Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

Chương 321: Cháu gặp phải vấn đề gì khó khăn sao?"




Chương 321: Phù sa không chảy ruộng ngoài  

             Triệu Dật cười đáp: "Cô Tô! Tối nay cô có rảnh không? Cháu muốn mời cô đi ăn tối, có chút chuyện muốn bàn với cô."  

             Giọng điệu của Tô Nhã có chút oán trách: "Triệu Dật! Cháu vẫn phải khách sáo với cô như vậy sao? Sao có thể để cháu mời cô ăn cơm chứ? Buổi tối cô sẽ thu xếp, có muốn gọi cho Phi Phi không?"  

             Triệu Dật cũng không từ chối, dù sao ai mời cũng giống nhau, điều quan trọng là gặp nhau.  

             "Được ạ! Vậy thì cứ thế này đi, lát nữa cháu sẽ đi đón Phi Phi, sau đó sẽ đến tìm cô."  

             Tô Nhã trả lời sảng khoái: "Được rồi! Cô sẽ đặt một chỗ, sau đó gửi địa chỉ cho cháu. Đến lúc đó cháu cứ đưa theo Phi Phi đến thẳng đó, chúng ta sẽ gặp nhau ở nhà hàng."  

             Triệu Dật: "Vâng!"  

             Triệu Dật cúp điện thoại, sau đó gửi tin nhắn cho Liễu Vũ Phi.  

             Triệu Dật: Tối nay anh hẹn mẹ em đi ăn cơm, bàn bạc chút chuyện. Em cũng cùng đi nhé, anh sẽ đến đón em.  

             Liễu Vũ Phi: (◉ω◉) Anh với mẹ em bàn bạc chuyện gì vậy?  

             Triệu Dật: (*^_^*) Em đoán xem?   

             Liễu Vũ Phi: (ーー;) Làm sao em biết được chứ!  

             Triệu Dật: Chẳng phải chúng ta đang ở bên nhau sao? Anh chuẩn bị đến cửa cầu hôn.  

             Liễu Vũ Phi: Vớ vẩn! Em không tin đâu. Mau nói, thành thật khai báo, rốt cuộc là có chuyện gì.  

             Triệu Dật: Gần đây anh chuẩn bị làm một đợt giao dịch cổ phiếu lớn. Phù sa không chảy ruộng ngoài nha. Anh nghĩ hỏi cô một chút xem cô có muốn tham gia không.  

             Liễu Vũ Phi: À! Là vậy sao? Mẹ em nhất định sẽ đồng ý... Khi nào thì anh đến đón em?  

             Triệu Dật: Khoảng năm giờ.  

             Liễu Vũ Phi: Được rồi! Em sẽ đợi anh.  

             Triệu Dật: Đợi lát nữa gặp.  

             Khoảng năm giờ, Triệu Dật lái Porsche đến Giang Đại. Liễu Vũ Phi đã đợi sẵn ở tầng dưới, vui vẻ ngồi vào ghế phụ.  

             Liễu Vũ Phi và Triệu Dật hiện đã đạt đến mối quan hệ thân mật nhất của đôi tình nhân trẻ, một ngày không gặp như cách ba thu. Đã nhiều ngày không gặp nhau, giờ gặp lại Triệu Dật đương nhiên rất vui. Hơn nữa hôm nay anh ấy còn muốn đến gặp mẹ mình, đây không phải là điệu bộ chuẩn bị gặp mẹ vợ sao?  

             Theo hướng dẫn đi đến một nhà hàng tư nhân với không gian yên tĩnh. Vừa bước vào phòng riêng, hai người nhìn thấy Tô Nhã đã ở đó. Nhìn thấy con gái mình đang ôm cánh tay Triệu Dật, ánh mắt Tô Nhã tràn đầy ý cười.  

             Triệu Dật cao ráo đẹp trai, khí chất hơn người, đứng cùng với Liễu Vũ Phi xinh đẹp thuần khiết quả là vô cùng xứng đôi vừa lứa.  

             Tô Nhã nhìn Triệu Dật, phát hiện chỉ mới hai ba tháng không gặp, khí chất công tử quý tộc trên người Triệu Dật càng ngày càng lộ rõ. Hơn nữa giữa hai hàng lông mày còn có một chút bình tĩnh tự tin.  

             "Chào cô!"  

             Tô Nhã tươi cười chào: "Mau ngồi xuống đi. Mới hai tháng không gặp mà Tiểu Dật như càng ngày càng có khí chất đó nha. Căn bản nhìn không ra là sinh viên năm nhất đấy.."  

             Sau vài câu chào hỏi, Triệu Dật và Liễu Vũ Phi ngồi xuống đối diện với Tô Nhã.  

             Tô Nhã gọi món ăn, còn ân cần hỏi Triệu Dật thích ăn gì, với giọng điệu nhẹ nhàng và ánh mắt thân thiện.  

             Mẹ vợ nhìn con rể, càng nhìn càng thích!  

             Sau khi gọi món, Tô Nhã nhìn cô con gái của mình đang ngồi bên cạnh Triệu Dật, không che giấu được niềm vui và hạnh phúc trên gương mặt, trong lòng vừa vui mừng vừa thở dài nhẹ nhõm.  

             "Tiểu Dật! Lúc trước cháu nói là tìm cô để bàn chuyện. Có chuyện gì vậy? Cháu gặp phải vấn đề gì khó khăn sao?"  

             Triệu Dật cười nói: "Không có! Cô cũng biết rồi đó, cháu có một công ty đầu tư, trước đây chủ yếu làm đầu tư cổ phiếu các thứ. Bây giờ cháu chuẩn bị bắt đầu một dự án lớn, muốn hỏi xem cô có hứng thú muốn đi theo cháu kiếm tiền không. Suy cho cùng thì nước phù sa không thể chảy ra ruộng ngoài..."  

             Tô Nhã cười nói: "Đúng vậy! Cô đã nghe Phi Phi nói qua, lúc lễ Quốc Khánh cháu đã kiếm được mấy chục triệu phải không. Bản lĩnh này của cháu rất ghê gớm đó nha..."  

             Triệu Dật cười đáp: "Cách đây mấy hôm cháu lại làm thêm một đợt. Cháu đầu tư 100 triệu, kiếm lời được 80 triệu."  

             Đôi mắt của Tô Nhã đột nhiên mở to, Liễu Vũ Phi bên cạnh cũng ngạc nhiên đến mức trợn mắt há mồm.   

             Tô Nhã hít vào một hơi thật sâu: “Cháu kiếm lời được 80 triệu sao?”  

             Triệu Dật cười nói: “Đúng vậy! Cháu còn mang theo Lục Đào, là bạn cùng phòng của cháu và hai người bạn khác nữa. Bọn họ cũng đi theo kiếm được mấy chục triệu."  

             Triệu Dật lấy điện thoại di động ra, tra thông tin tài khoản ngân hàng và đưa cho Tô Nhã xem.  

             Tô Nhã nhìn 180 triệu tiền gửi trên màn hình, trong lòng rất khiếp sợ. Vào lễ Quốc khánh Triệu Dật đã kiếm được 50 triệu, mới trôi một tháng hắn dùng tiền kiếm được làm vốn đầu tư, lại lần nữa kiếm được 80 triệu. Có nghĩa là Triệu Dật hiện có trong tay 180 triệu nhân dân tệ!  

             Mười tám tuổi, xây dựng sự nghiệp từ hai bàn tay trắng và đã trở thành một triệu phú!