“Hệ thống, ta muốn bán giọt tinh huyết này cho ngươi có được không?”
Đổi thành người khác, có được bảo vật quý hiếm như vậy chắc chắn sẽ dung
hợp hấp thu mà không cần nghĩ ngợi.
Nhưng mà Thành ca là ai cơ chứ?
Phản ứng đầu tiên khi chơi trò đoán nhẫn là tìm ra lỗ hổng, ý tưởng có thể dung
tục giống hệt người bình thường như vậy không?
Nhưng đó là 9,8 tỷ điểm đấy!
Nếu như bán cho hệ thống thì bản thân có thể hí hí hí tăng liên tục bao nhiêu
cấp đây ta?
Cho dù không nâng cấp thì dùng 9,8 tỷ điểm để rút thưởng, có thể rút đến mỏi
tay luôn.
“Thương Long Tinh Huyết là phần thưởng của hệ thống, không thể nhận lại.”
Câu trả lời của hệ thống ngắn gọn rõ ràng, không bán được.
Khương Thành rất thất vọng, hệ thống chẳng chừa lại chỗ trống nào, xem ra chỉ
có thể miễn cường dung hợp giọt tinh huyết này rồi.
Máu tươi nhanh chóng dung nhập vào lòng bàn tay, một cơn đau nhói từ sâu
trong huyết quản lan ra toàn thân.
Thương Long Tinh Huyết hoàn toàn không phải thứ mà tu sĩ sẽ có thể dung
hợp.
Cho dù đổi thành Yêu Vương ở trình độ như Tam Nhãn Hổ dùng bảo vật này thì
kết cục cũng có thể là một vụ nổ tan xác.
Không phải là do tinh huyết này có độc, mà là vì cấp bậc quá cao.
Những sinh mệnh cấp thấp hoàn toàn không thể chịu đựng được sức mạnh
khủng khiếp ẩn chứa trong đó, chứ đừng nói đến dung hợp thành một thể.
Khương Thành có Thiên Hoang Bất Diệt Thể, cũng không tính là một tu sĩ bình
thường.
Nhưng đối với thượng cổ Thương Long mà nói, cảnh giới của bản thân hắn thật
sự quá thấp, hẳn không thể chịu được sự bào mòn của tinh huyết.
Vừa mới bắt đầu dung hợp thôi mà hắn chết một cách hoa lệ rồi.
Đù, sao mà lại chết nữa rồi?
Thành ca – kẻ đã trở thành linh hồn, cảm thấy cái này thật sự quá chết tiệt luôn!
Tinh huyết này là hệ thống khen thưởng cho bản thân!
Chắc phải có ý gì đó!
Đã không dung hợp được thì tại sao không nhắc nhở mình?
“Ting, ký chủ bị giết bởi Thương Long Tinh Huyết, đang bố trí phương án
thắng lợi.”
Phương án chiến thắng?
Làm sao tiêu diệt được giọt máu này hả?
Chẳng lẽ hồi sinh xong thì ném nó xuống đất rồi hung hăng dùng chân dẫm đạp
hả?
Khương Thành thật sự không có sức than phiền nữa rồi.
Lần này hồi sinh khá nhanh, trước đây bình thường phải mất hơn 10 giây, thậm
chí có lần có kéo dài tận 30 giây, mà lần này chỉ tốn có 5 giây.
“Ting, ký chủ hồi sinh.”
Nè nè nè?
Có phải hệ thống ngươi già rồi hay quên, bỏ sót một bước quan trọng không?
Phương án thắng lợi đâu?
Không hề nhắc đến á, trực tiếp hồi sinh luôn sao?
Vừa hồi sinh, hắn không thể chờ được mở bảng đặt câu hỏi của hệ thống ra.
Chính xác hơn là chất vấn.
“Phương án rách nát gì của ngươi, rõ ràng giọt tinh huyết đó là ngươi cho, kết
quả lại hại chết ta là thế nào?”
