Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

Chương 203: Quả thực là bàn tay của Thần!




Chương 203: Giữ lại một chút cảm giác mong đợi  

             Tôn Lượng và những người khác thực sự bội phục Triệu Dật.  

             Toàn bộ quá trình vừa rồi hắn thực sự không hề để mắt đến xu hướng chứng khoán, cứ bình thản như núi ngồi ở bên cạnh bọn họ chơi mạt chược. Mà ngược lại thì ba người Tôn Lượng, mắt vừa đánh lại vừa thỉnh thoảng liếc nhìn màn hình chạy những con số cứng nhắc ở bên cạnh.  

             Trận mạt chược này chơi đến 4:00 sáng. Thị trường chứng khoán Hoa Kỳ cũng thông báo đóng phiên giao dịch. Giá cổ phiếu của Tesla cuối cùng dừng ở mức -15.5%.  

             Triệu Dật đẩy mạt chược xuống, cười nói: "Ngủ, đi ngủ thôi!"  

             Ngụy Xuyên hưng phấn nói: "Tôi không ngủ được! Cảm thấy tâm tình hiện tại thật cao hứng..."  

             Triệu Dật châm chọc: "Mới 15.5% đối với cậu mà nói còn chưa tới nửa triệu. Có cần làm quá đến mức như vậy không?"  

             "Không, không giống nhau."  

             Nguỵ Xuyên hưng phấn nói: "Ở nhà lên phương án sau đó thông qua quảng bá. Cuối cùng sẽ kiếm được một triệu hay vài triệu, tôi cũng không có cảm giác gì. Nhưng mà loại cảm giác này hoàn toàn không giống như vậy.”  

             Triệu Dật trêu chọc nói: "Cảm giác giống như đánh bạc sao?"  

             Nguỵ Xuyên lắc đầu: "Không! Cũng không phải đánh bạc, là một loại rất kích động khác."  

             "Là đầu tư thành công! Cảm thấy bản thân mình rất có thành tựu."  

             Tôn Lượng ở bên cạnh cười nói thêm: "Tôi đã từng trải qua cảm giác này rồi. Lần đầu tiên không dựa vào tài sản của gia đình, mà là dựa vào năng lực của bản thân, cùng các mối quan hệ của mình để kiếm được tiền. Đúng là loại cảm giác này…”  

             "Đúng! Đúng! Anh Lượng nói đúng!"  

             Nguỵ Xuyên đồng ý liên tục, nói: "Đó chính là cảm giác như vậy. Anh Dật chính là người bạn mà tôi tự kết giao. Tin tưởng anh Dật, đi theo anh Dật cùng nhau bay. Đây chính là lựa chọn của tôi, loại cảm giác này rất tuyệt!”  

             Triệu Dật cười nói: "Ngày mai cậu sẽ có cảm giác càng bay cao hơn nữa!"  

             Nguỵ Xuyên lộ vẻ mong đợi hỏi: "Ngày mai còn hạ nữa sao?”  

             Triệu Dật cười đáp: "Chắc là sẽ nhiều hơn so với hôm nay!"  

             Lục Đào trợn to mắt: "Còn nhiều hơn hôm nay sao?  Hôm nay đã 15.5% chẳng lẽ còn hơn 30%. Mẹ kiếp, vậy thì chẳng phải tôi sẽ kiếm được một triệu sao?"  

             Triệu Dật cười hì hì nói: "Ngày mai mọi người sẽ biết! Giữ lại một chút cảm giác mong đợi đi, không cần chuyện gì cũng giải thích rõ ràng. Vậy thì không còn gì thú vị!”  

             Tôn Lượng thở dài nói: "Tôi thật sự bị Triệu Dật thuyết phục. Chỉ riêng phần tính tình trầm ổn thế này, chúng ta cũng không thể nào so được. Cậu ấy đầu tư tận 55 triệu, hôm nay giảm 15. 5% kiếm được ít nhất cũng là 8 triệu. Vậy mà nhìn xem cậu ấy có chút kích động nào không?"  

             Lục Đào và Nguỵ Xuyên suy nghĩ một chút. Đúng vậy, chính mình kiếm lời có hơn 400.000 mà đã vui mừng không rõ đông tây nam bắc. Triệu Dật người ta kiếm lời hơn 8 triệu, mà có cảm giác như là đi đường nhặt được 5 tệ vậy. Không có bất kỳ ngạc nhiên gì…  

             Nghĩ đến đây hứng thú của hai người đột nhiên hạ nhiệt một chút.  

