Ngay khi khắp lục giới nghe tin một vị cửu môn kiếm chủ xuất hiện thì Thiên
Kiếm Cung gần đó cũng không ngoại lệ nghe được tin này.
Trong nháy mắt, cả Thiên Kiếm Cung đều đặc biệt quan tâm chuyện này.
“Cửu môn kiếm tâm ư?”
“Làm sao có thể?”
“Một người cho dù có lĩnh ngộ được cửu loại kiếm tâm cũng chưa chắc đã làm
được, đằng này còn trở thành kiếm chủ?”
“Đây chính là đại đạo truyền âm, không thể sai được!”
“Thật sự không thể tin được? Là ai làm được?”
“Cho dù là ai đi chăng nữa thì cũng không phải người của Thiên Kiếm Cung
chúng ta!”
Chưởng giáo Thái Tiêu Tiên Đế của Thiên Kiếm Cung im lặng, xung quanh một
đám cao cấp của Thiên Kiếm Cung cũng cảm thấy mất mặt.
Là tông môn kiếm tu nổi tiếng nhất Tiên Giới, chỉ cần nghe danh thôi cũng rõ
mối liên kết giữa tông môn và kiếm rồi.
Trên thực tế, chưởng giáo đầu tiên của Thiên Kiếm cung là Tiên Đế Kiếm.
Chỉ tiếc là sau khi bị đánh bại, cuối cùng bị giáng xuống làm Chuẩn Đế, do đó
bất đắc dĩ phải thay đổi chưởng giáo của Thiên Kiếm cung.
Sự cạnh tranh của chúa tể kiếm thực sự quá khắc nghiệt.
Mà vị trí này sở dĩ thay người thường xuyên như vậy, ngoại việc có quá nhiều
kiếm tu thì còn một nguyên nhân quan trọng khác.
Khi một vị Chuẩn Đế có được lạc ấn của quy tắc kiếm, thì lúc khiêu chiến với
Tiên Đế Kiếm, tâm quy tắc sẽ không chiếu cố Tiên Đế.
Điều này hoàn toàn khác với trường hợp các chúa tể của quy tắc khác sử dụng
quy tắc hoá thân để đánh bại Chuẩn Đế.
Thiên Kiếm Cung cũng coi như là tận lực khi đã xuất hiện sáu vị Tiên Đế Kiếm
trong lịch sử, tuy rằng tất cả đều đã bị đánh bại, nhưng dù sao cũng đã có nhiều
tông môn.
Chỉ tiếc, vô số các kiếm tu ngoài kia không hề mảy may quan tâm đến.
Ngươi đặt tên là Thiên Kiếm Cung, kết quả hiện tại là Tiên Đế Kiếm cũng
không phải của tông môn các ngươi.
Chưởng giáo các ngươi tu luyện cũng không phải quy tắc kiếm, còn có tư cách
gì xứng đáng với cái tên này?
Hơn nữa các ngươi đã chiếm được Thiên Kiếm Sơn - thánh địa trong lòng kiếm
tu!
Hiện tại bảng hiệu của Thiên Kiếm Cung là lớn nhất trong kiếm tu giới, chính là
vì có được vị Chuẩn Đế hậu kỳ Cửu giai Vĩnh Dạ kiếm tâm.
Vĩnh Dạ kiếm tâm và Trường Minh kiếm tâm chỉ đứng sau Sinh Diệt kiếm tâm.
Có thể trở thành Vĩnh Dạ kiếm chủ thực sự rất hãnh diện.
Chỉ là hiện tại Thành Ca xuất hiện với cương vị kiếm chủ của cửu môn kiếm
tâm khiến bất kỳ kiếm chủ nào cũng cảm thấy khó chịu trong lòng.
“Ai?”
“Là ai trở thành cửu môn kiếm chủ?”
“Mau đi điều tra!”
“Người này hẳn đang ở Địa Kiếm Sơn.”
“Đưa ra điều kiện tốt nhất để mời hắn gia nhập Thiên Kiếm Cung!”
