Khu vực bí cảnh của Kiếm tâm Đại Nhật tiếp tục phát ra những tiếng ầm vang
dội.
Lần thanh thế này so với lần trước của Thành Ca còn mãnh liệt hơn mấy lần.
Dù sao thực lực của người kỳ cự như Thái Tiêu Tiên Đế cũng mạnh hơn
Khương Thành rất nhiều.
Nội hàm của kiếm tâm há chỉ là bão táp, thực sự chính là long trời lở đất!
Tiếp đón đòn phản kích của kiếm tâm, Thái Tiêu Tiên Đế cầm tiên kiếm trong
tay không hề lo sợ né tránh, ngược lại còn hào hùng, dũng mãnh.
“Đến đi!”
“Cửu giai kiếm tâm, ta đến đây…”
Sau đó thì không có sau đó nữa.
Hắn bị nhanh chóng bị lực phản công nuốt chửng, tiên thể chốc lát tan thành
mây khói.
Còn chưa đợi hắn phản ứng lại, Tiên Hồn cũng bị xé rách.
Ngay sau đó, dù là ý niệm cuối cùng cũng không sót lại chút gì.
Chương giáo Thiên Kiếm Cung cứ như vậy ra đi!
Biến mất một cách sạch sẽ hoàn toàn không còn một chút dấu vết.
Cùng lúc đó, các cao thủ khác của Thiên Kiếm Cung phân bố ở Ngũ Đại khu
vực Trường Minh, Vĩnh Dạ, Đại Nhật, Tế Nguyệt, Lăng Tinh cũng hành động
tương tự.
Đây thực sự là chuyện ngớ ngẩn nhất từ trước đến nay trong Tiên Giới.
Tất cả các cao thủ của một tông môn “tự sát” tập thể.
Trên thực tế, trước khi tiến vào, Thái Tiêu Tiên Đế còn định để lại mấy Tiên Đế
và Chuẩn Đế ở bên ngoài chờ đợi.
Nhưng cám dỗ của việc thăng cấp kiếm tâm là quá lớn, không một ai chịu vì
người khác mà tụt lại ở phía sau.
Mà bởi vì sau khi mỗi người tiến vào bên trong đều bị ngăn cách ở một không
gian độc lập, cho nên cái chết của Thái Tiêu Tiên Đế những cao thủ khác không
thể nhìn thấy.
Không ai có thể nhận được cảnh báo trước.
Khi vụ “tự sát” tập thể diễn ra, Thành Ca bên kia cũng lần thứ hai thuận lợi
chết, đạt được toàn cấp của Tế Nguyệt kiếm tâm.
Sau đó hắn không chút dừng lại tiếp tục tiến vào khu vực tu luyện của kiếm tâm
tiếp theo.
Cứ như vậy, chỉ sau một khắc, hắn liền thành công đạt được vị trí kiếm chủ của
Thiên Kiếm Sơn Ngũ Đại kiếm tâm.
Trở thành kiếm chủ của mười bốn môn kiếm tâm!
Giờ khắc hắn đạt được thành tựu này thì Thiên Kiếm Sơn và Địa Kiếm Sơn
cũng ầm vang.
Hai ngọn kiếm sơn tiếp nối thiên địa rọi xuống ánh sáng một đen một trắng.
Cuối cùng thì hội tụ trên người Khương Thành.
Trong khi đắm chìm trong hào quang, trong đầu Thành Ca bỗng nhiên xuất hiện
ảo giác giống như một cảm ngộ hoàn toàn mới.
Hắn lơ lửng giữa không trung vung kiếm.
Rõ ràng không có bất kỳ Tiên lực hay quy tắc nào nhưng mảng hư không phía
trước dường như bỗng dưng tĩnh lặng lại.
Mà khi hắn vung kiếm lại thì hư không lại sống động…
“Sinh Diệt kiếm tâm!”
“Đây là Sinh Diệt kiếm tâm!”
Thương Long Nữ Đế trong bóng tối không nhịn được hô vang lên.
Trong giọng điệu mang theo sự phấn khích.
Sau khi đạt được Kiếm tâm Đại Nhật, nàng cùng đoán được Khương Thành sẽ
trở thành kiếm chủ của mười bốn môn kiếm tâm.
Nhưng nàng không ngờ rẳng, ở bước cuối cùng này, lại có được phần thưởng
như vậy.
Sinh Diệt kiếm tâm rất khó mới đạt được.
Toàn bộ Tiên Giới trước nay dù nhiều thiên tài kiếm tu như vậy cũng chỉ có hai
người đạt được.
Một trong những người gần đây nhất chính là Trầm Châu Chuẩn Đế.
Một kiếm sinh một kiếm diệt, đã vượt qua khỏi phạm vi kiếm đạo, căn bản
không phải dựa vào cảm ngộ là có thể đạt được.
Giờ khắc này, Nữ Đế thực sự ghen tị.
Vận may của tên này cũng lớn quá đi?
“Ha ha ha, không ngờ cuối cùng còn có một túi quà bất ngờ như vậy!”
Độ dung hợp quy tắc kiếm của Thành Ca rốt cục cũng đến Chuẩn Đế hậu kỳ,
hận không thể thể hiện trước mặt mọi người.
Đáng tiếc hiện tại những người khác vẫn còn ở trong Thiên Kiếm Sơn tu luyện.
Hắn chỉ có thể bay ra khỏi Thiên Kiếm Sơn, đi tìm Thái Tiêu Tiên Đế cùng đám
cao thủ của Thiên Kiếm Cung.
Mặc dù biết rõ đối phương đối với mình không chút cảm tình nào, chỉ muốn
mình mau chết đi, nhưng điều này không ngăn hắn chủ động “thể hiện”.
