Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

Chương 285: Độ thiện cảm là 89.




Chương 285: Ông chủ, anh có phải thích tôi không  

             Bên cạnh sân bóng rổ, lúc này chỉ còn lại Triệu Dật và Giang Dĩnh.  

             Quan Tâm đưa tiễn mấy người Bành Yến cùng Trương Phong về khách sạn, ngày mai công ty Đầu Tư Phi Dật sẽ chính thức ký hợp đồng với Bành Yến.  

             Điều này cũng không nằm ngoài dự liệu của Triệu Dật. Bành Yến là một diễn viên chuyên nghiệp, đương nhiên hắn có thể phán đoán một kịch bản là tốt hay xấu.  

             Kịch bản này cần anh ta, anh ta cũng cần đến nó.  

             Đây là chuyện mà tất cả mọi người đều có lợi, về phần thù lao có chút chênh lệch cũng không còn quan trọng.  

             Thù lao mà công ty Phi Dật đưa ra cho hắn cũng không tính là thấp, hai mươi triệu. Số tiền này chỉ thấp hơn mức bình quân hắn nhận được từ 10 - 20%, nhưng nghĩ đến việc bộ phim này sẽ giúp hắn tăng lên danh tiếng thì cũng hoàn toàn xứng đáng.  

             Bành Yến quyết định bay tới Giang Châu, kỳ thật trong lòng đã có quyết định rồi.  

             Triệu Dật cầm bóng rổ trong tay, tiện tay xoay xoay, tiếp đó quay đầu nhìn Giang Dĩnh nói: "Có vui không? ”  

             Giang Dĩnh khẽ cắn môi, trong lúc nhất thời không biết nên nói cái gì.  

             Triệu Dật đi trước hai bước rồi ngồi xuống ghế đá ven đường nói: "Có phải có nghi vấn gì hay không? Cứ hỏi đi, tôi sẽ trả lời cô. ”  

             Giang Dĩnh trong lòng sớm đã có vô số vấn đề, rốt cuộc nhịn không được bèn đưa ra câu hỏi.  

             "Bộ phim này cũng là đầu tư của công ty anh hay sao?"  

             "Đúng vậy."  

             "Chỉ một mình công ty anh thôi ư?"  

             "Còn có 10% vốn của một người bạn, số còn lại đều là của tôi."  

             "Tổng mức đầu tư là bao nhiêu?"  

             "Một trăm triệu."  

             Giang Dĩnh bỗng nhiên dừng lại, ánh mắt trợn tròn. Lúc trước cô cũng đã cảm giác được bộ phim này tuyệt đối là sản xuất với kinh phí lớn, nhưng khi nghe được Triệu Dật nói là kinh phí một trăm triệu, lập tức khiến cô bị dọa sợ.  

             Hít sâu một hơi, Giang Dĩnh hỏi ra vấn đề quan trọng nhất trong lòng.  

             "Nữ chính. Tại sao lại là tôi? ”  

             Triệu Dật cười cười: "Cô không cảm thấy nữ chính kia chính là lấy cô làm nguyên mẫu hay sao? ”  

             Nguyên mẫu thực sự là tôi ư!  

             Trong lòng Giang Dĩnh có chút rung động, cô bỗng nhiên nhớ tới một vấn đề, ánh mắt thẳng tắp nhìn Triệu Dật, mang theo vẻ khó có thể tin hỏi: "Kịch bản… Là anh đã viết nó sao? ”  

             Triệu Dật mỉm cười: "Đúng! Có phải ngạc nhiên lắm không?”  

             Kịch bản thật sự là Triệu Dật viết!  

             Nữ nhân vật chính hắn viết dựa trên nguyên mẫu là mình!  

             Trong đầu Giang Dĩnh ong ong một chút, trong lòng nóng lên, bỗng nhiên không kịp suy nghĩ kỹ mà hỏi: "Ông chủ! Có phải anh muốn quy tắc ngầm với tôi không? Tôi là một diễn viên mới, không đáng giá nhiều như vậy..."  

             Triệu Dật bị lời nói của Giang Dĩnh chọc cười, hắn đáp: "Không đáng nhiều như vậy, cô coi thường chính mình như vậy sao. Vậy cô nói xem bản thân có giá trị thế nào? Chẳng lẽ chấp nhận một vai phụ nhỏ chỉ có một vài câu thoại thôi sao?”  

