“Là ai?”
“Ai đã thành Kiếm chủ Mộc?”
Luyện môn Kiếm Tâm đến cửu giai, sẽ được toàn bộ Kiếm Tu tôn làm Kiếm
chủ của môn Kiếm Tâm này!
Mặc dùng kiểu xưng hô này không có gia tăng thực chất gì, nhưng từ nay trở về
sau, tất cả những Kiếm Tu tu luyện môn Kiếm Tâm này, sẽ đặt hắn lên hàng
đầu, sẽ xem hắn như ngọn đèn sáng chỉ đường.
Trước mắt trong mười lăm môn Kiếm Tâm, duy chỉ có bảy tông môn Kim, Hỏa,
Cuồng Bạo, Tịch Diệt, Đại Nhật, Trường Minh, Vĩnh Dạ xuất hiện Kiếm chủ.
Mà bảy vị Kiếm chủ này, đều nhận được sự tôn trọng của các môn Kiếm Tu.
“Kiếm Tâm Mộc chúng ta, cũng có Kiếm chủ rồi!”
Kể cả Bạch La Tiên Vương trong đó, Kiếm Tu đã lĩnh ngộ Kiếm Tâm Mộc
cũng vui mừng như vậy.
Dường như nhiều thêm một vị Kiếm chủ, Kiếm Tâm Mộc cũng có thêm tư cách
làm màu hơn.
Chỉ là, sự vui mừng của bọn họ không giữ được bao lâu.
“Cho nên người đó là ai thế?”
“Sao vẫn chưa đi ra?”
“Đúng thế, sao vẫn chưa đi ra thế?”
Cái cổ của mọi người đều vươn dài ra, vô cùng trông mong, chờ đợi ngắm nhìn
vị Kiếm chủ mới này.
Rất nhiều người thậm chí còn chuẩn bị xong rồi, báo tin cho bằng hữu thân thiết
trong tông môn của mình, báo cáo tin tức bùng bổ này của Kiếm Tu Giới.
Thế mà đợi rất lâu, cũng không thể đợi được người đi ra.
Có người đột nhiên đã nhớ ra gì đó.
“Vừa nãy trong khu vực của Kiếm Tâm Mộc, hình như chỉ có… Khương
Thành.”
“Là hắn?”
“Không thể nào!”
“Tuyệt đối không thể nào!”
Lần trước Thành Ca đã giết chết nhiều Chuẩn Đế và Tiên Vương cấp Kiếm Tu
như vậy trong cửa quy tắc, còn ép những Tiên Tôn Kim Tiên còn lại chủ động
rút lui nhận thua.
Việc này đã tát mạnh vào mặt mũi của tất cả những Kiếm Tu.
Cho nên, hắn vốn đã không nhận được sự yêu thích trong phạm vi Kiếm Tu.
Huống hồ vừa nãy hắn còn bị tất cả nhận định là kẻ chạy trốn trong Kiếm Tu.
Cho dù Kiếm chủ Mộc này là ai, mọi người đều có thể chấp nhận, riêng chỉ có
Khương chưởng môn là không được.
“Hắn đến cả Kiếm Tâm cũng không có, còn cửu giai, đùa sao?”
“Kiếm Tâm Mộc bên đó nhất định vẫn còn người khác!”
Phía xa, khu vực của Kiếm Tâm Mộc từ từ mọc lên một “mặt trời” chói lóa.
Trung tâm của mặt trời có một bóng người.
Quanh người được che phủ trong cùng một vầng sáng cửu sắc, khí tức Mộc
nồng nặc càng có thể nhận biết được rõ ràng, có vẻ thần thánh vô cùng.
Địa Kiếm Sơn cũng xem như là một bí cảnh mà Thiên Địa Đại Lộ tự nhiên sinh
thành.
Đạt đến Kiếm Tâm cửu giai, vậy xem như là “qua cửa” rồi.
Mà sau khi qua cửa trở thành Kiếm chủ, sẽ có hiệu ứng ánh sáng đặc biệt riêng.