“Kế hoạch chiến thắng lần trước là có được một giọt Thương Long Tinh Huyết,
ký chủ đã nhận được, còn thành công giết được kẻ địch, nhưng không bao gồm
việc dung hợp với Thương Long Tinh Huyết.”
Đù má, Khương Thành bị câu trả lời này làm cho khóe miệng co quắp lại.
Tình yêu ơi ngươi còn trách ta nữa hả?
Nhận được một giọt tinh huyết, lại không thể trả về, người bình thường đều sẽ
lựa chọn dung hợp đúng chưa?
Ai mà biết được thứ này không thể chạm vào chứ?
Trả thêm 500 điểm, hắn hỏi câu hỏi tiếp theo.
“Vậy vừa nãy ta bị giọt tinh huyết này hại chết, tại sao không có phương án
thắng lợi?”
Hệ thống vẫn vô cảm trả lời như cũ.
“Ký chủ đã chiến thắng Thương Long Tinh Huyết, thành công dung nhập.”
Hả?
Cứ trực tiếp thành công dung hợp luôn?
Hóa ra đây là phương án thắng lợi.
Tâm trạng của Thành ca lập tức tươi đẹp lên rất nhiều, thành công dung hợp so
với cách thắng lợi kiểu ném xuống đất dẫm đạp thì lời hơn nhiều.
Hắn nhấp vào bảng thuộc tính hệ thống xem.
Ký chủ: Khương Thành.
Chủng tộc: Nhân tộc.
Huyết mạch: Huyết mạch Thương Long cấp một.
Cảnh giới: Thiên Mệnh cảnh Nhị trọng
Thần thông: Thôi Xán Thần Phủ
Thiên phú: Thương Long uy áp sơ cấp, Đạp Phong Hành Vân sơ cấp.
Công pháp: Quan Nguyệt Tâm Pháp đỉnh cấp, Thủy Hàn Tâm Quyết đỉnh cấp.
Võ kỹ: Hồ Nguyệt Ngự Kiếm Thuật viên mãn, U Tuyền Phong Diễm Kiếm viên
mãn
Pháo bảo: Không.
Cấp hệ thống: 4 (Mỗi ngày hồi sinh ba lần, có thể thăng cấp một đại cảnh giới
cho một mục tiêu)
Nhiếp Hồn Thuật và Linh Đài Hóa Ảnh của trước đó đã không còn hiển thị nữa,
bởi vì sau khi tiến vào Thiên Mệnh cảnh, linh đài đã chuyển hóa thành thần phủ.
Linh Đài bí thuật cũng nâng cấp thành Thần Phủ bí thuật.
Ngoài ra thì hắn cũng nhìn thấy thuộc tính mới – thiên phú và huyết mạch.
Thương Long Tinh Huyết không phải là thứ để nâng cao linh lực tu vi, nhưng
sau khi dung hợp huyết mạch nâng cao, hắn vẫn thăng cấp lên một cảnh giới
nhỏ, đạt đến Thiên Mệnh cảnh Nhị trọng.
Mà thiên phú Đạp Phong Hành Vân kia, thoạt nhìn hắn còn tưởng là gia tăng
tốc độ.
Sau khi nhấp vào mới phát hiện ra là mình đoán sai rồi.
Đạp Phong Hành Vân sơ cấp – bầu trời là chiến trường chính của Thương Long,
khi ký chủ ở trên trời, sức chiến đấu có thể tăng lên đến một mức nhất định. Cứ
cách mặt đất một nghìn dặm thì sức chiến đấu tăng 0.1 lần, hạn mức 1 lần.
Cái này nhìn có vẻ tăng lên không nhiều, nhưng thật sự tăng lên 1 lần thì một
trận đấu vốn dĩ ngang tài ngang sức lại trở thành một bên áp đảo.
Mà đã đến cảnh giới này rồi thì được mấy tu sĩ chiến đấu mà không bay lên trời
để đánh nhau cơ chứ.
Chỉ có duy nhất một khuyết điểm, đó là cần phải lên cao đén một vạn dặm thì
mới được tăng lên gấp đôi.
