Lúc đám người ở bên ngoài đó bị kinh động đến sắp phát điên, Thương Linh ở
bên trong cũng tỏ vẻ bản thân được mở mang tầm mắt.
“Ngươi vậy mà lại lại trở thành Kiếm Chủ của Kiếm Tâm Hỏa?”
“Ngươi làm sao làm được thế?”
“Đừng nói với lão nương đây là bởi vì khí chất gì đó!”
Nàng hung hăng nói: “Thành thật giải thích, ngươi có phải là nắm giữ bí quyết
gì không?”
Bây giờ nàng cũng đang nghi ngờ, cái Địa Kiếm Sơn này có phải là có lỗ thủng
nào có thể chui qua không?
Nếu không thì không có lý nào.
Tên này rõ ràng không có Kiếm Tâm, xét về cơ sở của phương diện này, hắn là
người kém nhất.
Bình thường cũng không thấy hắn nhắc đến vấn đề gì liên quan đến kiếm đạo.
Rất rõ ràng, hắn trước đây hông hề có hứng thú gì với cái này.
Kiểu người có thể trực tiếp luyện hai môn Kiếm Tâm đến đỉnh cao nhất này,
còn có thiên lí không, còn có vương pháp không?
“Khụ!”
Thành Ca vuốt ve mái tóc của bản thân, kiêu ngạo nói: “Ta không phải đã nói
rồi sao, hôm hay trạng thái cực tốt, lĩnh hội giống như giếng phun, từng đống
từng đống tỏa ra ngoài…”
Thương Linh suýt chút bị hắn làm tức chết.
“Lĩnh hội gì có thể một lần đẩy Kiếm Tâm từ không lên đến cửu giai à, ngươi
nói cho ta nghe xem!”
“Cái này sao, cảm ngộ không cách nào truyền miệng được, chỉ có thể hiểu
ngầm.”
Thật ra ta đã chết hai lần trong tầm mắt ngươi, đáng tiếc ngươi lại xem như bị
dồn đến bước đường cùng nên phải sống, vậy thì còn cách nào chứ?
“Ngươi vẫn còn muốn tiếp tục?”
Thương Linh nhìn thấy ý định vẫn chưa muốn rời đi này của hắn, lúc này lại
bay tiến về hướng Kiếm Tâm Thủy.
“Đương nhiên!”
Trong lòng Thành ca tự nhủ ta đây lạc ấn của quy tắc Kiếm đến Chuẩn Đế trung
kỳ cũng chưa đạt.
Mặc dù nói hiên tại buff của Kiếm thuật đã mạnh thêm tận mấy lần, nhưng cái
quan trọng nhất thì vẫn chưa đạt đến.
“Cái mà ngươi gọi là từng đống từng đống lĩnh hội đó… vẫn chưa kết thúc?”
“Hình như là thế đó.”
“Lẽ nào ngươi vẫn còn muốn làm Kiếm chủ của Kiếm Tâm một lần nữa?”
“Kiếm chủ là cái gì?”
Thành ca quả nhiên vẫn chưa biết kiểu xưng hô Kiếm chủ này.
Hắn chưa từng sống trong phạm vi Kiếm Tu, chỉ biết Kiếm Tâm có cửu giai,
cửu giai rất có thể diện, chỉ biết thế mà thôi.
“Ngươi cũng thật là… vừa yêu nghiệt vừa vô tri mà!”
Thương Linh sắp cạn lời rồi.
Trong lòng thấy vô cùng hoang đường, không kìm được lại dâng lên một cảm
giác bất lực.
Có thể khiến cho những sinh linh được sinh ra trong bản thân cái Tiên giới sơ
khai này hết lần này đến lần khác kinh hãi, cũng chỉ có hắn thôi.
Sau khi nàng giải thích một chút về ý nghĩa tượng trưng của Kiếm chủ, Thành
Ca mà trước giờ luôn thích phô trương nhất thời hăng hái lên.
“Sao ngươi không nói sớm?”
“Hóa ra vô tình, ca đã trở thành ngọn đèn sáng chỉ đường của hai môn Kiếm
Tâm, là tấm gương mẫu mực cho vô số Kiếm Tu?”
