Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 578




“Từ Địa Kiếm sơn đi vào Thiên Kiếm Sơn?”

“Sao có thể xảy ra chyện này?”

Phản ứng đầu tiên của Thái Tiêu Tiên Đế và đám cấp cao của Thiên Kiếm Cung

chính là không tin.

Rất nhiều năm qua, Thiên Địa Đại Lộ tự nhiên sinh ra rất nhiều bí cảnh đặc biệt

tại Tiên Giới.

Ví dụ như Tiên Quang Nhai của Trường Minh Điện là lúc sơ khai Tiên Giới, nơi

được vệt sáng đầu tiên chiếu rọi, quy tắc ánh sáng gần như hình thành bản chất

ở đó.

Quan Tinh đảo của Cửu Tinh Ma Điện, thì lúc có được đại kiếp đầu tiên chín

viên Nguyên Sơ Tử Tinh rơi xuống. Mức độ dày đặc của Tinh lực, những nơi

khác không thể nào so sánh được.

Những vùng đất quý mà trời sinh vốn không có chủ này, theo sự chuyển dịch

của thời gian dần dần bị các thế lực lớn chiếm giữ, trở thành bảo bối của bọn

họ.

Thật lòng mà nói, hành vi này quả thực rất ngang ngược.

Nhưng cũng không còn cách nào khác, người ta nắm đấm to.

Ban đầu Thiên Kiếm Sơn cũng là nơi không có chủ, lúc nó xuất hiện, tu sĩ loài

người thậm chí cũng chưa từng vào Tiên Giới.

Còn những Yêu tộc như Long Phụng Kỳ Lân lại không tu luyện Kiếm thuật.

Kiếm Tu khi xưa muốn đi vào Thiên Kiếm Sơn, hoàn toàn là tự do, muốn vào

thì cứ vào.

Nhưng sau này sau khi Thiên Kiếm Cung phất lên và chiếm giữ lấy, nơi này chỉ

có người của bọn họ mới có thể đi vào.

Ban đầu, bọn họ thậm chí còn giới hạn Địa Kiếm Sơn trong phạm vi.

Chỉ là ở hai giới Tiên Ma rất nhiều tông môn hàng đầu cũng có rất nhiều Kiếm

Tu, sau khi trải qua vô số lần tranh đấu và đàm phán, cuối cùng mới đạt được

thỏa thuận cùng nhau lùi một bước.

Từ đó Địa Kiếm Sơn mở rộng với bên ngoài, thuộc về toàn thể Kiếm Tu.

Còn Thiên Kiếm Sơn chỉ thuộc về Thiên Kiếm Cung.

Ở đây sớm đã bị bọn họ làm thành sân sau của mình, người ngoài không được

phép tranh giành, nếu không trên dưới của Thiên Kiếm Cung sẽ cùng nhau

trừng phạt.

Cho dù là đệ tử bản môn của Thiên Kiếm Cung muốn đi vào Thiên Kiếm Sơn,

cũng phải trải qua kiểm tra nghiêm ngặt.

Suốt mười tỷ năm nay, không biết là đã có bao nhiêu Kiếm Tu ở thế giới bên

ngoài nỗ lực đi vào Thiên Kiếm Sơn.

Trong số bọn họ có Kim Tiên Tiên Tôn, cũng có cả Chuẩn Đế Tiên Đế.

Bọn họ đã từng dùng vô số cách như xông bừa vào, khiêu chiến, giả mạo, ngụy

trang, vân vân..

Vậy mà không có ai ngoại lệ, tất cả đều thất bại.

Bản thân Thiêm Kiếm Cung có tám vị Chuẩn Đế trấn giữ, huống hồ ở đây còn

là sân nhà của người khác, có đủ các loại đại trận và cấm chế.

Được gọi là nơi cực kỳ nguy hiểm cũng không có gì sai.

Trừ phi tất cả các Kiếm Tu của Lục Giới liên thủ tấn công, nhưng vấn đề là

Thiên Kiếm Cung vẫn là tông môn nòng cốt của Tiên Minh, phía sau còn có

Tiên Minh và những tông môn khác xem như đồng minh.

“Hiện nay đã có 535 vị Kiếm Tu của ngoại giới đi vào Thiên Kiếm Sơn.”