Quả thật cái này hơi cao, bình thường tu sĩ chiến đấu bay cao lên đến một trăm
dặm đã rất khó rồi.
Một thiên phú khác là Thương Long Uy Áp, có hiệu quả trấn áp với long tộc
cấp thấp hơn.
Trước mắt hắn cũng chưa chạm trán với long tộc nên kĩ năng này tạm thời
không dùng tới.
Nhưng mà Khương Thành vẫn rất hài lòng. Sau khi có được huyết mạch
Thương Long, thần hồn uy áp của bản thân hắn cũng đã tăng lên khá cao.
Nếu như bây giờ đánh lại một trận với Hạng Bạt, e rằng chưa đến một phút đã
giành được chiến thắng.
Hơn nữa huyết mạch nâng cao cũng tăng hiệu quả của tư chất tu luyện.
Điểm này có thể nhìn ra được từ việc sau khi Lâm Ninh thức tỉnh huyết mạch,
lập tức từ một người tầm thường trở thành một thiếu nữ thiên tài.
Tốc độ tu luyện của hắn đương nhiên cũng tăng lên.
Nói tóm lại, thật sự giọt máu này là bảo vật vô giá, xứng đáng với mức giá 9,8
tỷ điểm.
Toàn bộ tư chất thực lực đều nâng cao, tâm trạng Thành ca rất tốt, mở nhìn rõ
mọi vật lên cố gắng tìm kiếm bảo vật.
Lần này Bát Vân điện bị hủy diệt, không những có thể đoạt được toàn bộ đồ dự
trữ của Bát Vân điện mà còn có thể lấy được nhẫn trữ vật của đám người đại
hoàng tử và mấy tên khách khứa tự tìm đường chết nữa.
Bởi vì Bát Vân điện thật sự quá lớn, nhẫn trữ vật quá nhiều, một mình hắn bận
đến mức không chịu nổi.
Đột nhiên hơi hối hận, biết trước thì đã đưa cả Kỷ Linh Hàm tới đây.
Không cần vào cổng, đứng ở ngoài đợi là được.
Đợi đến khi bản thân giành thắng lợi thì gọi vào để nàng giúp nhặt đống chiến
lợi phẩm cũng được.
Mặt trời mọc lên mặt trăng lặn, hắn cứ như một công binh cần cù bận rộn đến
tận buổi chiều ngày hôm sau thì rốt cuộc mới kiểm kê hết toàn bộ những người
ở đây và các phong các điện của Bát Vân điện một lượt.
Cuối cùng vì để đảm bảo không sót gì, hắn lại mở nhìn rõ mọi vật bay ba vòng
quanh núi.
Sau một trận vơ vét như vậy, những tu sĩ sau lại vào Bát Vân điện, e rằng ngay
cả lông cũng chẳng thấy cọng nào.
Linh mạch tứ giai của Bát Vân điện trị giá 20 vạn điểm, đương nhiên sẽ không
bỏ qua.
Ngoài ra, chủ yếu vẫn là nhẫn trữ vật.
Mỗi người Tề Nguyên Sinh, Từ Nguyên Xán và Lăng Dật đều có một món linh
khí bát giai, mà trên người đại hoàng tử còn có đến ba món linh khí bát giai.
Linh khí bát giai trị giá 10 vạn điểm.
Chỉ sáu món này thôi đã trị giá 60 vạn điểm rồi.
Nhưng mà Khương Thành không lập tức đổi mấy món bát giai kia, bởi vì đống
linh khí thất giai mà lần này thu hoạch được thật sự quá nhiều.
Đầy đủ 146 món, sau khi đổi 100 món thì trực tiếp mang về cho hắn 100 vạn
điểm.
46 món còn sót lại, hắn nghĩ nghĩ, có lẽ cứ cầm về Phi Tiên môn làm đồ dự trữ
là được rồi.
Tông môn của bản thân, cũng phải có chút hàng cao cấp để trang trí ngoài mặt
mà.