“Sao hắn chưa mắc bẫy?”
Lúc này không biết có bao nhiêu Tiên Đế, Ma Đế ở trong bóng tối chăm chú
nhìn Thành Ca phát ra tiếng thở dài thất vọng.
“Đáng chết, tên này vậy mà đến cả bảo vật cũng không động lòng?”
“Ta sớm đã nói rồi, phải dùng bảo vật hấp dẫn hơn nữa, các ngươi cứ không
nghe, bây giờ thì tốt rồi?”
“Bây giờ cứu vãn cũng không kịp nữa rồi, cũng không thể nói với hắn bên phía
đại trận còn có những bảo vật khác được, vậy thì cũng quá là giả rồi.”
“Hay là, cho Tử âm Tuyết Phách thật vào, dẫn dụ hắn?”
“Ý kiến hay, vậy thì Tiên Minh ngươi cung cấp đi!”
“Dựa vào cái gì, Thánh Cung các ngươi cũng phải cùng nhau ra sức chứ?”
Sau một trận cãi cọ, cuối cùng Tiên Minh cũng nhẫn nhịn, lặng lẽ góp một chiếc
Tử âm Tuyết Phách chí bảo vào trong phạm vi đại trận.
Đám Tiên Vương Tiên Tôn sớm đã âm thầm nhận được thông báo vội vàng bay
nhanh tới báo cáo.
“Tiền bối, tiền bối, mau xem!”
“Tử âm Tuyết Phách đó!”
“Đúng thật là có Chí bảo, chúng ta mau đi lấy thôi!”
Thành Ca chớp mắt, nhìn báu vật bên trong đại trận phía trước một cái.
Nói thầm các ngươi đúng là xem ta như trẻ con đi học mẫu giáo mà lừa gạt,
chuyện này cũng quá vô lí rồi nhỉ?
Bảo bối ở phía trước, tất cả các ngươi đều không đi lấy.
Còn đặc biệt đến thông báo cho ta.
Phong cách của dân Tiên Minh, từ lúc nào lại trở nên yêu thương nhường nhịn
như thế?
Nếu đã như vậy, vậy thì Thành Ca cũng không thể lạc hậu được.
“Thôi bỏ đi bỏ đi, ta không đi lấy nữa.”
“Hả?”
Mọi người vẻ mặt cạn lời, bảo vật quý đang ở ngay trước mắt, nhấc cái mông
lên đi về phía trước một đoạn thì đã đến tay rồi.
Ngươi thế mà lại không cần?
“Tại sao thế tiền bối?”
“Các ngươi cũng nói rồi, ta là tiền bối.”
Thành ca cười tủm tỉm khoát tay: “Tiền bối Tiên giới đức cao vọng trọng giống
như ta đây, cũng không thể gặp được bảo bối gì cũng muốn tranh giành, thế thì
mất mặt biết bao chứ?”
“Cũng muốn để cơ hội lại cho đám hậu bối các ngươi nữa, các ngươi mau đi
đi!”
Tên Tiên Vương đó vẻ mặt khổ sở, chỉ có thể nghẹn ngào nói một câu: “Tiền
bối quả đúng là người đức độ…”
“Ha ha, đây đều là việc ta nên làm.”
Nói xong, Thành Ca tiếp tục nhắm mắt nghỉ ngơi, để lại đám “diễn viên” nhốn
nháo.
Những Tiên Đế và Ma Đế ở trong bóng tối quan sát chỗ này, thật sự muốn sụp
đổ rồi.
Còn thiếu đúng một bước cuối cùng, kết quả người ta trực ở cửa, sống chết cũng
không chịu vào.
Đây đúng là muốn người ta sốt ruột chết mà.
“Có phải hắn đã nhìn ra kế hoạch của chúng ta?”
“Chắc là… không phải đâu?”
“Bên phía Yêu giới đầy những Long tộc, hắn không thể nào biết trước được tin
tức này.”