“Hơn nữa số người vẫn đang không ngừng tăng lên!”

“Cái gì?”

“Sao có thể làm được?”

“Sân sau” của nhà mình bị người khác tranh giành, các cấp cao của Thiên Kiếm

Cung nổi trận lôi đình, hoàn toàn không thể nào chấp nhận được.

Đối với bọn họ mà nói, việc này giống như là ao cá mà bọn đã nhận khoán bị

người khác trộm câu mất vậy.

Mặc dù cái ao cá này không hề phải trả giá gì, hơn nữa bọn họ cũng không giao

bất kì phí nhận khoán gì.

Bọn họ lúc này, hận không thể giết chết hết tất cả những người ở bên trong.

Nhưng sau khi đi vào Thiên Kiếm Sơn, không gian mà mỗi người ở đều ngăn

cách.

Bọn họ cũng không thể can thiệp được các Kiếm Tu lĩnh hội ở bên trong.

“Là bởi vì Khương Thành!”

“Hắn đã làm gì?”

Sau khi biết Địa Kiếm Sơn bởi vì có sự xuất hiện của cửu môn Kiếm chủ, mà

xây nên một cái cầu vượt hình vòm, hơn nữa chiếc cầu vượt này còn để Khương

Thành kiểm soát, đám cấp cao của Thiêm Kiếm Cung nổi trận lôi đình.

Lập tức kết bè kéo phái, hừng hực đánh ra ngoài.

“Khương Thành, ngươi thật to gan!”

“Ngươi muốn làm gì?”

Nhìn thấy bên ngoài còn có mấy trăm ngàn kiếm tu, hơn nữa số người này còn

đang càng ngày càng nhiều, bọn họ đều sắp phát điên rồi.

“Dừng lại!”

“Dừng lại hết cho ta, ai dám tiến vào nữa thì giết người đó!”

“Còn dám tự ý xông vào Thiên Kiếm Cung bọn ta?”

Sự xuất hiện của bọn họ, quả thật là đã dọa đến những Kiếm Tu đang ở hiện

trường kia.

Thế nhưng ở đây đột nhiên xuất hiện tám vị Tiên Đế và hơn trăm vị Chuẩn Đế,

chỉ riêng sức ép khí thế cũng đã đủ để người khác phải nghẹt thở.

Bầu không khí của cả một vùng rộng lớn xung quanh Địa Kiếm Sơn đều trở nên

ngưng đọng.

Thái Tiêu Tiên Đế ánh mắt lạnh lùng, liếc nhìn đám đông, gần như không có ai

dám nhìn thẳng vào hắn.

Ngoại trừ Thành Ca.

“Xông vào Thiên Kiếm Cung của ngươi?”

“Có sao, nơi mà bọn ta vào chỉ là Thiên Kiếm Sơn mà thôi.”

Thái Tiêu Tiên Đế nghe vậy liền tức giận nói: “Thiên Kiếm Sơn nằm ở trung

tâm của Thiên Kiếm Cung bọn ta, tự nhiên cũng thuộc về Thiên Kiếm Cung bọn

ta!”

“Bây giờ ngươi để cho người đi vào núi, cũng chính là xâm phạm Thiên Kiếm

Cung của bọn ta!”

Những trưởng lão khác cũng sôi nổi trách mắng.

“Không sai, hành động này của ngươi đồng nghĩa với khiêu chiến!”

“Cứ dựa theo thỏa thuận năm đó, bản thân của Thiên Kiếm Cung đã được phán

là thuộc về Thiên Kiếm Cung bọn ta, việc này đã có được sự thừa nhận của Lục

Giới!”

“Tự tiện xông vào phạm vi của một tông, chuyện này khiến người hay thần

cũng đều giận dữ, trời hay người cũng trách phạt!”

“Ma đầu, ngươi còn lời gì để nói không?”

Thành Ca xém chút bị bọn họ chọc cho cười rồi.

Hắn rất thật thà lắc đầu: “Ta không có lời gì để nói.”

Phản ứng này ngược lại khiến cho Thái Tiêu Chuẩn Đế có chút bất ngờ.