Điểm này, tất cả những Kiếm tu ở hiện trường đều vô cùng rõ ràng, dù sao thì
cũng không phải là lần đầu tiên có người trở thành Kiếm chủ.
Chỉ là, bọn họ hiện tại lại rất không muốn thừa nhận quy tắc này.
Bởi vì bóng người bên trong ánh sáng đó, rõ ràng là Khương chưởng môn thanh
tú đẹp trai.
Ca này cũng không biết mọi người đang không thoải mái với mình, lên tới
không trung nhìn thấy nhiều người hướng mắt nhìn mình như vậy, vẫn cứ theo
thói quen vẫy tay chào hỏi mọi người.
Điệu bộ đó, giống như là một người nổi tiếng.
Mọi người chỉ cảm thấy mặt của mình đều bị đánh sưng hết lên rồi.
Vậy mà lại thật sự là hắn.
Sao lại có thể là hắn chứ?
Hắn rõ ràng là không có Kiếm Tâm mà, chỉ vào kia có một lúc như vậy mà đã
thành Kiếm chủ?
Đây còn không phải là nói đùa sao?
Huống hồ, vừa rồi mọi người không phải đều đạt đến cùng chung một nhận
thức, đều cho rằng thiên phú kiếm đạo của hắn rất tệ, là một khúc gỗ mục cơ
mà?
Kiếm chủ của Kiếm Tâm cửu giai là khúc gỗ mục?
Vậy bản thân bọn họ là cái gì?
Hiệu quả đặc biệt trên không trung duy trì tiếp được vài giây, ngay sau đó
Thành ca mất tích tại vị trí ban đầu.
Mọi người tưởng rằng hắn đã rời đi rồi, mới lại một lần nữa bàn tán sôi nổi.
“Khụ, thực ra hắn chắc sớm đã là Kiếm Tâm bát giai rồi nhỉ?”
Người đang nói trước đây không lâu còn cùng nhau châm biếm, bây giờ khó
tránh khỏi có chút ngượng ngập.
“Không sai, hắn nhất định sớm đã là Kiếm Tâm Mộc bát giai rồi.”
“Chỉ có như vậy, mới có thể giải thích được vì sao hôm nay hắn có thể trở thành
Kiếm Chủ Mộc.”
“Đúng đúng đúng, không thể tồn tại một người có thể trong phút chốc, liền từ
không có Kiếm Tâm trực tiếp trở thành Kiếm chủ được, vậy thì quá là hoang
đường rồi!”
“Hắn vốn đã là Chuẩn Đế, trước đây đã có Kiếm Tâm Mộc bát giai… rất bình
thường.”
Được thôi thật ra là không hề bình thường chút nào, người có được Kiếm Tâm
bát giai cũng là vô cùng ít ỏi.
Lúc này cảm xúc của mọi người đều không hiểu sao dâng trào lên.
Phương Vũ Kiếm Tiên mà trước đây được mọi người tâng bốc, cũng sớm đã
không có ai hỏi thăm.
Không có cách nào khác, so sánh giữa Kiếm Tâm lục giai và Kiếm Tâm cửu
giai… đến cả bình thường cũng không so được.
Còn biểu cảm của đám người Bạch La Tiên Vương càng thêm khó chịu giống
như bị táo bón.
Kẻ phản bội trong Kiếm Tu kia vậy mà lại trở thành ngọn đèn chỉ đường của
Kiếm Tâm Mộc!
Thân làm một Kiếm Tu đơn thuần, vậy mà lại phải chọn một người có lạc ấn
quy tắc tốc độ trở thành tấm gương kiểu mẫu.
Điều này khiến cho tâm trạng của bọn họ rất phức tạp.
Những Kiếm Tu của Kiếm Tâm sôi nổi hướng ánh mắt đồng tình về phía bọn
họ.
“Ôi, Bạch La lão huynh, nén bi thương!”
