba tầng, có gara, sân trước sân sau. Đúng là không tệ!
Ở giữa khu biệt thự còn có hồ nước nhân tạo, rất nhiều cây xanh. Quả thực rất khó để tìm được một môi trường như thế này trong khu đô thị nên cũng không có gì lạ khi giá cả cao như vậy.
Triệu Dật đi dạo một vòng thì rất thích, nhất là vị trí của mấy tòa nhà 16-20 càng đẹp hơn!
Trao đổi ý kiến với mẹ một chút, Triệu Dật lập tức quyết định mua. Hắn lấy điện thoại di động ra, bấm số điện thoại của Tô Nhã.
“Cô Tô…”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z.z để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!