Thành Ca rất phấn khích.
Nhưng mà sau khi bay mấy vòng quanh khu trung tâm của Thiên Kiếm Cung
thì cho dù là một Chuẩn Đế hắn cũng không thấy.
“Chuyện gì đang xảy ra vậy?”
“Chẳng lẽ bọn họ đi trốn hết rồi?”
Hắn sử dụng thần niệm để đi tìm kiếm.
Đệ tử dưới trướng của Tiên vương Thiên Kiếm Cung thì cả đống, nhưng lạ thay
cao thủ thì không lấy một người.
“Chuyện quái gì vậy?”
Hắn phát hiện đám đệ tử đang bu vào một chỗ.
Hơn nữa sắc mặt của bọn họ tựa như trời sập vậy, Thành Ca liền bay xuống.
“Các ngươi đang làm gì vậy, mở tiệc sao?”
Hắn vẫn thân thiện vẫy tay: “Cho ta tham gia với!”
Nhìn thấy hắn ta đột nhiên xuất hiện, sắc mặt của đám đệ tử có phần kỳ quặc.
Là môn đồ của Thiên Kiếm Cung, sớm đã nhận được mệnh lệnh tránh kiếp, nên
bọn họ dĩ nhiên có thể nhận ra Khương Thành.
Những đệ tử Tiên vương cấp Trưởng lão và Tiên tôn, ngươi nhìn ta ta nhìn
người, hai mắt chạm nhau.
Tên cửu phẩm Tiên vương đứng đầu bây giờ đã trở thành người có địa vị cao
nhất Thiên Kiếm Cung.
Chỉ thấy mặt hắn lạnh tanh, chậm rãi bay tới trước mặt Khương Thành, sắc mặt
giống như gặp kẻ thù giết cha vậy.
“Ma Đầu, tất cả là chuyện tốt của ngươi!”
Những lời này thật là khó hiểu.
Nhưng mà Thành Ca cũng biết những môn đồ của Đại Tông môn này đối với
mình không chút thiện cảm, nên hắn cũng chả nghĩ nhiều.
“Chưởng môn và các trưởng lão khác của các ngươi đâu, ta vừa đả thông Thiên
Kiếm Sơn, mau kêu bọn họ ra gặp Thượng Đế đi!”
“Ngươi còn có mặt mũi nhắc tới họ?”
Tên Trưởng lão nghiến răng nghiến lợi.
“Chưởng giáo và tất cả Trưởng lão trên Chuẩn đế của môn phái ta, vừa rồi đều
đã bị ngươi giết, ngươi lại còn tới trước mặt bọn ta tỏ vẻ đau buồn?”
“Cái gì cơ?”
Khương Thành lần này thực sự kinh ngạc.
“Đám cao thủ của Thiên Kiếm Cung các ngươi chết hết rồi?”
Không chỉ hắn, Thương Linh trong bóng tối cũng cảm thấy kinh ngạc.
“Điều này làm sao có thể xảy ra?”
“Toàn bộ Lục Giới không thể có người có thể làm được chuyện này!”
Muốn tấn công Thiên Kiếm Cung, thực lực liên thủ ít nhất phải có ba đến năm
thực lực cấp độ cao ngang nhau.
Thứ hai, cho dù có thể giết một đám Chuẩn Đế và một vài Tiên Đế, thì những
tên khác không biết chạy đi sao?
Làm sao có thể tất cả đều bị diệt?
Huống chi những môn đồ này đều mạnh, thoạt nhìn qua không giống như trải
qua trận đại chiến.
“Ngươi còn giả vờ giả vịt?”
“Mệnh bài của tất cả cao thủ môn tông ta đều bị vỡ vụn!”
Trưởng lão lạnh lùng cười, sắc mặt đầy sự thù hận.
“Làm ra tội ác tày trời như vậy, người vẫn cố ý giả vờ không biết, còn đến trước
mặt chúng ta giả vờ vô tội, thật đáng xấu hổ!”
Lúc này, cơn thịnh nộ của các môn đồ Thiên Kiếm Cung khác cũng hừng hực.
Tức giận mắng nhiếc Thành Ca.
“Thì ra lần này người chiếm Thiên Kiếm Sơn chính là để thực hiện âm mưu
kinh thiên động địa như vậy!”
“Mưu đồ hiểm ác, muốn lật đổ môn phái của ta!”
“Ma Đầu, tội ác của ngươi nhiều không thể đếm xuể!”
“Gieo gió gặt bão, làm ra nhiều tội ác như vậy, sớm có ngày ngươi bị trừng trị!”
“Nếu ngươi dám thừa nhận thì thôi đi, đằng này còn giả bộ, tên đạo đức giả!”
“Ác giả ác báo, sớm có ngày ngươi phải đền mạng!”
Trong nháy mắt, Thành Ca bị đám người bao vây.
Điều này khiến hắn vô cùng mơ hồ, chuyện gì cũng không hiểu.
Hắn vừa mới thông qua Thiên Kiếm Sơn, chính là muốn đi khoe khoang một
chút vậy cũng là sai à?
Tai bay vạ gió, oan uổng quá!
“Không phải, việc đám cao thủ của các ngươi chết thế quái nào lại liên quan đến
ta?”
“Các ngươi có chứng kiến tận mắt ta làm chuyện đó không?”
Đương nhiên không một ai nhìn thấy đám người Thái Tiêu Tiên Đế chết.
Người biết rõ chân tướng đều tiến vào Thiên Kiếm Sơn chết cùng hắn.
Cho nên đây là vụ án không chút manh mối, những người này cũng chỉ là từ
mệnh bài vỡ vụn mới biết được các vị trưởng bối đều đã chết.