“Nếu hắn không muốn thì sao?”
“Vậy thì không thể giữ lại…”
Ánh mắt của Thái Tiêu Tiên Đế đằng đằng sát khí, hắn cũng chẳng phải người
đứng đắn gì.
“Kiếm chủ của cửu môn kiếm tâm, thiên phú kiếm đạo lừng lẫy kim cổ, một khi
hắn trở thành Tiên Đế Kiếm thì…”
Vậy so với Tiên Đế Kiếm tiền nhiệm hoàn toàn khác biệt rồi.
Hắn yên lặng liếc nhìn xung quanh: “Đến lúc đó, vị trí Tiên Đế Kiếm của Thiên
Kiếm Cung chúng ta sẽ khó mà đoạt lại được!”
Trong mắt hắn, Tiên Đế Kiếm nhất định thuộc về Thiên Kiếm cung.
“Mau đi điều tra ngay!”
“Sau khi tra ra, đem hắn tới đây, hãy nói là chúng ta mời hắn tới!”
Sau khi mời được hắn tới, xử lý thế nào sẽ do bọn họ quyết định.
Gần đây Thiên Kiếm Cung cũng đang đóng cửa, lúc trước dù bên ngoài có náo
nhiệt bao nhiêu bọn họ cũng không hề hay biết.
Nhưng dù sao cũng rất nhanh đã có tin tức truyền tới.
“Hắn ta…”
“Sao lại nhanh như vậy? Hắn ta đâu?”
Ánh mắt Thái Tiêu Tiên Đế bỗng chốc lạnh lùng: “Chẳng lẽ hắn dám khinh
thường Thiên Kiếm Cung không chịu vào?”
“Không phải như vậy…”
Trưởng lão đi dò hỏi tin tức với vẻ mặt nhăn nhó đáp: “Chỉ là hắn, hắn ta… tốt
nhất đừng dây vào.”
Các Tiên Đế khác cười nhạt: “ Chả nhẽ còn có người mà Thiên Kiếm Cung ta
không động được đến ư?”
“Hắn là Điện chủ của Trường Minh Điện hay là Ma Đế của Cửu Tinh Ma
Điện?”
Trưởng lão kia cay đắng xua tay, nét mặt so với lúc khóc càng thêm khó coi:
“Cũng không phải… hắn là Khương Thành.”
“Khương Thành?”
Thái Tiêu Tiên Đế mặt biến sắc, vội vàng hỏi: “Khương Thành nào?”
“Chính là hắn Kiếp Tâm Khương Thành.”
“Cái gì? Thật sự là hắn?”
Tất cả Tiên Đế và Chuẩn Đế của Thiên Kiếm Cung nhất thời đứng ngồi không
yên, náo loạn hết thảy.
“Làm sao có thể là hắn ta?”
“Tên điên đó làm sao có thể chạy tới nơi này?”
“Hắn đang nhắm tới Thiên Kiếm Cung chúng ta sao, tên ôn thần, đi chỗ khác
không tốt sao?”
Vừa rồi còn nói ai cũng dám dây vào, hiện tại tất cả liền đổi giọng.
Ai mà dám chọc vào Kiếp Tâm!
“Mẹ kiếp, hắn không phải là Chuẩn Đế tốc độ sao, sao lại trở thành cửu môn
kiếm chủ?”
“Có quỷ mới rõ, tên này rất tà môn!”
“Tiếp tục đóng cửa, quyết không cho hắn tiến vào!”
“Đúng vậy, quyết không để hắn dính dáng đến Thiên Kiếm cung, hãy xem hắn
như không tồn tại!”
Bọn họ rất nhanh đã đưa ra quyết định tương tự như Bích Lạc Tâm Cung lúc
trước.
Chỉ tiếc rằng người tính không bằng trời tính.
Lúc này chín chùm sáng tại Địa Kiếm Sơn đã hoá thành một dải cầu vồng,
hướng về phía Thiên Kiếm Cung.
