Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 580




Thành ca bị Kiếm tâm Đại Nhật đánh trả, chết đến một mống cũng không còn.

Cả người biến thành tro bụi như chưa từng tồn tại trên đời này.

“Chết rồi!”

“Thực sự chết rồi!”

Đám người của Thiên Kiếm Cung từng bừng hớn hở.

Giống như một tảng đá ngáng đường đã được rời đi, tất cả đều thở phào nhẹ

nhõm.

“Hắn cũng thật ngu xuẩn, tự nhiên đi tấn công Thiên Kiếm Sơn?”

Bọn họ ở bên ngoài dù không nhìn thấy mặt trời bên trong, cũng không lĩnh ngộ

được bất kỳ kiếm tâm ý cảnh nào.

Nhưng từ hành động vừa rồi của Khương Thành, cũng đoán được hắn đang làm

gì.

“Chuyện này, nghĩ tới nghĩ lui cũng không thể làm được.”

“Chẳng lẽ hắn cái gì cũng không hiểu?”

Mọi người thậm chí cảm thấy có gì đó không đúng.

“Kiếp Tâm cứ như vậy mà chết ư?”

“Thật sự giết được hắn rồi…”

“Vậy Đại Kiếp này đã qua sao?”

“Đại Kiếp chắn chắn không qua, rất nhanh sẽ có người khác trở thành Kiếp

Tâm.”

“Nhưng dù như thế nào, Khương Thành không còn sức gì uy hiếp nữa!”

“Ha ha ha ha, đáng để ăn mừng!”

“Nếu hắn đã chết rồi, đám Phi Tiên Môn khi nãy chạy qua cũng không cần giữ

lại nữa, sau khi bước ra thì lập tức giết hết!”

Tiếc thay bọn họ không hề nghe thấy tiếng chuông của hệ thống vang lên.

Nếu không sẽ biết bản thân mình vui mừng quá sớm rồi.

“Ting! Kí chủ bị giết, đang tiến hành kiểm tra thực lực của địch, sắp xếp

phương án hồi sinh!”

“Ting! Kí chủ đạt được Kiếm tâm Đại Nhật!”

“Ting! Kí chủ hồi sinh!”

Sau khi sống lại, Thanh Ca không chút bất ngờ khi đạt được Kiếm tâm Đại Nhật

cửu giai.

“Ha ha ha, không ngờ vẫn có hiệu quả vậy.”

Nhìn vậy mà Thiên Kiếm Sơn so với Địa Kiếm Sơn còn đơn giản hơn nhiều.

Vô số cảm ngộ ngập tràn trong đầu hắn.

Độ dung hợp quy tắc kiếm của hắn cũng tăng thêm một bậc.

Chỉ cần nhẹ nhàng vung kiếm, mặt trời to lớn phía trước liền theo kiếm của hắn

mà chuyển động.

Kiếm vừa vung lên thì mặt trời cũng dần dần nâng lên như bình minh.

Kiếm vừa hạ xuống thì mặt trời từ từ dập tắt như hoàng hôn.

Hoàn toàn chịu sự khống chế của hắn.

Trong Thiên Kiếm Sơn cũng tỏa ra chùm sáng hướng thẳng lên trời, Thành Ca

chính thức trở thành kiếm chủ của môn kiếm tâm thứ mười.

Hắn được vầng hào quang bao phủ vươn tay vẫy chào mọi người, chỉ tiếc là lần

này không có người xem.

Dù sao các kiếm tu khác tại Thiên Kiếm Sơn cũng đang nát óc lĩnh ngộ, mà

người của Thiên Kiếm Cung cũng không ngốc nghếch ở bên ngoài mà chiêm

ngưỡng hắn.

Điều này làm cho Khương chưởng môn không khỏi có chút tiếc nuối.

Sau khi hiệu ứng đặc biệt kết thúc, chỉ có thể thở ra một hơi, tiếp tục tiến vào

khu vực của Tế Nguyệt kiếm tâm.

Mà bên ngoài, con ngươi của đám có tiếng nói của Thiên Kiếm Cung suýt chút

nữa là rơi xuống.

Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?

“Không phải hắn đã chết rồi sao?”

“Có lẽ nào… Chúng ta vừa nhìn nhầm không?”

“Vấn đề là làm sao hắn có thể trở thành kiếm chủ của Kiếm tâm Đại Nhật?”

“Điều này quá sức tưởng tượng”

Còn có chuyện như này nữa?

Chưởng giáo Thái Tiêu Tiên Đế hít một hơi thật sâu, bình tĩnh lại, tâm trạng thất

vọng xen chút tức giận.

Rồi lạnh lùng nói: “Ta có thể khẳng định, hắn nhất giai Kiếm tâm Đại Nhật

cũng không có!”

Các Tiên Đế khác trong điện cũng lần lượt gật đầu.

“Không sai!”

“Chắc chắc là như vậy.”

Bọn họ mặc dù không phải Tiên Đế Kiếm những tất cả cũng từng là kiếm tu,

cũng từng có kiếm tâm thất giai, bát giai, cũng xem như là chuyên gia trong

chuyện này.

Ánh mắt vẫn vô cùng tàn độc.

Khi Thành Ca vừa mới tiến vào khu vực Kiếm tâm Đại Nhật có thể nói là một

kẻ tay mơ mù tịt, chả biết gì.

“Một kẻ không có Kiếm tâm Đại Nhật, đột nhiên trở thành kiếm chủ của Kiếm

tâm Đại Nhật.”

“Chuyện này, nhìn thế nào cũng thấy quá bất thường.”

“Lẽ nào bởi vì hắn chủ động tấn công Kiếm tâm Đại Nhật?”

