Bắt Đầu Từ Ꮆiết Heo Đến Học Cơ Giáp

Chương 15-2




" Người này sao lại xoa đầu cô nữa vậy? Thời điểm vừa rồi cô cầm dao uy hϊếp người, người này không phải bộ dạng này....... Nể mặt người này mời cô ăn cơm cô nhìn một chút.

Chạy suốt chặng đường, mặc dù giao thông ở tinh tế nhanh nhưng cũng mất gần một giờ mới tới nơi.

Hoắc Tiểu Tiểu cho rằng cô sẽ nhìn thấy thành lũy trong các bộ phim khoa học viễn tưởng, các loại đạn pháo đặt trên thành. Nhưng không trước mặt Hoắc Tiểu Tiểu là một cánh đồng hoang vu mênh mông không có lấy một ngọn cỏ,mặt đất chồng chất các hố do đạn pháo oanh kích.

Phía trước khu đất là bức tường phòng thủ bằng thép không nhìn thấy cái gì, sau bức tường là các trạm quân sự nằm dải rác.

Tɦẩʍ ɖυệ chỉ vào cảnh trước mặt, giọng nói đầy tự hào " Đây là bức tường hộ tinh của chúng ta, toàn bộ tường được đúc từ kim loại trung cấp hợp kim thêu nhôm A-12 đúc thành, tất cả tài nguyên của H12 tinh đều không quý bằng nó. "

Hoắc Tiểu Tiểu nghe đột nhiên hỏi " Tinh thú từ đâu tới ạ?"

Từ ngoài không gian, chúng sinh hoạt từ ngoài hư không vũ trụ nhưng hư không không có tài nguyên nên những tinh thú này cần vào các tinh hệ cướp đoạt tài nguyên để trưởng thành. Để ngăn chặn sự xâm nhập của tinh thú, có hai phòng tuyến bên ngoài H12 tinh và một là hệ thống phòng thủ trong khí quyển.

Tɦẩʍ ɖυệ một tay cầm vô lăng,một tay chỉ về phía trước " Bức tường này là phòng cuối cùng. Nếu ba phòng tuyến đầu tiên không thể ngăn được chúng hệ thống trung chuyển tinh tế sẽ truyền trực tiếp tới đây. Có thể nói chúng ta là phòng tuyến cuối của hơn tỷ sinh linh của tinh cầu H12."

" Lần này thế tấn công của tinh thú ào ạt đã chọc thủng bức tường thành bảo vệ một lần rồi. " Tɦẩʍ ɖυệ thu tay nhìn cô bé ngoan ngoãn ngồi bên cạnh. " Nhóc con, có sợ không?"

Hoắc Tiểu Tiểu nhướng mày " Sợ? Không có khả năng này "

Ai da trẻ con, đúng là nghé con không sợ cọp. Tɦẩʍ ɖυệ lắc đầu cười, ngay cả khi ông nhận đứa bé này vào quân doanh cũng sẽ không làm con bé lên chiến trường. Phòng tuyến tuy đã bị thủng một lần nhưng còn ba tầng phòng thủ,tầng tầng giảm dần tinh thú đưa tới đây không còn mấy con.

Xe thông qua tầng tầng lớp lớp kiểm tra vào khu quân sự và đừng trước căn nhà trắng đen.

"Lão Hồ, lão Hồ!" Tɦẩʍ ɖυệ người người chưa xuống xe giọng đã vang lên " Lão Hồ, tôi mang học trò tới cho ông.

Hoắc Tiểu Tiểu bước xuống xe sút chút nữa đứng không vững cô khi nào nhận thầy? Cô nhìn thấy một ông già bẩn thỉu run rẩy bước ra từ ngồi nhà trắng đen, ông mặc bộ đồ lao động màu xanh đậm có những mảng đen, đỏ đủ màu nhìn không rõ là cái gì.