“Đúng thế, nếu như đã biết trước kế hoạch, hắn cũng sẽ không đến đây.”
“Vậy tại sao hắn không đi lấy bảo vật.”
“Có quỷ mới biết với hắn, người này từ trước đến nay chưa từng bình thường.”
“Vậy chúng ta nên làm thế nào?”
Cửu Tuyệt Tiên Đế và Vô Hồi Ma Đế mắt to trừng mắt bé, Đại lão của hai giới
Tiên Ma đều không có chủ ý gì rồi.
“Hoặc là không làm còn nếu đã làm thì làm đến cùng, nếu đã đến đây hết rồi,
dứt khoát trực tiếp ra tay đánh hắn vào trong phạm vi đại trận.”
“Có lý, lẽ ra nên làm như vậy từ sớm rồi!’
Những Tiên Đế và Ma Đế khác sôi nổi phụ họa.
“Không sai, sớm đã thấy hắn không vừa mắt rồi.”
“Chỉ cần mọi người ra tay, nhất định là không có vấn đề gì!”
“Hắn chạy không thoát, nhất định sẽ rơi vào trong bẫy!”
“Ra tay!”
“Đúng, ta yểm trợ cho Ma huynh!”
“Không không không, để ta yểm trợ cho Lộ huynh đi…”
Cãi nhau hồi lâu cũng không có ai thật sự đứng ra ra tay với Thành Ca.
Nói đùa, Bây giờ Thành Ca vẫn là Kiếp Tâm.
Ai mà biết giờ phút quan trọng này ra tay với hắn, liệu sau khi xong việc có bị
Đại kiếp trừng trị lại.
Huống hồ Thành Ca đã tiêu diệt tám vị Tiên Đế của Thiên Kiếm Cung, các vị
đang ngồi tỏ ra mình không có loại năng lực này.
Nếu thật sự muốn ra tay, cũng chưa chắc là ai chết nữa.
“Cứ tiếp tục như vậy không ổn, chúng ta cần phải cho thêm!”
Bỏ thêm nhiều báu vật hơn nữa vào phía bên trong phạm vi đại trận kia.
Cứ cho là ngươi nhìn ra có bẫy, cứ cho là ngươi cẩn thận từng li từng tí, đợi báu
vật nhiều đến một mức độ nhất định…
Khương Thành sớm muộn cũng sẽ không nhịn được bước vào đại trận!
Đến lúc đó, một khi đại trận đã khởi động, hắn sẽ trực tiếp bị đưa vào Khư
Động.
“Không sai, cần phải cho thêm, ta lại không tin hắn có thể không động lòng mãi
được!”
Vừa đưa ra diệu kế này, các vị Đế Cảnh của hai giới Tiên Ma cảm thấy quá là
hoang đường đi.
Làm ơn, tên này chính là kẻ thù không đội trời chung của bọn ta đó.
Ngươi còn dùng bảo vật để dụ dỗ hắn?
Nhưng suy nghĩ kỹ lại, có cần có thể diệt trừ Khương Thành cái tên nguy hiểm
có thừa này đi, cho dù có phải trả giá một chút cũng là có thể chấp nhận được.
Không thả con cá bé sao câu được cá lớn.
Khi món bảo vật đầu tiên được ném xuống, tấm để che giấu không gian đại trận
kia cũng phát sáng rồi.
Nhìn một điểm ánh sao trong những rặng mây màu đỏ khắp trời kia, tất cả
những Kiếm nhân có mặt đều ngạc nhiên hô lên.
“Thực Nguyên Hỏa Huyền Thạch!”
“Vật liệu Chí bảo quan trọng nhất để rèn luyện Tiên khí cửu giai hệ hỏa!”
“Ôi trời ơi, cái này vô giá đó!”
“Đảo Hải Trường Lệ Kiếm!”
“Tiên Khí bát giai!”
“Quả nhiên đã xuất hiện Tiên khí bát giai!”
