Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

Chương 336: Gần 22 triệu!




Chương 336: Một bữa ăn mà đã mua chuộc được cậu, đồ phản bội!  

             Nhưng mà Tôn Lượng không mang theo bạn gái, vậy thì vừa đủ giới hạn tám người, Triệu Dật cũng không cần một mình đi nói chuyện.  

             Nghèo rớt mồng tơi nha! Phải kiếm đủ tiền mới được!  

             Lễ trao giải kết thúc, ba người rời khỏi nhà hát, Triệu Dật nói: "Lấy được giải đặc biệt, nhất định phải chúc mừng một chút nha. Tôi đã sắp xếp xong bữa tối, cùng với bọn người Lục Đào và Anh Lượng ở chỗ lần trước ăn đồ ăn pháp..."  

             Trong lòng Diệp Thiến cũng rất vui vẻ, nhưng lại có chút do dự đáp: "Hôm nay phải trở lại trường học, sáng sớm ngày mai còn có huấn luyện. Nếu vắng mặt, phải chịu phạt!”  

             Triệu Dật cười nói: "Quy tắc cũ. Ăn uống xong, cuối cùng cô lái xe, tôi đưa các cô trở về!”  

             Diệp Thiến cắn cắn môi nói: "Không cần phức tạp như vậy đâu. Anh lại chạy một chuyến, phiền phức biết bao.”  

             Triệu Dật mỉm cười đáp: "Không phiền phức! Một chút cũng không phiền phức!”  

             Triệu Dật quay đầu nhìn Bạch Nguyệt: "Đêm nay chúng ta ăn đồ ăn pháp, nếm thử đồ ăn ngon, trứng cá muối, gan ngỗng các kiểu đó..."  

             Bạch Nguyệt bị Triệu Dật nhìn như vậy, trong lòng làm sao còn không hiểu. Triệu Dật đây là lấy đồ ăn ngon để hấp dẫn mình, để cho mình hỗ trợ khuyên nhủ Diệp Thiến.  

             Bạch Nguyệt quay đầu, kéo cánh tay Diệp Thiến, làm ra bộ dáng đáng thương nói: "Trứng cá muối, gan ngỗng đều là những thứ mình chưa từng ăn qua, nghe nói rất ngon đó..."  

             Đối với mưu kế này của Triệu Dật và sự phản bội của bạn thân, Diệp Thiến cũng không thể làm gì được đành đầu hàng nói: "Một bữa ăn mà đã mua chuộc được cậu rồi, cậu đúng là đồ phản bội..."  

             Hasa Palace, một bữa ăn kiểu Pháp xa xỉ, Bạch Nguyệt ăn rất thỏa mãn.  

             Trứng cá muối, gan ngỗng, nấm cục đen. Đây là ba món ăn ngon nhất của món ăn kiểu Pháp. Trước đây chỉ có thể được nhìn thấy trong video của người khác khoe lên, hoặc là xem từ chương trình ẩm thực, bây giờ cuối cùng cũng đã ăn được.  

             Thực sự ăn rất ngon nha!  

             Nhưng mà nhất định không rẻ.  

             Phụ trách đãi mọi người ăn uống no nê, Triệu Dật gọi nhân viên phục vụ quẹt thẻ trả tiền. Bạch Nguyệt ghé đầu sang, nhanh chóng liếc mắt một cái.  

             98,320.  

             Ánh mắt Bạch Nguyệt lập tức mở to.  

             Mẹ ơi! Đắt tiền như vậy!  

             Tám người, ăn hết 98 nghìn tệ!  

             Có nghĩa là một người ăn trung bình hơn 12 nghìn tệ!  

             Bạch Nguyệt cảm giác trái tim của mình như chịu một sự đả kích cực mạnh...  

             Quá giàu có!  

             Tiền lương người bình thường có được bao nhiêu cơ chứ, nhưng bọn họ ăn một bữa như vậy hết gần 100 nghìn, mỗi người ăn hơn mười nghìn tệ lận đó!  

             Ừm! Người bình thường vất vả một tháng, còn chưa đủ để ăn một bữa cơm như vậy ở đây!  

             Mẹ ơi! Đắt quá!  

             Cha mẹ Bạch Nguyệt đều là tầng lớp lao động, gia cảnh bình thường. Lúc trước Triệu Dật lái Porsche, lái Ferrari, cô cũng không có bao nhiêu khiếp sợ. Dù sao cô biết thế giới này có rất nhiều người có tiền, lái xe xịn là rất bình thường. Xe là của người khác, cũng không có quan hệ gì với cô đúng không?  

             Sau đó cùng Triệu Dật đi chơi, bởi vì Diệp Thiến có lòng ngăn cản nên có một số lúc Triệu Dật không có dùng đến số tiền lớn. Bọn họ ăn cũng là lòng gà, tôm luộc những thứ bình dân không có đắt, nên cô không hề cảm thấy gì lạ.  

             Nhưng mà bữa cơm này, cô lại một mình ăn 12 nghìn tệ...  

             Đây chính là cuộc sống của những người giàu có đó sao?  

             Tinh thần Bạch Nguyệt thoáng có chút hoảng hốt.  

             ...  

             Triệu Dật lưu loát thanh toán, đồng thời hạ lệnh cho hệ thống.  

             "Hệ thống! Sử dụng thẻ đoàn tụ ăn uống nhiều người."  

             "Được! Ký chủ sử dụng thẻ đoàn tụ ăn uống nhiều người. Hiện tại có 8 người sử dụng, số tiền chi tiêu là 98,320, giới hạn hoàn tiền tiêu phí là 80 nghìn.”  

             “Cơ số hoàn tiền tiêu phí hiện tại là 80 nghìn, bội số hoàn tiền ngẫu nhiên là từ 1 - 50 lần, bội số hoàn ngẫu nhiên hiện tại là… 35 lần.”  

             “Tổng số sự hài lòng của bữa tiệc hiện tại là 77,8, hệ số cộng là 7,78 lần. Tổng cộng số tiền hoàn lại là 8*35*7,78 = 21,784,000.”  

             “Số tiền hoàn lại đã được gửi vào hệ thống, ký chủ có thể rút tiền bất cứ lúc nào!”  

             Gần 22 triệu!  

             Quá tuyệt!  

             Tâm trạng Triệu Dật lập tức trở nên thoải mái. Một bữa cơm ăn xong lại dư ra hơn hai mươi triệu, hệ thống thật sự rất trâu bò!  

             Lúc này, Triệu Dật cũng đã so sánh qua. Tấm thẻ đoàn tụ ăn uống nhiều người này giới hạn ở hạn mức 80 nghìn, hẳn là thuộc cấp bậc thẻ ăn uống cao cấp. Nếu không làm sao có thể kiếm được nhiều như vậy?  

             Tuy rằng 35 lần chỉ có thể xem như bội số ở mức giữa, nhưng Triệu Dật cũng đã cảm thấy rất thỏa mãn!  

             Làm người không thể quá tham lam, phải không?  

             Không cho gấp ba, năm lần, đã rất tốt rồi!