“Nhưng mà, đấy rõ ràng là tự đâm đầu vào chỗ chết!”

Thiên Kiếm Cung chiếm Thiên Kiếm Sơn hàng trăm năm, bất luận là cao thủ

hay đệ tử cũng đều tiến vào vô số lần.

Trong đó, đương nhiên cũng xảy ra những chuyện ngoài ý muốn.

Ví như có đệ tử vô tình tấn công kiếm tâm.

Mà kết quả không ngoại lệ đều bị kiếm tâm phản đòn.

Tuy nhiên, bọn họ với Thành Ca vẫn có điểm khác nhau.

Đó chính là lực tấn công của Thành Ca mạnh hơn, do đó sức phản công tạo ra

cũng cực mạnh.

“Lẽ nào… chúng ta đã bỏ lỡ điểm mấu chốt nào?”

“Hay là kiếm tâm khi đạt đến cực điểm sẽ chuyển hoá ngược lại? Chỉ cần toàn

lực tấn công kiếm tâm, không những sẽ không bị phản công, trái lại có thế đạt

được toàn bộ lĩnh ngộ của kiếm tâm?”

Vừa rút ra kết luận mấu chốt này, tất cả đám cao thủ của Thiên Kiếm Cung đều

không thể giữ bình tĩnh.

Nghĩ kĩ lại có vẻ như vậy thật.

Khương Thành mới đó không hiểu sao đã đạt được cửu giai kiếm tâm, mà

chuyện duy nhất hắn làm không giống, chính là toàn lực tấn công kiếm tâm.

Thái Tiêu Tiên Đế hung hăng đập bàn: “Ta cuối cùng cũng đã hiểu được, hắn là

sao có thể trở thành cửu môn kiếm chủ của Địa Kiếm Sơn!”

“Hắn đúng là xảo quyệt!”

“Ta đã nói mà, trên đời này sao có thể có thiên phú kiếm đạo cao một cách vô lý

như vậy.”

“Thì ra là bởi vì nguyên nhân này.”

“Bí quyết này nếu đã bị chúng ta phát hiện, như vậy…”

“Các vị, chúng ta không thể dễ dàng bỏ qua!”

Bọn họ tất cả đều dùng kiếm.

Hơn nữa mỗi người đều có kiếm tâm.

Quan trọng nhất là, bọn họ có được chính là Ngũ Đại kiếm tâm của Thiên Kiếm

Sơn.

Chẳng qua, hơn nửa đều là lục giai, thất giai, bát giai.

Ngẫm lại nếu tất cả cùng tăng tới cửu giai, vậy sức chiến đấu chắng phải đều có

thể tăng vọt sao?

Nếu giống như Khương Thành một mình trở thành kiếm chủ của mười mấy

môn kiếm tâm, không biết sẽ tuyệt như thế nào.

Nhiều Tiên Đế, Chuẩn Đế, Tiên vương đạt được mười mấy môn cửu giai kiếm

tâm như vậy…

Đến lúc đó chẳng phải Thiên Kiếm Cung sẽ xưng bá toàn bộ Tiên Giới?

Tất cả Tiên Đế và Chuẩn Đế trong điện đều đứng ngồi không yên.

Nháo nhào bay ra khỏi đại điện, xông thẳng vào Thiên Kiếm Sơn.

Nếu Thành Ca biết suy nghĩ và hành động lúc này của bọn họ nhất định sẽ dở

khóc dở cười.

Các lão đại, các ngươi suy đoán không sai, ta đúng là vì toàn lực tấn công kiếm

tâm mới chiếm được cửu giai kiếm tâm.

Nhưng một trong những mấu chốt của vấn đề chính là sự hồi sinh của hệ thống!

Không có bước này đúng là tự lao đầu vào chỗ chết?

Hắn tiến vào khu vực Tế Nguyệt kiếm tâm, cũng lười nên trực tiếp rút kiếm

hướng về phía mặt trăng có mười hai vòng trạng thái khác nhau mà xử.

Sau một trận đấu ác liệt, hắn vì bị phản đòn mà chết.

Sau đó tiếng chuông hệ thống vang lên, hắn cũng như ý đạt được Tế Nguyệt

kiếm tâm cửu giai, trở thành kiếm chủ của môn kiếm tâm thứ mười một.

Mà ở bên kia, Thái Tiêu Tiên Đế cũng tiến vào Kiếm tâm Đại Nhật - khu vực

mà Khương Thành vừa mới tiến vào.

Môn kiếm tâm này, hắn đã là bát giai rồi.

Lúc này trông thấy mặt trời quen thuộc kia, hắn cảm thấy mình sống thật là

uổng phí thời gian, công sức trước kia tu luyện đều vô dụng.

Tại sao lại ngu ngốc như thế?

Rõ ràng chỉ cần mấy chục giây là có thể đạt được, vậy mà bản thân lại đi tốn

thời gian tìm hiểu như vậy.

“Thật nực cười mà, không ngờ lại đơn giản như vậy.”

“Đại đạo đúng là khiến ta sai lầm mà!”

Sau khi cảm thán hai câu, hắn rút tiên kiếm ra.

Bát giai kiếm tâm xuất chiêu, những chiêu thức quy tắc biến thân, quy tắc lực,

anh hồn và các loại BUFF toàn bộ được Tiên Đế tận lực sử dụng.

Sau khi Thái Tiêu Tiên Đế thành Đế, đã rất lâu không toàn lực xuất chiêu như

vậy.

Lần này chỉ lo lực tấn công không đủ lớn, hiệu quả sẽ không cao.

Mà sau khi tất cả các chiêu thức sẵn sàng, hắn dùng một lực tấn công mạnh

nhất, hướng về phía mặt trời đang dâng lên.