Bắt Đầu Từ Hệ Thống Đại Boss

Chương 17: 17: Luân Hồi Vạn Giới





Nguyễn Khang sau cơn thác loạn.

【Ting chắc chắn sử dụng luân hồi vạn giới】.

"Có".

Kích hoạt luân hồi, cơ thể hắn vẫn ở đó vẫn hít thở, trước khi bước vào luân hồi hắn đã thông báo cho chúng nữ, là tu tiên cơ thể hắn không ăn không uống vẫn sống, nên cứ để cơ thể ở đó.

Mở mắt ra, trước mắt hắn là một đại sâm lâm, bộ đồ rách nát, tóc dài gương mặt anh tú rất lấm lem.

【Nhiệm vụ trái tim của nàng đã thuộc về taLàm cho, tiểu vũ, trữ vinh vinh, chu trúc thanhPhần thưởng: vũ tinh linh huyết mạch】.

【Tên: Nguyễn Khang Không thể tu luyệnTrời sinh, sinh hồn thể: vạn thú là bạn, khả năng dùng sinh mệnh của mình trị thương cho hồn thú】"Thể chất ngon thế không tu luyện được" đang bận chửi thì trong bụi rậm một con thỏ bị thương chạy ra.

【Hồn thú: nhu cốt thỏTu vi: 99999 năm sắp hóa hình】"Là tiểu vũ ư" Nguyễn Khang không ngờ ăn may đến thế, con thỏ ngất đi khi tỉnh dậy thấy một thanh niên đang trị thương cho mình, con thỏ nhìn một lúc sau đó đứng dậy.

"Không được ngươi đang bị thương" sinh mệnh thao mòn làm hắn đau đớn tuy nhiên vẫn nói.

Nhìn gương mặt lấm lem không chút máu huyết yếu đuối vô cùng, cuối cùng cô đã hiểu vì sao không có hồn lực nhưng vẫn trị thương được.

Cuối cùng, tiểu vũ đã ở lại căn lều rách nát của hắn, ngày nào hắn cũng dùng sinh mệnh trị thương cho cô, cô không biết hắn ngốc thay không bình thường nữa.

"Không cần lo đâu ta khỏe lắm" hắn cười nói, đây chỉ là cơ thể luân hồi nên không lo gì nhiều.


Tiểu vũ hồi phục tuy nhiên chưa khỏi thẳng nên, không đi lại nhiều, chuyện tìm đồ ăn cho Nguyễn Khang lo hết, 1 ngày, 2 ngày, 3 ngày, 4 ngày!.

.

, nhiều tháng trôi đi, cũng phục hồi hoàn toàn nhưng cô muốn ở với tên a ngốc này, cô đã yêu hắn từ lúc nào rồi, tiểu vũ muốn hắn trở thành kẻ đầu tiên thấy hình dạng con người của cô.

"Ta nghe nói hồn thủ có thể hóa hình thành người đúng không thỏ" Nguyễn Khang giả ngu nói.

Tiểu vũ nhìn hắn, bỗng nhiên máu từ mắt chảy ra, mũi, tai đều chảy ra, sinh mệnh sắp cạn.

Tiểu vũ hoảng sợ liên tục liếm tay hắn, biểu thị bất an, hắn hiểu bế tiểu vũ trên tay, Nguyễn khang đi đến sâu trong rừng cảm nhận được hồn lực quen thuộc tiểu vũ nhảy đi chạy đến chỗ mẹ mình đang tìm mình, mẹ tiểu vũ thấy cô vui mừng, cô kể cho mẹ mình về ân nhân cứu mạng, quay đi quay lại không thấy hắn nữa.

Tiểu vũ dẫn mẹ đi đến căn lều quen thuộc, bên trong thân ảnh thiếu niên đang ngồi bên trong, tiểu vũ chạy vào, thấy hắn nhắm mắt lại, cô đẩy mạnh vào thân thể hắn, không có gì xảy ra cả, lần nữa đánh thức hắn, chỉ thấy cơ thể dần dần biến thành xương trắng.

"Là cạn sinh mệnh" mẹ tiểu vũ nó khi chạm vào cương cốt còn lại, thấy cơ thể tiểu vũ còn lưu lại một sợi sinh mệnh lạ, mẹ tiểu vũ hiểu chuyện gì xảy ra rồi.

"Chôn cất hắn thôi".

Linh hồn lần nữa xuyên không qua cơ thể mới, khi mở mắt ra chỉ thấy đới đới bạch.

【Tên: đới mộc lâm( Nguyễn Khang)Không thể tu luyệnThể chất trời sinh yếu đuối vì không thể tu luyện thêm cơ thể phế vật, nên tinh la đế quốc không bao giờ công bố về vị hoàng tử này】"Đệ sao thế" đới bộc bạch hỏi.

"Không sao đâu hoàng huynh thụ thụ" cơ thể quá yếu dù chỉ chơi một ti đã mệt thở không ra hơi, đới mộc bạch lo lắng hỏi.

"Còn bảo không sao, người hầu đâu dắt em ấy về phòng" đới mộc bạch la lên người hầu đỡ cậu về phòng, trên đường đi hắn thấy một tiểu loli không ai khác là tru trúc thanh.

Hắn chạy lại "chào muội tên gì".

Tru Trúc thanh lần đầu được người khác bắt chuyện, hơi mắc cỡ nói "muội là tru trúc thanh, đang đợi tỷ tỷ".

"Muội đi chơi với ta chút đi" hắn kéo tru trúc thanh đi đến giới thiệu cho đới mộc bạch, cả ba chơi vui vẻ, Nguyễn khang muốn trải nghiệm một tuổi thơ của mình.