Cho dù bọn họ đều sắp xếp xong “diễn viên”, nhắc trước là những bảo vật này
đều là để dẫn dụ Khương Thành vào trận, bản thân không thể xuống hiện trường
tranh giành.
Nhưng hiện tại thật sự nhìn thấy những bảo vật này, bọn họ vẫn gần như điên
cuồng rồi.
Không có cách nào có thể bình tĩnh lại.
Cho dù là Tiên Khí bát giai, hay là Thiên tài địa bảo chế tạo Tiên Khí cửu giai,
đó đều là những bảo vật mà bọn họ cả đời này cũng không dám mơ có được!
“Tiền bối!”
“Tiền bối, lại xuất hiện thêm dị bảo rồi!”
Vài tên Tiên Vương và Tiên Tôn gần như là chạy đứt hơi khàn tiếng đến báo
cáo với Thành Ca.
Vậy mà Thành Ca vẫn chỉ giương mắt, sau đó lại khoát tay.
“Chỉ có thế?”
“Chỉ có thế mà muốn Ca đích thân động tay sao?”
“Tiên Khí cửu giai ca đã có tận mấy cái rồi, được không?”
“Coi là ăn mày sao?”
Lời này nói ra, đám Tiên Đế và Ma Đế ẩn náu trong bóng tối nóng rồi.
“Đáng chết, lại bị hắn xem thường rồi!”
“Tiếp tục!”
“Ta lại không tin hắn có thể bình tĩnh như vậy mãi!”
Thế là tiếp theo, tiếng thất kinh của đám Tiên nhân bên dưới cũng không còn
nghe thấy nữa.
“Thiên Quyền Nguyên Chân Đan! Tiên Đan cửu phẩm!”
“Trời ơi, ước chừng hơn trăm cái, nếu như ta có thể lấy được…”
“Đoạt Tâm Mộng Ngọc Hoàn!”
“Lượng Thiên Di Nguyệt Đằng!”
“m Dương Đồng Trần Đan!”
Vậy mà Thành Ca vẫn bình tĩnh như trước.
Thậm chí còn không có cả ý đứng dậy xem một chút.
Đến mức này, tên ngốc cũng biết là có vấn đề rồi.
Nhưng cho dù là có thể nhìn ra có vấn đề, nhiều bảo vật như thế bày ra trước
mắt, ai có thể chịu được chứ?
Làm đến cuối cùng, đại lão của hai giới Tiên Ma cũng phải lên rồi.
Thậm chí bắt đầu so bì.
Ngươi ném vào Tiên Đan cửu phẩm, ta ném vào Tiên bảo cực phẩm.
Ngươi ném vào Tiên Phù cửu phẩm, ta ném vào Tiên Khí bát giai.
Nghiễm nhiên làm cho nơi này trở thành đại hội đấu bảo vật, các loại bảo vật
hiếm và lạ đều ném xuống dưới.
Bảo vật phát sáng trong đại trận kia, vô cùng rực rỡ, bảo vật phát ra những khí
tức huyền diệu không hề che giấu, khiến cho người ta tâm trí phải hướng về.
Có một số đồ Thành ca không dùng đến, nhưng phần lớn là hắn vẫn có nhu cầu
dùng.
Hơn nữa những bảo vật không dùng đến, cũng có thể đem đến Thiên Khu các
để đổi.
Không được nữa, cũng có thể đổi giá trị công đức với hệ thống.
Khi đống bảo vật đó sắp chất đống như núi, bản thân những đại lão của hai giới
Tiên Ma ở bên trên kia cũng không có cách nào bình tĩnh được nữa.
Thậm chỉ còn nảy sinh ý muốn xuống dưới cướp lấy, sau đó bỏ trốn.
Bảo vật động lòng người mà!
Nhiều thế lực như vậy, nhiều Tiên Đế và Ma Đế như vậy cùng nhau bỏ vốn
liếng ra, đã là rộng lượng rồi.