Vốn dĩ còn tưởng rằng hắn muốn dựa theo lý cố gắng tranh luận cơ, thế cho nên

một đống những câu từ chuẩn bị phía sau đều không cần dùng đến.

“Vậy ngươi còn không mau dừng hành động bỉ ổi này lại, cắt bỏ con đường

thông đến Thiên Kiếm Sơn.”

“Các ngươi đang ra lệnh cho ta sao?”

Khương chưởng môn lắc đầu, thu lại nụ cười lạnh nhạt nói: “Cho dù ta có xâm

phạm đến Thiên Kiếm Cung của các ngươi thì đã làm sao?”

Năm đó trong số những tông môn đối phó với Phi Tiên Môn, cũng không phải

là không có bóng dáng của Thiên Kiếm Cung.

Câu nói này, khiến cho tất cả hiện trường một phen rộ lên.

Đây là Thiên Kiếm Cung đó, là một trong ba tông môn đứng đầu ở Tiên Giới.

Sau cuộc đại chiến giữa Tiên và Yêu, đã quyết định thành lập địa vị thống trị, ai

dám ngang nhiên trở thành kẻ địch của bọn họ?

Cho dù mấy lần đại chiến giữa Tiên và Ma, bên phía Ma Giới cũng không nói ra

những lời cay nghiệt như vậy.

Sau khi Thái Tiêu Tiên Đế và những cấp cao khác kịp phản ứng lại, lập tức giận

tím mặt.

Tiên Kiếm cửu giai xuất hiện, quy tắc hồng lưu và quy luật không gian hòa lẫn

vào nhau, làm cho mảng trời đất này cũng biến đổi thành một hình dạng khác.

“Ngươi nói cái gì?”

“Ngươi thật to gan!”

“Há có lí như thế!”

Thành Ca lập tức nâng cao tinh thần, rút ngay Hồng Tuyệt Tiên Kiếm ra.

“Là muốn đại chiến với ta sao?”

“Đến đây đến đây!”

Một đám Tiên Đế khí thế hừng hực, thế lực ngút trời ở đối diện đã bắt đầu do

dự.

Thái Tiêu Tiên Đế tức đến sắc mặt tái mét: “Ngươi tưởng rằng bọn ta sẽ mắc

lừa sao?”

“Ngươi cũng không còn bao nhiêu năm có thể kiêu ngạo nữa đâu!”

Thành Ca có chút thất vọng, hắn chỉ mong sao đối phương giết chết mình.

Sau đó hệ thống hack để giết lại, tiện thể san bằng hết cả Thiên Kiếm Cung.

Chỉ đáng tiếc là đám người này giống với Bích Lạc Tâm Cung, kiêng dè thân

phận Kiếp Tâm của hắn, cũng chỉ dám nói mồm.

Căn bản không dám xuống tay với hắn.

“Haiz, đúng là mừng hụt một lần.”

Sau đó, hắn móc ra Tiên khí truyền tin, truyền tin về phía Tiên Yêu Sơn.

“Alo alo alo, là Mạc Trần phải không?”

“Đúng rồi, là ta, ta rất khỏe, phong thái cũng vẫn như trước…”

“À, bây giờ ta đang ở bên Địa Kiếm Sơn.”

“Đúng rồi, ngươi đoán không hề sai, vị cửu môn Kiếm chủ đó chính là ta đây!”

“Là như vậy đó, ta đã mở ra con đường thông từ Địa Kiếm Sơn đến Thiên Kiếm

Sơn, ngươi sắp xếp các đệ tử một chút, lập tức lập ra một đội đến Thiên Kiếm

Sơn rèn luyện.”

“Đúng rồi, tất cả những ai dùng kiếm đều có thể đến.”

“Đúng rồi, tiện thể truyền tin tức ra ngoài, cứ nói là những Kiếm Tu khác trong

Lục Giới đều có thể đi vào!”

“Ta chỉ đợi một tháng, tận dụng thời cơ.”

Sau khi hạ lệnh xong cho phía Phi Tiên Môn, hắn tắt “điện thoại” đi.

Sau đó nhếch mép cười một cái với vị Thái Tiêu Tiên Đế mà biểu cảm như sắp

khóc kia.

“Ngươi cắn ta à?”