“Ha ha ha ha, đây cũng thật là một niềm vui bất ngờ rồi!”
“Ta càng có thêm động lực rồi!”
Vốn dĩ hắn còn nghĩ làm cho lạc ấn của quy tắc Kiếm đến Chuẩn Đế hậu kỳ là
cũng được rồi.
Dù sao mỗi lần bị giết, kết quả mặc dù thần kỳ, nhưng quá trình không hề dễ
chịu.
Nhưng hiện tại, hắn bắt đầu tính toán rồi.
Nếu như bản thân tu luyện toàn bộ chín môn Kiếm Tâm của Địa Kiếm Sơn lên
đến đỉnh cao nhất, trở thành Kiếm chủ của chín môn Kiếm Tâm. Sau đó, lại
chiếm trọn vị trí Kiếm Chủ của năm môn Kiếm Tâm ở Thiên Kiếm Sơn.
Việc đó nói ra ngoài, sẽ dọa người đến mức nào chứ?
Rất nhanh, hắn đã gấp rút tiến vào trong thí luyện của Kiếm Tâm Thủy.
Vẫn như cũ lại là một màn chiến đấu, trước đây hắn căn bản chưa từng tu luyện
Kiếm Tâm Thủy, đương nhiên là bị dồn ép rồi.
Sau đó đương nhiên lại bị giết một lần nữa.
Đổi lại là những Kiếm Tu khác, trong quá trình chiến đấu, sẽ có một số lĩnh hội
trên phương diện Kiếm Tâm.
Còn hắn thì cái quái gì cũng không lĩnh hội được.
Có điều không sao cả, âm thanh tuyệt vời của hệ thống lại một lần nữa vang lên.
“Tinh! Ký chỉ bị giết, đang kiểm tra đo lường thế lực địch, sắp xếp phương án
hồi sinh!”
“Tinh! Ký chủ nhận được Thủy Chi Kiếm Tâm!”
“Tinh! Ký chủ hồi sinh!”
Hắn vừa được sống lại, thoáng chốc trong đầu lại có thêm một đống lĩnh hội
liên quan đến Kiếm Tâm Thủy.
Môn Kiếm Tâm này, không ngoài dự liệu của hắn, trực tiếp đạt đến cửu giai rồi.
Đám Kiếm Tu đó ở bên ngoài vẫn đang ở đó thảo luận một người hai Kiếm Chủ
cơ.
Chuyện này khiến cho người ta chấn động quá rồi, quả thực đã phá vỡ đi những
lý lẽ thông thường, không thể ngăn bọn họ không thảo luận.
Chính vào lúc này, Địa Kiếm Sơn lại một lần nữa phát ra âm thanh ầm ầm, vầng
sáng cửu sắc lại xuyên thẳng lên trời…
“Kiếm Chủ Thủy!”
“Mẹ ơi, tình huống gì vậy?”
“Đừng nói với ta lại là hắn?”
“Không thể nào? Không phải chứ?”
Biểu cảm của mọi người đều có chút sụp đổ rồi.
Người này còn không chọn lạc ấn của quy tắc Kiếm, không trung thành với
kiếm, hắn có tài đức gì chứ?
Nói thật lòng, Thành Ca có lạc ấn của quy tắc Kiếm đó.
Có điều nếu như nói hắn không trung thành với kiếm, đây quả thực là không
sai.
Cho vị Ca này một thanh đao hoặc là một thanh thương, hắn đều có thể dùng
một cách thành thạo.
Thậm chí lúc biến thành Thương Long chân thân, giương vuốt cũng vô cùng tự
nhiên thành thục.
Khương chưởng môn không kén chọn, căn bản không hề có tâm thái hoàn toàn
cứng nhắc với Kiếm giống các Kiếm Tu đó.
Vừa nãy hắn trở thành song Kiếm Chủ, thậm chí còn bị đám Kiếm Tiên ở bên
ngoài xem như ngày đen tối nhất của Kiếm Tu Giới.
Bị một tên Chuẩn Đế có quy tắc tốc độ trở thành Kiếm Chủ của hai môn, thật ô
nhục!