“Dù sao vị Kiếm chủ này cũng không có sức trói buộc thực tế gì, không sao
cả!”
“Chỉ có điều mọi người sau này vừa nhắc đến Kiếm Chủ Mộc, sẽ nhắc đến hắn
đầu tiên…”
Còn ở một bên khác, Thành Ca đã đang tiến về hướng khu vực của Kiếm Tâm
Hỏa.
Hắn không hề dự định sẽ kết thúc như vậy.
“Ngươi vậy mà lại trực tiếp lĩnh hội Kiếm Tâm Mộc cửu giai, đây đúng là
không thể tưởng tượng nổi nhỉ?”
Thương Linh ở trong bóng tối đã không có thực thể rồi, nếu không thì bây giờ
quai hàm cũng bị hắn dọa cho rụng sạch.
Trái ngược với những Kiếm Tu ngoài kia, nàng biết rõ ràng Khương Thành lúc
bắt đầu đã không có Kiếm Tâm rồi.
Thậm chí nàng còn nhìn thấy cảnh Khương Thành “bị giết” đó.
Chỉ là tất cả những điều đó bây giờ xem ra hình như đều chỉ là ảo giác của
nàng.
“Ngươi làm sao làm được thế?”
“Lẽ nào sự giác ngộ ở thời khắc sinh tử? Đây quả là nâng cao sự giác ngộ hơi
nhiều quá rồi nhỉ?”
Thành Ca nói trong lòng việc này thì ngươi phải đi hỏi hệ thống chứ.
Hệ thống dự đoán cũng đã đoán được hắn không qua cửa sẽ không rời khỏi, cho
nên phương án để giải quyết là làm một lần cho xong, trực tiếp cho hắn Kiếm
Tâm cửu giai, chính là ngang tàng như vậy đấy.
Trong chỗ tối, Khương chưởng môn cũng không nhịn được giơ một ngón tay
cái với hệ thống - Lão huynh thú vị quá!
Thương Linh đã gặp sóng to gió lớn quen rồi, nhìn phản ứng đó của nàng thì
biết ngay, sức ép lần này lớn như thế nào.
“Đã nói sớm rồi Ca thiên phú bẩm sinh đã khác người, khí chất của Ca không
giống với mọi người rồi mà!”
“Được được được, vậy ngươi đây là… định tiếp tục?”
“Không thì còn sao nữa?”
“Thấy tốt thì lấy đi, mặc dù Kiếm Tâm Mộc của ngươi đã đạt được cửu giai,
nhưng phía trước là khu vực của Kiếm Tâm Hỏa.”
Thương Linh vẫn rất bình tĩnh.
“Kiếm Tâm ngươi vừa lấy được, ở trong khu vực này không hề có tác dụng gì
đâu.”
Nơi thi luyện Kiếm Tâm Hỏa, dùng Ý Cảnh của Kiếm Tâm Mộc hoàn toàn
không tương thích.
Thành Ca cũng không suy nghĩ nhiều như vậy nữa.
“Ca bấm tay tính rồi, hôm nay là trạng thái tốt nhất, cảm nhận được từng đám
từng đám đang tỏa ra bên ngoài, ngăn cũng không ngăn được.”
“Không nhân thời cơ này tiếp tục đột phá, sẽ hối hận cả đời đấy!”
“Hơn nữa là, lạc ấn của quy tắc Kiếm không phải vẫn chưa đạt đến Chuẩn Đế
hậu kì sao?”
Cũng chỉ có hắn, đổi lại là người khác nói những lời ngông cuồng này, Thương
Long Nữ Đế e là sẽ cho là đánh rắm.
“Ngươi vẫn thật sự muốn đến Địa Kiếm Sơn một lần, trực tiếp tăng mức độ
dung hợp một quy tắc lên đến Chuẩn Đế hậu kì sao?”
Sự tăng lên mức độ dung hợp, hơi một tí cũng cần vài trăm triệu năm, đằng này
mấy tỷ năm đấy được chứ?