Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

Chương 311: Nhưng đối với loại chuyện như thế này, cần vay bao nhiêu chứ?




Chương 311: Tôi thế chấp nhà và xe để liều mạng một phen  

             "Đừng! Đừng Đừng..."  

             Lục Đào chắp tay trước ngực: "Mọi người đều là anh em, cậu cũng không thể nhìn tôi nhảy xuống hố lửa mà trơ mắt nhìn được. Hơn nữa cậu chỉ nói sự thật, không phải gây mâu thuẫn thì sợ gì chứ? Nếu thật sự có gì không tốt mà cậu không nói, đây mới đúng là lừa dối anh em..."  

             Triệu Dật vỗ vai Lục Đào: "Khi nào các cậu muốn yêu nhau rồi hãy nói."  

             Lục Đào bật cười nói: "Anh Dật! Tôi gọi cậu một tiếng anh. Sau này có chuyện gì tôi sẽ tìm cậu đó. Cậu đúng thật là cái gì cũng biết. Riêng chuyện này, tôi cảm thấy cậu lấy danh nghĩa là đại sư để xem bói hoặc xem tướng cũng rất dễ dàng hốt bạc đó nha…”  

             Sau khi mọi người ăn cơm xong thì lên đường về nhà. Triệu Dật đưa Liễu Vũ Phi trở lại trường, bảo Lục Đào đưa Chu Lâm và Trần Vi về.  

             Triệu Dật đưa Liễu Vũ Phi về Đại học Giang Nam, sau đó ở lại với cô ấy cả một buổi chiều. Cuối cùng ăn trưa cùng nhau rồi mới lái xe trở lại trường.  

             Triệu Dật ngồi dựa vào giường, tiếp đó mở thẻ dự đoán thông tin chứng khoán ra xem.  

             Caterpillar Industry là một công ty công nghiệp nặng. Do chủ trương chính sách của hai vị tổng thống trước và sau của nước Mỹ rất khác nhau, cho nên việc thay đổi lãnh đạo đã khiến giá cổ phiếu của Caterpillar Industry có biến động rất lớn.  

             Sau khi Triệu Dật xem xong tất cả tin tức, lập tức cầm điện thoại di động lên, gửi một tin nhắn cho nhóm bốn người.  

             Triệu Dật: Tin tức đặc biệt! Tin tức đặc biệt! Tôi đang định tranh thủ khoảng thời gian thay đổi lãnh đạo của nước Mỹ trong ba ngày tới để bắt một đợt sóng. Tàu lớn sẽ xuất phát, ai quan tâm thì đăng ký nào!  

             Giường của Lục Đào đối diện với Triệu Dật, hắn đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm Triệu Dật, trong mắt tràn đầy vẻ ngạc nhiên.  

             Lục Đào cụp mắt xuống, nhanh chóng gõ chữ.  

             Lục Đào: Giống như lần trước sao?  

             Triệu Dật: Đúng vậy! Giống như lần trước. Tôi đảm bảo 20% lợi nhuận, không dám cam đoan nhiều hơn.  

             20%!  

             Lần trước Triệu Dật cũng nói 20%, kết quả là bao nhiêu?  

             Là 90% lận!  

             Trong ba ngày, lợi nhuận về cơ bản đã tăng vùn vụt!  

             Lần này sẽ là bao nhiêu?  

             Lần trước ba người bọn họ cùng với Triệu Dật ở trong khách sạn, tận mắt chứng kiến ​​Triệu Dật giao dịch. Dường như hắn đã biết trước chính xác từng đường đi nước bước, cuối cùng giúp cả bọn thắng một trận lớn.  

        Nếu lần trước mọi người vẫn còn nghi ngờ về khả năng đầu tư cổ phiếu của Triệu Dật thì bây giờ đã không còn nghi ngờ gì nữa!  

             Mặc dù bước vào thị trường chứng khoán chính là một canh bạc, không ai dám nói trước 100%. Nhưng một khi đã giao dịch thì tự nhiên lòng tin sẽ lớn hơn rất nhiều.  

             Tôn Lượng: Lại định giao dịch sao? Số tiền lần này có giới hạn không?  

             Triệu Dật: Chứng khoán Mỹ, tiền vốn lớn. Chừng ấy vốn liếng của chúng ta chẳng là gì cả. Nhưng chỉ cần chúng ta giao dịch cẩn thận thì sẽ không có gì xáo trộn, cũng không làm thay đổi tình hình chung.  

             Những gì Triệu Dật nói là sự thật. Lần trước hệ thống chọn Tesla, giá trị cổ phiếu hơn một ngàn tỷ đô la Mỹ, một chút tiền của bọn họ ném vào đúng là không hề nổi lên chút bọt. Nhiều nhất thì chỉ như là con cá nhỏ ở trong hồ, căn bản sẽ không bị mấy vị cá mập lớn kia chú ý.  

             Lần này hệ thống chọn công ty Caterpillar Industry là một công ty công nghiệp nặng. Tuy giá trị thị trường thấp hơn Tesla một chút nhưng giá cổ phiếu cũng hàng trăm tỷ đô la. Số tiền của Triệu Dật và những người khác cộng lại đoán chừng chỉ khoảng vài phần nghìn, cũng như là một con cá nhỏ.  

             Triệu Dật: Bây giờ trong tay tôi đang có một vụ giao dịch lớn, là địa phương ở Giang Châu chúng ta. Nhưng nếu muốn làm mà không có mấy trăm triệu tiền vốn thì cũng không thể làm được. Cho nên tôi định tận dụng đợt sóng này để tăng thêm một chút vốn. Nhưng việc này để sau này sẽ nói tiếp, trước mắt chỉ nói về đợt lướt sóng thị trường chứng khoán Mỹ lần này.  

             Tôn Lượng: Tôi sẽ đi xoay tiền, tranh thủ góp 30 triệu.  

             Ngụy Xuyên: Anh Dật thật oai phong! Tôi tìm cha tôi vay tiền. Ồ! Tôi thế chấp nhà và cả ô tô mới mua. Dù sao thì tôi cũng liều một phen, vẫn là trước 12 giờ ngày mai sao?  

             Triệu Dật: Ừm! Trước 12 giờ ngày mai, vẫn là tài khoản cũ. 12 giờ sẽ hết hạn nhận tiền.  

             Lục Đào: Tôi đi xoay tiền.  

             Triệu Dật: Lần này tôi cũng dùng toàn bộ tài chính, tất cả số tiền kiếm được lần trước đều bỏ vào đợt này. Một cái mục tiêu nhỏ, xem có thể kiếm lại được bao nhiêu.