Việc này nếu như còn có môn thứ ba, vậy thì có còn muốn để cho ngươì khác
sống không?
Nhưng mà, ý nghĩ của bọn họ không thể thay đổi được bất cứ việc gì.
Lại lại lại là vầng sáng của một mặt trời nhỏ mang hiệu quả đặc biệt lại dần dần
mọc lên, khí tức của Kiếm Tâm Thủy bồng bềnh cả một khu vực xung quanh
Địa Kiếm Sơn, đem theo những ý vị vô cùng huyền ảo.
Thành Ca cũng lại lại lại một lần nữa dưới sự bao phủ của vầng sáng, vẫy tay
chào hỏi về phía mọi người.
“Mẹ ơi, thật sự vẫn là hắn!”
“Điên rồi sao?”
“Một người làm Kiếm chủ của ba môn Kiếm Tâm?”
“Ta không tin, đây tuyệt đối là không thể nào!”
“Cứ cho là đã chọn thiên tài kiếm đạo tuyệt thế lạc ấn của quy tắc Kiếm, cũng
không thể nào tu luyện toàn bộ ba môn Kiếm Tâm đến đỉnh cao nhất!”
“Không sai, mỗi loại Kiếm Tâm đều không hề có liên hệ với nhau, không thể
nào có người cùng lúc lĩnh hội hết đến cửu giai!”
Rất nhiều người nói mấy câu kiểu này.
Nhưng những người trầm mặc còn nhiều hơn.
Dù sao sự thật bày ra trước mắt, ngươi có không tin thì cũng có ích gì?
Một người ba Kiếm Chủ, thiên phú kiếm đạo của người này đã không thể dùng
lời nói để hình dung nữa.
“Đáng tiếc, nếu như hắn lựa chọn lạc ấn ấn quy tắc Kiếm, vậy thì vị trí Tiên Đế
Kiếm thế nào cũng là của hắn rồi.”
Vị trí Tiên Đế kiếm, thay đổi cũng rất thường xuyên, thế cho nên mọi người
bình thường đều rất ít nhắc đến tên của vị Tiên đế Kiếm trước đây.
Bởi vì gần như có thể đoán trước được, hắn sớm muộn cũng sẽ bị lật đổ.
Mà lần này, rất nhiều người lại cùng có một nhận thức chung.
“Nếu như Khương Thành lựa chọn quy tắc Kiếm, hơn nữa trở thành Tiên Đế
Kiếm, vị trí đó rất có khả năng sẽ không thể bị lung lay nữa!”
“Quả thật là như vậy, bản thân Tiên Đế Kiếm bây giờ cũng chỉ là Kiếm Chủ của
một môn Kiếm Tâm Kim này.”
“Có đến ba môn Kiếm Tâm, nội tình cũng quá là lớn rồi…”
Tâm trạng của mọi người cũng đang âm thầm thay đổi.
Cho dù vẫn còn rất bài xích quái thai Thành Ca không trung thành với Kiếm
này, nhưng lại không nhịn được cảm thấy tiếc nuối thay hắn.
Mà chính vào lúc bọn họ tiếp tục bàn tán, Thành Ca cũng đã tiến vào khu vực
của Kiếm Tâm Kim.
Lại một vòng thí luyện mới bắt đầu.
Vẫn như cũ là trước sau như một bị dồn ép, bị giết chết.
Mà sau đó hệ thống cũng rất “hợp theo lẽ thường” cho hắn Kiếm Tâm Kim cấp
cao nhất.
Thế là sau một lát, hắn lại qua cửa rồi.
Ánh sáng cửu sắc rực rỡ lại lại lại lại xuyên thẳng lên trời, Khương chưởng môn
thuận lợi trở thành Kiếm Chủ của môn Kiếm Tâm thứ tư!
Tất cả các Kiếm Tu có mặt ngây ngốc nhìn vầng sáng quen thuộc đó, biểu cảm
đều có chút vỡ vụn.
Trái tim nhỏ bé đã bị đè nén cọ sát bốn lần, bọn họ đã dần dần chết lặng, ánh
mắt ngớ ra giống như pháo hoa.
Yên tĩnh, mà lại không biết làm sao