             Lục Đào hỏi: "Có muốn gọi đồ ăn nhanh và bia không? Ăn một chút rồi ngủ không?"  

             Triệu Dật xua tay: "Xin thôi, chờ không nổi. Mọi người muốn ăn thì tôi sẽ giúp mọi người gọi nhé?”  

             Tôn Lượng cười nói: "Lăn lộn cả đêm đều đã mệt rồi. Ngủ đi."  

             "Tốt!"  

             Mọi người ngủ đến hơn 12:00 trưa, tiếp đó dậy tắm rửa cũng đã gần 1 giờ. Triệu Dật gọi đồ ăn mang đến.  

             Ăn trưa xong, Triệu Dật cầm điện thoại di động lên lướt một chút. Sau đó đưa màn hình điện thoại di động ra cho mọi người nhìn.  

             "Tin tức đã phát ra rồi."  

             Mọi người xem kỹ lại thì thấy quả nhiên chính là kế hoạch khuyến khích tài chính mà Triệu Dật đã nói từ trước. Theo tin tức mới nhất thì kế hoạch này đã bị tạm dừng vì một số lý do và thời gian khởi động lại là không chắc chắn.  

             Ba người Tôn Lượng quay đầu nhìn Triệu Dật, ánh mắt trở nên phức tạp, thậm chí có điểm kinh ngạc.  

             Kênh tin tức của hắn cũng quá chính xác rồi!  

             Tin tức như vậy mà hắn cũng có thể biết trước tiên?  

             Cuối cùng họ cũng hiểu tại sao Triệu Dật lại giữ bí mật như vậy. Tin tức như thế nếu rơi vào trong tay đại gia nào đó thì chính là có thể gợi lên sóng to gió lớn. Có lẽ thật sự sẽ dẫn đến hiệu ứng hồ điệp làm phát sinh biến cố.  

             ---  

             Lục Đào hít sâu một hơi: "Hôm nay sẽ đi xuống nhiều hơn nữa sao?"  

             "Chắc chắn rồi! Hôm qua hạ nhiệt thì hôm nay chính là dậu đổ bìm leo. Thị trường chứng khoán đều như thế cả, một khi đã đóng băng rồi thì trong khoảng thời gian ngắn sẽ hình thành hiệu ứng khủng hoảng. Một đường sụp đổ…”  

             Nguỵ Xuyên hai mắt sáng lên: "Anh Dật thật là tuyệt vời! Từ nay anh sẽ là anh trai ruột của em!"  

             Triệu Dật cười nói: "Vậy thì có lẽ cha tôi cũng sẽ rất khó giải thích với mẹ của tôi đấy."  

           Mọi người đều cười vang.  

             Sau bữa ăn, mọi người tiếp tục chơi mạt chược. Nói chung thì ở đây cũng không có trò giải trí nào.  

             Vào lúc 9:30 tối, chứng khoán Hoa Kỳ mở cửa.  

             Lần này, Triệu Dật không chơi mạt chược nữa. Bởi vì cổ phiếu đã chạm đáy nên cần hắn phải thao tác.  

             Mặc dù biết rõ biểu đồ xu hướng nhưng hắn cũng không thể biểu hiện quá xuất chúng. Dễ dàng dẫn đến người khác nghi ngờ.  

             Như Triệu Dật đã nói, ngay sau khi thị trường mở cửa. Cổ phiếu Tesla càng trở nên tồi tệ hơn, giảm mạnh khoảng 18% và sau đó tiếp tục chạm đáy.  

             Triệu Dật tham khảo tin tức trong thẻ dự đoán trước cổ phiếu. Vào lúc 1:00 sáng, cổ phiếu Tesla sẽ giảm xuống 21%.  

             "Chú Đới, bán hết ra ngoài."  

             "Vâng, chủ tịch Triệu!"  

             Giọng nói của Đới Lương đầy sự kính trọng không thể che giấu.  

             Quả thực là bàn tay của Thần!  

             Mấy chục triệu không có gì đáng nói trên thị trường chứng khoán trị giá hàng trăm tỷ đô la này. Chỉ như con sóng nhỏ giữa biển khơi chẳng ai thèm để ý đến.