Ông lão đi như không muốn thở nổi giận đùng đùng mà nói " Kêu kêu kêu,gọi hồn hả? Còn may hôm nay tôi không làm thí nghiệm nếu không sẽ đem phòng vệ quân của cậu nổ tan tành. "

Tɦẩʍ ɖυệ cười lấy lòng đem Hoắc Tiểu Tiểu đẩy lên phía trước " Tôi phải đến tặng học trò cho ông ừ, không phải ông luôn nói không có người giúp ư. "

Tôi nói này " Thẩm tiểu tử, cậu đừng trộm đổi khái niệm. Tôi muốn tìm người giúp việc chứ không muốn thu đồ đệ. Trên thế giới này người muốn làm đồ đệ của tôi chưa sinh ra đâu. "

Hoắc Tiểu Tiểu bĩu môi,ông lão này thật cuồng vọng, ông muốn thu cô còn không muốn đâu.

Tɦẩʍ ɖυệ cười hắc hắc "" Ông Hồ, học trò này khẳng định ông sẽ thích. "

Hồ Tiên xua tay" Cậu không phải lừa người già, được rồi được rồi, ta bận lắm, cậu thích làm gì thì làm. "

" Nghiên cứu kia ngài đã làm gần 10 năm, còn không tiên triển đâu cũng không thiếu chút thời gian này. Ngài xem đứa trẻ này nhỏ như vậy tới quân doanh,để nó ở chỗ ngài tôi mới yên tâm. "

" Hừ, tôi cũng không phải người trông trẻ cho cậu. " Hồ Tiên dứt lời, khuôn mặt tràn đầy nếp nhăn lộ nụ cười không hảo ý " Thẩm tiểu tử cậu nói thật với tôi,đứa bé này có phải tình nhân bên ngoài của cậu sinh ra không.

Tɦẩʍ ɖυệ nghe xong lời này, mặt đỏ lên " Ông, ông già hư hỏng, lời này không thể nói bừa. "

"Bây giờ nguy hiểm thế này, cậu mang về quân doanh đứa trẻ này làm gì. Cậu là quân trưởng lại tìm việc vào lúc này hử?"

Tɦẩʍ ɖυệ phản bác " Cô bé không đơn giản như ông nghĩ đâu, bây giờ cũng xem như là người của quân doanh chúng ta. "

" Được rồi ta không có thời gian nói nhảm cùng cậu đến lúc đó phó đoàn trưởng sẽ lải nhải chết cậu, đi đi. "

Ông già nói xong quay người vào nhà. Một cơn gió thổi qua để lại một già một trẻ đang xấu hổ.

Hoắc Tiểu Tiểu nâng mắt "Tiếp theo đi đâu?"

Tɦẩʍ ɖυệ đưa tay sờ sau đầu, cúi người ngồi xổm xuống mặt nghiêm túc nhìn Hoắc Tiểu Tiểu "Ta cho cháu biết ông Hồ là người lời hại nhất ở căn cứ H12 chúng ta là quan chấp chính của tinh cầu đưa tới địa vị rất cao. Nếu cháu có thể bái ông ấy làm thầy,thành tựu trong tương lai chắc chắn không thấp, nói không chừng có thể thi vào bốn đại cao giáo,từ tinh cầu cằn cỗi này đi ra thế giới bên ngoài nhìn xem. Ta tin tưởng cháu có khả năng này. "

Hoắc Tiểu Tiểu gật đầu " Cháu tin tưởng không bái ông ta làm thầy,cháu cũng có thể đậu vào bốn đại cao giáo. "

Tɦẩʍ ɖυệ.....Đúng là điên thật, chưa bái sư đâu đã giống chín phần." Được rồi,đừng mạnh miệng ta mang cháu đi chỗ khác."

Thẩm Duệ đem Hoắc Tiểu Tiểu đưa vào bộ phận bếp của hậu cần, ông cho rằng cô bé sẽ không hài lòng nhưng Hoắc Tiểu Tiểu nhìn những món ăn trong đó mắt không rời được.

" Vậy sau này cháu sẽ ở đây nhé?"

" Ở đây ở đây. " Hoắc Tiểu Tiểu nhét vào miệng miếng giò heo gian nan trả lời Tɦẩʍ ɖυệ.

"Đói như vậy? Cháu ăn chậm một chút không ai tranh với cháu. " Thẩm Duệ thở dài " Vậy được rồi, ta đi đây. "

[Có vấn đề gì trong truyện mong người góp ý]