Tựa như một cây cầu nối với chân trời, bắc ngang giữa hư không.
Mà Thiên Kiếm Sơn… nằm trong Thiên Kiếm cung.
Cảnh tượng này, những kiếm tu bên ngoài nhìn thấy ai nấy đều tặc lưỡi lấy làm
kỳ lạ.
“Thì ra sau khi đả thông Địa Kiếm Sơn còn có thể xuất hiện hiện tượng kỳ dị
này sao?”
“Xem ra Thiên Kiếm Sơn và Địa Kiếm Sơn là một thể!”
“Chỉ là trước kia không ai có thể làm được chuyện này…”
“Cầu vồng này đi thẳng tới Thiên Kiếm Sơn, đây chẳng phải cơ hội ngàn năm
có một sao?”
Địa kiếm sơn mở cửa cho tất cả Kiếm tu, còn Thiên Kiếm Sơn thì không giống
vậy.
Nghiễm nhiên đã là tài sản riêng của Thiên Kiếm Cung.
Người ngoài muốn vào cũng được, chỉ cần trở thành môn nhân của Thiên Kiếm
Cung là được.
Đại bộ phận kiếm tu hoặc là đã có tông môn, hoặc là một mình, hoặc là không
muốn khom lưng cúi đầu.
Cho nên tới nay, ngoại trừ Trường Minh, Vĩnh Dạ, Đại Nhật, Tế Nguyệt, Lăng
Tinh, Ngũ Đại cao giai kiếm tâm của Thiên Kiếm Sơn, ngoại giới kiếm tu
không có cách tiến vào.
Chỉ có thể dựa vào thiên phú của chính mình.
Hơn nữa gần đây Thiên Kiếm Cung lại đóng cửa, đồng nghĩa với việc không
còn cơ hội.
Mà lần này, dải cầu vồng từ Địa Kiếm Sơn tiến thẳng tới Thiên Kiếm Sơn,
chẳng lo đến cấm chế và pháp tắc phong sơn của Thiên Kiếm Cung.
Ngang nhiên mở con đường giữa hai núi.
“Nói cách khác, chỉ cần đặt chân lên cầu vồng này, chúng ta có thể tiến vào
Thiên Kiếm Sơn?”
“Không sai!”
“Trời ơi, ta đang tu luyện Trường Minh kiếm tâm, mơ ước đến tận bây giờ
chính là có một lần được tiến vào Thiên Kiếm Sơn!”
“Tuy rằng ta không tu luyện Ngũ Đại kiếm tâm kia, nhưng cũng muốn vào tìm
hiểu một chút!”
“Đúng vậy, nếu có thể luyện thêm một môn kiếm tâm, thì thực lực của ta có thể
tăng lên rất nhiều.”
Nghĩ đến đây thôi, mắt tất cả đều sáng lên.
Tim cũng đập loạn nhịp, hận không thể một mạch tiến thẳng vào Thiên Kiếm
Sơn.
Tuy nhiên, không phải tất cả đều diễn ra như mong muốn.
Bởi vì đột nhiên xuất hiện chủ nhân của cây “Thiên Kiều” này.
Khương chưởng môn đả thông Địa Kiếm Sơn cửu quan, cây “Thiên Kiều” này
cũng tự nhiên vì hắn mà xuất hiện.
“Thì ra còn có một cây cầu như vậy à!”
Thương Linh trong bóng tối cũng tặc lưỡi.
“Cây cầu này hoàn toàn nằm dưới sự khống chế của ngươi sao?”
Thành Ca đắc ý nói: “Đúng vậy, chỉ cần ta ở Địa Kiếm Sơn, cây cầu này vẫn sẽ
tồn tại.”
“Điều gì xảy ra nếu ngươi rời đi?”
“Vậy nó sẽ biến mất, đây chính là hào quang của nhân vật chính.”
Hắn vừa dứt lời, một đám kiếm tu do Bạch La Tiên vương cầm đầu tiến tới.