Mới đây đã 3 năm, hắn và tru trúc thanh tình cảm càng thêm sâu đậm, đới mộc bạch hiểu điều đó, đây là người đệ đệ cậu ta yêu thương, nên khi hứa hôn đới mộc bạch từ chối, Tru Trúc Thanh thầm cảm ơn hắn tác hợp cho hai người.

Hạnh phúc thật ngắn ngủi, ngày cả hai hôn nhau lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng, bệnh tình trở nặng hơn cơ thể đã rất yếu.

"Nếu có kiếp sau ta nhất định nhất định tìm nàng" Tru Trúc Thanh nhìn hắn, trong khi nói lời cuối cùng.

Linh hồn nhập lần nữa được luân hồi.


Cơ thể cao to cảm nhận được được hồn lực【Tên: tông thiên(Nguyễn Khang)Tu vi: hồn vươngLà hộ vệ của công chúa trữ vinh vinh】"Đại thúc à, ta muốn ra ngoài chơi" giọng nói dễ thương nhìn hắn nói, không sai là trữ vinh vinh.

"Không được đâu tiểu thư" Nguyễn Khang nói.

"Đi mà chỉ chút thôi, chút thôi"Nhìn gương mặt loli siêu dễ thương này con mẹ nói sao cưỡng được, bế trữ vinh vinh lên nhảy ra ngoài, trữ vinh vinh vui cười, đang đi trên đường một tay bế trữ vinh vinh một tay cầm đồ.

"Tiểu thư vui chưa" Nguyễn Khang hỏi.

"Rất vui rất rất vui" trữ vinh vinh ôm hắn, lần đầu được chơi vui đến thế, toàn bị bắt ở nhà lầu đầu thấy thế giới bên ngoài ra sao trữ vinh vinh rất vui.

"Về thôi tiểu thư, gia chủ mà biết chắc giết ta mất" lao đi, một lúc sao đến trước cổng vào phủ của trữ vinh, thấy kiếm đấu la, cốt đấu la đang đứng, hắn hiểu xong CMNR.

"Phái kiến hai vị phong hào đấu la".

"Vinh vinh đi chơi vui không" không quan tâm hắn cốt đấu la hỏi trữ vinh vinh.

"Rất vui a, đại thúc rất tốt với ta, ta chơi rất vui, ta rất thích thúc ấy ấy a" trữ vinh vinh nói.

"Ngươi lui đi không có lệnh không được ra khỏi vị trí, tìm một hộ vệ mới cho tiểu thư" kiếm đấu la quát to.

"Oa oa không ta muốn" trữ vinh vin khóc to.

"Nhín đi mà, tiểu thư người mà khóc không đẹp đâu, cười lên đi mà" Nguyễn Khang chạy lại dỗ dành trữ vinh vinh, vị tiểu thư này dù chỉ gặp một ngày nhưng đã đủ ấn tượng cho cô ấy rồi.

"hic hic hic" trữ vinh vinh còn khóc, hắn cuối xuống xoa đầu trữ vinh vinh rồi nói "tiểu thư khóc ta rất buồn" trữ vinh vinh không khóc nữa, thì hắn bước đi.

"Khoan đã tiểu thư có vẻ rất thích ngươi,ngươi có thể tiếp tục làm hộ vệ, tuy nhiên phải có sự đồng ý, mới dẫn tiểu thư ra ngoài" kiếm đấu la nói sau đó cùng cốt đấu la rời đi5 năm trôi qua như gió thổi.

Trữ vinh vinh thỉnh thoảng được cùng hắn ra ngoài chơi, tuy mới thiếu nữ trữ vinh vinh có cảm xúc đặc biệt dành cho hắn rồi, cảm nhận được điều đó thời gian ở bên trữ vinh vinh vơi đi hầu hết hắn chỉ canh cửa.


"Thúc thúc ghép ta rồi sao" trữ vinh vinh suy nghĩ từ khi cô có cảm xúc kì lạ dành cho thúc thúc thì hắn đã tránh xa cô nhất có thể.

Ngày mai là ngày đi săn hồn hoàn cho trữ vinh vinh gồm cốt đấu la, kiếm đấu la và Nguyễn Khang.

Trưa ngày hôm sau.

"Đẹp quá" trữ vinh nhìn xung quanh đáp, bỗng nhiên kiếm đấu la, cốt đấu la cảm nhận được 10 mấy con nhân diện ma tru tu vi đều là 8 vạn năm trở lên.

"Ngươi dẫn tiểu thư đi trước đi" mấy con nhân diện ma tru lao ra, một con đuổi theo hai người.

Sau một lúc rượt đuổi, cuối cùng vào ngỏ cụt, nó dùng hai chân lao đến ý định xuyên cả, trữ vinh vinh nhắm mắt đón nhânh, không cả gì xảy ra, mở mắt thân ảnh trung niên ôm cô gương mặt cô không bao giờ quên.

"Tiểu thư! tạm!.

biệt" ngã xuống ăn chọn hai đòn chí mạng khó mà sống.

Kiếm đấu la và cốt đấu la đến đánh chết con nhân diện ma tru đó, khi nhìn sang tiểu thư đang ôm sát Nguyễn Khang, khóc trong miệng nói ra ba chữ.

"Ta thích ngươi".

【Ting luân hồi kết thúc】【Nhận huyết mạch vũ tinh linh】【Mô tả: giống với dược tinh linh, vũ tinh linh là chủng tộc đã tuyệt chủng hết, vũ tinh linh là giống loài tổ tiên của mọi vũ khí, thần binh, binh tộc】.