             Mặt Giang Dĩnh cũng lập tức đỏ lên, điều này so với ý nghĩ biểu đạt của cô có chút sai lệch.  

             Nhưng Giang Dĩnh cũng không tranh cãi, chỉ cắn môi nhìn chằm chằm Triệu Dật, chờ Triệu Dật trả lời tiếp.  

             Triệu Dật cười tủm tỉm nhìn chằm chằm Giang Dĩnh, bỗng nhiên nhớ tới, hình như hắn chưa từng quét hình Giang Dĩnh.  

             "Hệ thống! Quét Giang Dĩnh."  

             "Chức năng quét hình của hệ thống bắt đầu, thông tin mục tiêu đang được thu thập.  

             ......  

             Tên: Giang Dĩnh  

             Tuổi: 21  

             Chiều cao: 167cm  

             Trọng lượng: 48 kg  

             Giá trị nhan sắc: 94  

             Dáng người: 94  

             Điểm đặc thù: 96  

            Độ thiện cảm: 89."  

             Quả nhiên là một người đẹp ba con số giá trị.  

             Tuy rằng lúc trước mình không có chức năng quét, nhưng ánh mắt của mình cũng không kém.  

             Độ thiện cảm là 89.  

             Đã sắp chạm đến mức trở thành người yêu, nhưng mà không hề đột phá, vẫn còn đang thuộc phạm vi bạn bè thân thiết. Đây có lẽ là thuộc phạm vi bạn bè thân thiết, chưa đủ yếu tố trở thành người yêu.  

             Triệu Dật cũng cảm thấy điều này là bình thường. Lúc trước hắn quả thật đã giúp đỡ Giang Dĩnh hai lần, còn tặng đồ cho cô, hai người cũng đã cùng nhau ăn cơm. Thế nhưng đột phá giới hạn tình nhân vẫn còn chưa đủ. Dù sao thì một cô gái có điểm đặc thù lớn hơn 90 thì cũng không phải là người tùy tiện, đương nhiên cô ấy đối với chuyện tình cảm có lẽ cũng sẽ bảo thủ một chút.  

             Trước đó hai người đột phá 90 điểm chính là Liễu Vũ Phi cùng với Phùng Tiếu Tiếu. Đối với Liễu Vũ Phi thì việc hắn cứu mạng của cô, cùng với việc nghỉ hè bọn họ thường xuyên ở chung. Hơn nữa cha mẹ hai bên cũng đã gặp nhau, đủ loại yếu tố tác hợp. Cho nên việc bọn họ đột phá 90 điểm cũng là việc bình thường. Còn đối với Phùng Tiếu Tiếu là do tình cờ, khi đó cuộc sống Phùng Tiếu Tiếu đang lúc bí bách thì gặp được hắn. Do đó hắn cũng tình trêu chọc cô ấy, còn giúp cô ấy cải thiện cuộc sống và giúp cô ấy phát triển trong tương lai. Cho nên độ thiện cảm của cô ấy mới tăng lên nhanh chóng như vậy.  

             Triệu Dật suy nghĩ một chút, vốn muốn trêu chọc Giang Dĩnh một câu, nhưng nghĩ lại, một câu nói đùa của mình có lẽ sẽ tạo thành áp lực tâm lý rất lớn đối với cô ấy, vẫn là quên đi vậy.  

             "Lúc trước cô không phải đã hỏi qua vấn đề này với tôi rồi sao, lúc đó tôi cũng đã trả lời cho cô rồi. Cho dù muốn quy tắc ngầm thì cũng phải ở trước thời điểm chọn diễn viên nha..."  

             Giang Dĩnh thấp giọng nói: "Hiện tại không phải là lúc đang tìm diễn viên sao?”  

             Triệu Dật đành im lặng không nói gì, sau đó nói tiếp: "Cô không thấy tôi đã giới thiệu cô với Bành Yến rồi sao, đều đã mở miệng nói cô chính là nữ chính, còn tùy tiện đổi được ư? Nếu vậy, chẳng phải là lại muốn sửa kịch bản. Ngồi viết lại, chẳng phải là quá phiền phức rồi sao?”  

             Giang Dĩnh lần này hiểu được ý tứ của Triệu Dật, hắn không phải muốn dùng quy tắc ngầm trong bộ phim này.